Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2448 - Chương 2448 - Thủ Triết Đã Có Được! Bán Bộ Chân Ma Thực (3)

Chương 2448 - Thủ Triết Đã Có Được! Bán Bộ Chân Ma Thực (3)
Chương 2448 - Thủ Triết Đã Có Được! Bán Bộ Chân Ma Thực (3)

“Không được!” Tam hoàng tử Thân Đồ Cảnh Minh kịch liệt phản đối đầu tiên: “Không thể bởi vì thân phận tôn quý của ta, mà hi sinh Nhược Băng và các ngươi! Muốn chết thì cùng chết, muốn sống thì cùng sống. Cùng lắm thì, ta liều mạng chịu một trận mắng triệu hồi lão già đến, để ông ta giết chết cây dây leo ma này.”

Rất hiển nhiên, trên người của tam hoàng tử cũng có Ma Hoàng lệnh.

Khóe miệng Vương Thủ Triết giật một cái.

Nếu thật sự để cho hắn ta gọi Ma Hoàng đến, nhỡ may Ma Hoàng nhận ra hắn chính là lão tổ gia gia của Vương Phú Quý, lập tức chém đầu hắn thì phải làm sao bây giờ?

Lúc này, Vương Thủ Triết lập tức liếc mặt ra hiệu với Lung Yên lão tổ.

Kiểu miệng còn hôi sữa như thế này, cũng chỉ có Lung Yên lão tổ mới có thể xử lý hắn ta.

“Thân Đồ Cảnh Minh, Triết Mai nhà ta bảo ngươi cút, thì người hãy cút đi nhanh lên!” Lung Yên lão tổ lạnh mặt tức giận nói: “Bớt ở chỗ này vướng chân vướng tay, khiến chúng ta không triển khai được bản lĩnh.”

“Nhược Băng.” Tam hoàng tử cảm động đến mức rối tinh rối mù, rơm rớm nước mắt nói: “Có như thế nào ta cũng không ngờ rằng, hóa ra ngươi lại quan tâm ta đến như thế. Vì ta, mà lại bằng lòng hi sinh bản thân.”

“Từ nay về sau, sinh mạng của ngươi là của ta. Không, ta sống là người của ngươi, chết là quỷ của ngươi.”

Dứt lời, tam hoàng tử Thân Đồ Cảnh Minh không chỉ không định rời đi, ngược lại còn kích động lấy ra Ma Hoàng lệnh, định gọi Ma Hoàng đến đây.

“Trác lão!”

Vung Thủ Triết và Lung Yên lão tổ cùng hét lên một tiếng.

“Lão hủ đã hiểu.” Trác lão đã rõ ràng trong lòng, lập tức mang theo tam hoàng tử, đưa tay xé rách không gian.

Trong trường hợp bình thường ở di tích Chân Tiên có thể hạn chế Lăng Hư cảnh xé rách không gian, nhưng giờ phút này hệ thống phòng ngự của Lục Ma sở nghiên cứu đã sớm bị cây dây leo ma cấp mười hai kia phá hủy toàn bộ, hiệu quả hạn chế tất nhiên cũng bằng không.

Trác lão mang theo tam hoàng tử Thân Đồ Cảnh Minh xuyên qua bức tường kép không gian, nhanh chóng bỏ chạy về phía Bắc.

Chỉ có tiếng gào thét bi tráng của tam hoàng tử Thân Đồ Cảnh Minh là còn truyền đến từ trên bầu trời xa xa: “Nhược Băng, ta có lỗi với ngươi, họ Trác kia ngươi thả ta ra! Ta sẽ quay lại!”

Tốc độ bay của Trác lão cực kỳ nhanh, chỉ trong chớp mắt, ngay cả tiếng gào thét cũng đã biến mất hoàn toàn.

Thiếu đi tam hoàng tử làm vướng chân vướng tay ở chỗ này, Vương Thủ Triết cuối cùng đã có thể yên tâm chỉ huy, đám người cũng có thể phát huy thỏa thích.

“Cơ tiền bối, Thanh Hoàng tiền bối, làm phiền mọi người dẫn cây dây leo ma này ra khỏi di tích. Bên ngoài chúng ta có viện binh.” Vương Thủ Triết mở miệng chỉ huy: “Lão tổ, Cửu Âm Ma Sứ, tiểu học tỷ, các người đều ở bên cạnh ta.”

Dứt lời, hắn đưa tay ra một chiêu, tấm chắn ba mặt nhanh chóng xuất hiện ở quanh người hắn, thành thạo hợp thành một cái thuẫn trận.”

Lung Yên lão tổ thấy thế, lúc này cùng với Cửu Âm Ma Sứ, còn có Lục Vi tiểu học tỷ cùng nhau tiến vào trong thuẫn trận.

Còn Cơ Nguyệt Nhi và Thanh Hoàng yêu đế cuối cùng đã rảnh tay, thong dong ‘câu dẫn’ cây dây leo ma kia.

Thanh Hoàng yêu đế vốn đã có tốc độ rất tốt, còn Cơ Nguyệt Nhi cũng tạm thời được gia tăng bởi chiếc áo choàng bóng sữa Vương Bảo Lực của Vương Thủ Triết, tốc độ tổng thể còn nhanh hơn nửa bậc so với Thanh Hoàng yêu đế.

Còn cây dây leo ma dị vực kia mặc dù vô cùng mạnh mẽ, ở trong trận chiến thời kỳ chiến tranh ngay cả hai vị cường giả Lăng Hư cảnh cũng không dám coi thường nó, nhưng phương diện về tốc độ di chuyển lại là điểm yếu của nó.

Hai người vừa đánh vừa câu, rất thuận lợi lừa gạt nó ra khỏi di tích, thẳng đường phía Nam mà đi.

Trong trường hợp bình thường, ‘dẫn quái’ đương nhiên sẽ không dễ dàng như vậy.

Nhưng tính tình của cây dây leo ma dị vực này lại cực kỳ nóng nảy, hơn nữa ý thức vô cùng hỗn loạn, gần như hoàn toàn chịu sự điều khiển của bản năng, toàn tâm toàn ý muốn thôn phệ cả đám Vương Thủ Triết, dù ven đường đều là biển cả, nhưng nó cũng không hề sợ hãi chút nào, nửa nổi nửa lơ lửng đuổi theo đám người Vương Thủ Triết.

Đương nhiên, chuyện này cũng có liên quan đến kỹ thuật diễn xuất tuyệt vời của bọn người Vương Thủ Triết.

Dẫn quái, quan trọng nhất chính là chữ - ‘Dẫn’.

Ngươi phải không ngừng khiến cho dây leo ma dị vực cảm thấy rằng con mồi sắp không xong, chỉ cần tốn thêm một chút sức lực nữa là có thể bắt được nó, sau đó thưởng thức một cách ngon lành.

Trong quá trình này, không thể để cho cây dây leo ma dị vực kia được giải tỏa sức lực, không thể để cho nó cảm thấy không có hi vọng mà rút lui, chuyện này cũng cần dùng rất nhiều kế sách.

Dựa vào chứ ‘dẫn’, tốn mất một ngày, mấy người từ từ dẫn cây dây leo ma dị vực này tới vùng biển mục tiêu.

Nơi này có mặt biển rộng lớn, lại có sương dày bay bổng lượn lờ không dứt.

Đến nơi này, cả đám người Vương Thủ Triết cuối cùng cũng ngừng lại.

Bình Luận (0)
Comment