Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2455 - Chương 2455 - Lục Tiên Thánh Địa! Song Lệnh Tiên Ma Tề Tụ (4)

Chương 2455 - Lục Tiên thánh địa! Song Lệnh Tiên Ma Tề Tụ (4)
Chương 2455 - Lục Tiên thánh địa! Song Lệnh Tiên Ma Tề Tụ (4)

“Ta phản đối.” Tiểu học tỷ Lục Vi giơ tay nói: “Ta muốn làm nghiên cứu viên, không muốn làm Thánh chủ.”

“Phản đối vô hiệu, tiểu học tỷ ngươi có thể làm Thánh chủ kiêm chức nghiên cứu sinh mà.” Giọng điệu Vương Thủ Triết kiên quyết: “Nếu như tiểu học tỷ sợ quản lý thánh địa rắc rối, Vương thị chúng ta có rất nhiều tinh anh, có thể tạo thành một nhóm chuyên tiến hành hệ thống hóa quản lý thánh địa, bảo đảm ngươi không cần phải bận lòng.”

“Vậy, ta muốn xin ước số sinh mệnh để làm hạng mục nghiên cứu.” Nhãn cầu của tiểu học tử Lục Vi chuyển động nhanh như chớp.

“Tiểu học tỷ, chúng ta xây dựng thánh địa là để tăng cường nội hàm của nhân tộc, nâng cao sức đề kháng, đây là đại nghĩa!” Vương Thủ Triết nghiêm túc phê bình: “Không thể dùng việc công làm chuyện tư như thế được.”

“Quỷ đáng ghét! Sao ngươi còn nhỏ mọn hơn cả Thánh Hoàng lão cẩu thế?” Tiểu học tỷ tức giận đến mức hai má phồng lên, tức tối nói: “Chẳng sao cả, ta đi nhờ Nhược Lam giúp.”

Vương Thủ Triết run tay một cái, chén trà trong tay suýt chút nữa rơi xuống, trên trán cũng toát đầy mồ hôi lạnh.

Ngươi thế này là logic kiểu gì hả?

Lung Yên lão tổ thực sự không thể xem tiếp được nữa, vội vàng tạm dừng nói: “Không được cãi nhau. Chuyện ở đây nếu đã kết thúc rồi, vậy ta cũng phải đi đây.”

“Lão tổ tông, chúng ta lâu ngày không gặp, chi bằng ở lại sống cùng một thời gian đi.” Vương Thủ Triết có chút lưu luyến không đành.

Hắn có tình cảm vô cùng sâu nặng với Lung Yên lão tổ, ban đầu khi gia tộc còn suy yếu, đều nhờ lão tổ tông dùng mạng đổi lấy sự ổn định.”

“Chuyện của Thân Đồ Cảnh Minh bên kia ta còn phải đi xử lý nữa. Huống chi, ngươi ở lại đây càng lâu thì sẽ càng nguy hiểm.” Lung Yên lão tổ cũng có chút không đành, nhưng vẫn khuyên nhủ: “Thủ Triết à, ngươi đừng cứ như tiểu nhi nữ nữa, tuổi thọ của chúng ta đều còn rất dài, có rất nhiều thời gian cùng nhau.”

“Lão tổ tông giáo huấn rất phải, là do Thủ Triết ngang bướng.” Vương Thủ Triết vái chào thật sâu, sau đó lấy ra một viên Tiên Hoàng lệnh dâng lên: “Lão tổ tông, viên Tiên Hoàng lệnh này ngài giữ bên người đi.”

Tiên Hoàng lệnh?

Lung Yên lão tổ giật nảy mình: “Thủ Triết ngươi lấy đâu ra Tiên Hoàng lệnh này? Thứ này ngươi vẫn nên giữ lại bên người đi, an toàn của ngươi quan trọng hơn.”

“Lão tổ tông cứ yên tâm, sau lần mạo hiểm này, rất có thể ta sẽ lại ở trong nhà một thời gian dài. Tiên Hoàng lệnh này thực sự vô dụng với ta.” Vương Thủ Triết cười nhẹ nhõm nói: “Ngược lại là lão tổ tông ngài tương đối nguy hiểm. Có Tiên Hoàng lệnh này bên mình, lỡ như có chuyện gì khẩn cấp còn có thể gọi hình chiếu của Tiên Hoàng ra chống đỡ một lúc.”

Giọng điệu này rõ ràng là coi hình chiếu của Tiên Hoàng như vật tiêu hao mà sử dụng.

“Chớ có bất kính với Tiên Hoàng bệ hạ.” Lung Yên lão tổ lạnh lùng trừng mắt với hắn, do dự một lát rồi vẫn nhận lấy: “Nếu đã như vậy, ta cũng không phụ lòng hiếu thảo của Thủ Triết ngươi nữa.”

“Lung Yên học tỷ.” Tiểu học tỷ Lục Vi cũng tùy tiện triệu hồi ra hơn mười viên linh thạch cực phẩm cùng với một đống linh thạch thượng phẩm, nhét cho Lung Yên lão tổ rồi nói: “Số linh thạch này tỷ giữ mà dùng. Tỷ cũng đừng từ chối, nếu không nhờ tỷ giúp đỡ, ta cũng không tìm thấy bảo khố cộng hưởng không gian này.”

Lung Yên lão tổ suy nghĩ một lát rồi cũng nhận lấy rất nhiều linh thạch, dặn dò Lục Vi: “Vi Vi à, Thủ Triết là người chậm chạp, ngươi cũng đừng ép hắn quá vội. Sau này nếu như hắn dám ăn hiếp ngươi, ngươi cứ nói với ta, sau này ta sẽ gọt xương hắn.”

“Đa tạ học tỷ.” Tiểu học tỷ Lục Vi cười hì hì: “Ngoài điều kiện kia ra, Thủ Triết sư đệ vẫn rất tốt với ta.”

Sau một hồi tạm biệt.

Lung Yên lão tổ dẫn theo Thanh Hoàng yêu đế lặng lẽ rời đi.

Còn Vương Thủ Triết thì miễn cưỡng bỏ dở ván bài của các đại lão, bắt đầu công việc phá dỡ Lục Tiên đảo.

Còn về cái tên Lục Tiên đảo này, tất nhiên là do Vương Thủ Triết thuận miệng đặt tên. Nếu đã muốn đem về thì cũng không thể tiếp tục gọi là Lục Ma đảo được phải không?

Trên Lục Tiên đảo, phát giác được hành động của một nhóm đại lão, toàn bộ khí linh của Khí Linh Lan San đều không ổn, giọng nói bén nhọn la hét ầm lên: “Đám lão già các ngươi đang làm gì thế? Đừng cắt bỏ móng của hòn đảo, hu hu bọn cường đạo...”

“Tôn giả đại nhân, là ngài yêu cầu chuyển nhà? Không đúng không đúng, ta thấy ngài là bị tên tiểu bạch kiểm kia mê hoặc rồi!”

Mặc cho Khí Linh Lan San của Lục Tiên đảo kiên quyết phản đối và liều mạng chống cự, nhưng cũng không thể ngăn cản tiến hành công việc phá dỡ.

Dưới sự hỗ trợ của trận pháp cùng với sự khống chế của đám đại lão Lăng Hư cảnh, hòn đảo nửa chìm nửa nổi trên mặt biển, được đám long kình, Nguyên Thủy Thanh Long và các chiến thuyền kéo đi, chầm chậm di chuyển về phía Đại Càn.

Mà cùng lúc đó.

Bình Luận (0)
Comment