Ngàn vạn kiếm quang hóa thành quang ảnh tiêu tán.
Quang mang của Tiên Tôn hình cũng trở nên ảm đạm trong khoảnh khắc, mơ hồ lại có vài phần xu thế tán loạn.
Rất rõ ràng, một chiêu này đã tiêu hao rất lớn đối với hình chiếu.
"Vương Anh Tuyền!" Tiên Tôn hình chiếu ngay cả nói chuyện cũng có chút hữu khí vô lực, râu trắng bay loạn: "Ngươi đây là không chết ta thì không cam lòng sao?"
"Đại nhân." Vương Anh Tuyền trốn trong góc, trên khuôn mặt nhỏ bé tràn đầy vô tội: "Ta không cố ý. Ai có thể nghĩ đến Âm Xá ma thần có thể chạy tới lấy lớn hiếp nhỏ chứ? Hơn nữa, tiên linh khí này của ngươi cũng không còn lại bao nhiêu ~ Nhanh để bản tôn hàng lâm đi."
Tiên Tôn thật là bị tức chết.
Đệ tử Tiên Cung đầu năm nay, thật sự là một lần cũng khó mang theo. Chẳng lẽ là hình tượng bản tôn ông ta quá mặt mày thiện lành, mới khiến cho đám đệ tử này ai nấy đều dám đạp lên vào mặt?
"A, Tiên Tôn hình chiếu lão già nhà ngươi cũng ở đây sao?" Một kích của Âm Xá ma thần không thành, đương nhiên không có khả năng nhìn không thấy Tiên Tôn hình chiếu lớn như vậy.
Nàng ta lại không để ý nhiều, trên mặt nở cười lạnh, lại vung trảo tiến công: "Ta ngược lại muốn nhìn xem, hình chiếu của ngươi có thể ngăn cản bổn ma thần bao nhiêu đòn!"
Trong phút chốc.
Tầng tầng lớp lớp trảo ảnh đã bao phủ về phía Tiên Tôn hình chiếu.
So với lần tiện tay một trảo trước đó, uy thế của một trảo này có thể mạnh hơn không chỉ một cấp độ.
Tầng tầng lớp lớp trảo ảnh cứ như từ vực sâu mà đến, tản ra khí tức đáng sợ khiến cho người ta hít thở không thông, ngay cả không gian xung quanh cũng không chịu nổi bắt đầu vỡ vụn từng tấc từng tấc.
Ma uy dọa người cũng theo đó tràn ngập trên bầu trời. Tất cả sắc mặt của tu sĩ Tử Phủ cảnh ở đây đều trắng bệch, trên trán bất giác chảy ra mồ hôi.
Rất rõ ràng, ma uy này đã mang đến áp lực thực chất cho bọn họ.
Tiên Tôn hình chiếu đáng thương vốn đã vô cùng suy yếu, thấy tình huống này, chỉ có thể ngưng tụ tất cả năng lượng cuối cùng bộc phát ra, lần nữa ngăn cản một kích này.
"Ầm ầm!"
Năng lượng cuồng bạo tràn đầy bốn phía, một hình chiếu này của Tiên Tôn cuối cùng rốt cuộc cũng không chống đỡ được, hoàn toàn tán loạn.
Năng lượng tán loạn hóa thành quang ảnh đầy trời, một luồng phân hồn lặng yên không một tiếng động trà trộn vào trong đó, nhanh chóng bay về phía sau.
Cái này thật sự gọi là: "tằm xuân đến chết mới nhả hết tơ, ngọn nến thành tro mới khô nước mắt."
Mà cũng chính là lúc Tiên Tôn hình chiếu tán loạn, trên bầu trời, một đạo gợn sóng không gian bỗng nhiên vặn vẹo hiện ra.
Tiếp theo.
Một đạo kiếm quang mênh mông đâm thủng không gian xuyên qua mà tới.
Đó là một đạo kiếm quang trắng thuần, mênh mông cuồn cuộn, uy mang vạn trượng, cứ như ở trong đó hội tụ tất cả hạo nhiên chính khí trong thiên địa.
Kiếm quang vừa mới xuất hiện, trong khoảnh khắc đã trấn trụ ma khí xung quanh. Tu sĩ Tử Phủ cảnh nhân tộc bên kia cũng theo đó mà áp lực buông lỏng.
"Đáng chết!"
Thần sắc của Âm Xá ma thần biến đổi, lúc này trở nên cực kỳ khó coi.
Kiếm đạo chân ý cường hãn như thế, cũng không phải tu sĩ Lăng Hư cảnh có thể sử dụng ra, ngay cả hình chiếu của cường giả Chân Tiên cảnh cũng không có khả năng.
Không thể tưởng tượng được, bản thể của lão thất phu Lăng Hiên lại đến nhanh như vậy!
Nhưng mà bây giờ đổi mục tiêu cũng đã quá muộn rồi.
Ngay khi sắc mặt của Âm Xá ma thần biến hóa, đạo kiếm quang kia đã cứ như chậm rãi xẹt qua không gian, đâm trúng ma trảo màu đen che khuất bầu trời.
"Ầm!!"
Gần như là trong nháy mắt, trảo ảnh đầy trời đã nhao nhao sụp đổ ở dưới kiếm quang.
Kiếm quang trắng thuần lại cứ như chỉ làm một chuyện nhỏ không đáng kể mà thôi, hời hợt xuyên qua trảo ảnh, trực tiếp đánh tới về phía Âm Xá ma thần.
Sau một khắc, kiếm quang trắng thuần đã xuyên thấu thân thể của Âm Xá ma thần, thân ảnh Âm Xá ma thần nháy mắt tán loạn, hóa thành vô số ma khí tiêu tán.
Đạo thân ảnh của Âm Xá ma thần kia, vậy mà chỉ là ảo ảnh!
Âm Xá ma thần thật sự, lại không biết từ lúc nào đã trốn vào trong ma khí.
Ảo ảnh cũng nháy mắt tiêu tán, thân ảnh của Âm Xá ma thần trốn từ trong hư không ra, xuất hiện ở chân trời xa xôi.
Huyết nguyệt khổng lồ chiếu rọi thân ảnh xinh đẹp của nàng ta, ngay cả đôi mành cánh khổng lồ phía sau nàng ta cũng giống như mang theo vài phần huyết sắc, ma uy ngập trời, khí tức lành lẽo.
"Lăng Hiên, ngươi..."
Ngữ khí của Âm Xá ma thần lạnh lùng mở miệng, nhưng mà nàng ta mới nói được một nửa, một đạo kiếm quang trắng thuần bỗng nhiên xuyên qua không gian, xuất hiện trước mặt nàng ta, đánh thẳng về phía ngực của nàng ta!
Hạo nhiên kiếm cứ tựa như đã sớm đoán được hành động của Âm Xá ma thần, đúng vào lúc kiếm ý thất bại, lạ tập trung vào vị trí của Âm Xá ma thần một lần nữa.