"Đa tạ Triều Dương lão tổ đã nhường." Lan Hinh Vương mặt đầy hồng quang thu lợi thế, động tác rõ ràng đã cực kỳ thuần thục.
"Khụ khụ!"
Vương Thủ Triết ho khan một tiếng, cắt đứt ván cược của các đại lão: "Chư vị tiền bối, đã tìm thấy Trấn Nam Vương rồi. Khi hắn ra rơi xuống nước, hắn ta đúng lúc được thuyền của gia tộc ta dẫn đầu nhìn thấy, đã thuận tay cứu lên. Sau khi nhận được linh cầm truyền thư, liền lập tức sử dụng thuyền chở phi liên đưa hắn ta trở về. Dựa vào thời gian đã tính toán, ước chừng không quá nửa ngày là có thể đến."
"Đưa về?" Triêu Dương Vương khẽ nhíu mày nói: "Tiểu tử Vân Hạ Dương kia là Lăng Hư cảnh. Chỉ chút khoảng cách này, hắn ta chẳng lẽ không thể tự mình bay tới đây sao?"
"Điện hạ có điều không biết." Thần sắc của Vương Thủ Triết có chút ngưng trọng: "Tin tức Lạc Miểu truyền về trước một bước, nói tình huống của Trấn Nam Vương điện hạ không tốt lắm. Hắn ta vẫn ở trong trạng thái nửa hôn mê, khi thì còn mê sảng, nói mấy lời nghe không hiểu. Hơn nữa, bề ngoài thân thể của hắn ta đã thoáng xuất hiện đặc điểm yêu ma hóa!"
Cái gì?
Mọi người ở đây đồng loạt cả kinh.
Bài mạt chược trong tay Triều Dương Vương càng là "rầm rầm" một tiếng trực tiếp nát bấy. Ánh mắt của nàng ta cũng bỗng nhiên trở nên sắc bén: "Là ma hồn xâm lấn."
Vừa nói xong, nàng ta tiện tay xé mở một đạo khe nứt không gian, thân hình nháy mắt chìm vào trong đó rồi biến mất vô tung vô ảnh.
Những người khác trong viện cũng không còn hứng thú tiếp tục chơi mạt chược, dứt khoát ở trung cấp viện.
Vương Thủ Triết còn thuận tiện sai người sắp xếp tiểu trúc số năm Lưu Tiên Cư, chuẩn bị trong chốc lát cho Trấn Nam Vương ở.
Theo số lượng cường giả Lăng Hư cảnh đóng quân ở Vương thị càng ngày càng nhiều, năm căn tiểu trúc Lưu Tiên Cư cũng sắp phân không đủ.
Sau hơn nửa canh giờ.
Trong viện tiểu trúc Lưu Tiên Cư, lần nữa có gợn sóng không gian mà lên.
Ngay sau đó, Triêu Dương Vương một tay ôm theo một thiếu nữ xinh đẹp, một tay mang theo một nam nhân hôn mê bất tỉnh cất bước đi từ trong gợn sóng không gian ra.
Không cần phải nói, nam nhân hôn mê bất tỉnh kia đương nhiên chính là Trấn Nam Vương Vân Hạ Dương, mà thiếu nữ kia, đương nhiên chính là Vương Lạc Miểu.
Triêu Dương Vương không hổ là đại lão Lăng Hư cảnh hậu kỳ, một thân thực lực đúng thật là sâu không lường được. Lần này tới lần khác, đổi lại là tu sĩ Lăng Hư cảnh sơ kỳ, không có thời gian nửa ngày tuyệt đối không trở về kịp.
Nhưng mà trong thời gian ngắn như vậy không ngừng xé mở không gian chạy đi, cho dù là nàng ta thì sắc mặt cũng đã có chút trắng bệch.
Vương Lạc Miểu càng thảm hơn.
Nàng ta mới có tu vi Tử Phủ cảnh, thể chất không cường hãn bằng lão đại Lăng Hư, một đường xuyên qua không gian, nàng ta đã bị giày vò đến đầu váng mắt hoa, lúc bị Triêu Dương Vương đặt trên mặt đất còn thiếu chút nữa đứng không vững, vẫn là Triêu Dương Vương thuận tay đỡ một cái mới không ngã trên mặt đất.
Nhưng mà lúc này nàng ta lại không để ý tới mình, vừa mới bình tĩnh lại đã nhìn về phía Vương Thủ Triết: "Ca, vị đại thúc này, không, Trấn Nam Vương hình như càng ngày càng nghiêm trọng, ngài mau cứu hắn."
"Đừng nóng vội, ta xem trước."
Vương Thủ Triết bảo Triều Dương Vương đặt Trấn Nam Vương vào phòng đã sắp trước, rồi tiến lên bắt lấy cánh tay của Trấn Nam Vương Kỳ Hạ Dương, cẩn thận kiểm tra.
Chỉ thấy trên cổ của Vân Hạ Dương đã xuất hiện lân phiến yêu ma rậm rạp, ngón tay cũng trở nên càng thêm cường tráng, ngay cả móng vuốt cũng mọc ra hình dáng ban đầu.
Hắn vừa vận chuyển Huyền khí, năng lượng sinh mệnh bản nguyên thăm dò trong cơ thể hắn ta.
Cái này không dò xét thì không quan trọng, vừa dò xét thì quanh thân của Trấn Nam Vương nhất thời kịch liệt run rẩy. Một đạo hư ảnh yêu ma đen như khói như ẩn như hiện, điên cuồng gầm thét, cứ như là đang cảnh cáo Vương Thủ Triết đừng xen vào việc của người khác.
Cho dù chỉ là một đạo hư ảnh lưu lại, vẫn khiến cho mọi người ở hiện trường cảm giác uy áp mãnh liệt.
"Là tàn hồn ma thần." Triêu Dương Vương mắt phượng chứa nộ, trong giọng nói lộ ra một cỗ ngưng trọng nói không nên lời: "Nhất định là tàn hồn ma thần chết trong Thần Võ Thiên Khư chạy trốn ra, đã trốn vào trong thần hồn Vân Hạ Dương, chuẩn bị chuyển hóa thân thể của hắn ta thành thân thể yêu ma ngoại vực."
"Điện hạ, ta chỉ nghe nói qua ký hồn đoạt xá." Vẻ ngưng trọng trên mặt của Vương Thủ Triết lộ ra một tia nghi hoặc: "Sao còn có thể chuyển hóa thân thể? Yêu ma ngoại vực lại đáng sợ như thế sao?"
"Yêu ma ngoại vực bình thường đương nhiên không được." Sắc mặt của Triêu Dương Vương tức giận: "Nhưng đến cấp bậc ma thần, chân linh của chúng nó đã sinh ra lột xác, trong đó cất giữ thông tin huyết mạch hoàn chỉnh. Nhân loại một khi bị chân linh ma hồn phụ thể, thân thể sẽ dưới tác dụng của chân linh ma hồn dần dần chuyển hóa thành thân thể của yêu ma ngoại vực."
Năng lượng sinh mệnh bản nguyên của Vương Thủ Triết, đối với trị thương đều có hiệu quả cực tốt, nhưng đối mặt với loại ma hồn đoạt xá này, thậm chí chuyển hóa huyết mạch, vậy thì không có cách nào.