Đó là dị tượng do Thanh Hoàng bảo điển diễn hóa ra.
Cự thụ rợp trời, hoa cái màu lục tựa như che phủ bầu trời, có từng đạo tinh hoa trời đất hiện ra huỳnh quang màu lục bích từ bên trong rũ xuống, rũ lên người Vương Thủ Triết.
Nhất thời, trong cả động phủ tùy thân đều bị quang mang này bao phủ, thoáng nhìn trở nên giống như tiên cảnh.
Vương Lạc Tĩnh ở bên cạnh hộ pháp cho Vương Thủ Triết thấy vậy, lập tức lách người rời xa một chút, lưu lại không gian dư dả cho Vương Thủ Triết.
Hấp thụ tinh hoa thiên địa là một quá trình tăng tiến. So với tiên cải và tiên cải bản tinh hoa có hiệu quả bá đạo, quá trình thông qua tinh hoa thiên địa nâng cấp tư chất huyết mạch dịu dàng hơn nhiều, cũng an toàn hơn nhiều.
Theo tinh hoa thiên địa dần được hấp thụ, lực huyết mạch trong cơ thể Vương Thủ Triết cũng không ngừng tăng lên.
Dị tượng trong động phủ tùy thân cũng ngày càng mãnh liệt.
Mà sự thăng cấp huyết mạch của Vương Thủ Triết khiến Vương Ly Tiên là linh thực bản mệnh của hắn cũng có được một số lợi ích.
Giữa tu sĩ và linh thực bản mệnh vốn ảnh hưởng lẫn nhau, tu sĩ thăng cấp sẽ kéo theo sự sinh trưởng của linh thực bản mệnh, linh thực bản mệnh sinh trưởng cũng sẽ kéo theo sự thăng cấp của tu sĩ.
Tuy Vương Ly Tiên đã là một cây linh thực cửu giai, tu vi đẳng giai không vì vậy mà xảy ra biến hóa gì, nhưng từ lực sinh mệnh bản nguyên phản hồi lại của Vương Thủ Triết lại khiến tiềm lực của nàng tăng lên một chút.
Phải biết, Vương Ly Tiên vốn đã là tiên thực rồi, luận về tiềm lực thì tương đương với thiên tử thiên nữ trong nhân loại. Đã tới tiềm lực đẳng giai này, mỗi một chút tăng trưởng tiềm lực đều rất quý giá.
Trường Ninh Vương thị, trong Lưu Tiên Cốc, nhánh lá bản thể của Vương Ly Tiên giãn ra, thoải mái giống như làm spa toàn thân, trong nhánh lá lòa xòa, phát ra từng tiếng vang nhẹ vui vẻ.
Bất tri bất giác, khí tiên linh tràn ra từ trong nhánh lá bản thể của nàng trở nên thuần túy hơn, cũng trở nên nồng đậm hơn.
Trong bất tri bất giác, mấy ngày đã trôi qua.
Cuối cùng, vào khoảnh khắc nào đó của mấy ngày sau.
Giống như đã đột phá hạn chế nào đó, khí thế trên người Vương Thủ Triết bỗng nhiên tăng lên, dị tượng trong thiên địa cũng xảy ra dị biến vào khoảnh khắc này.
"Vù!"
Một tiếng pháp tắc mênh mông vang lên trong trời đất, giống như ngay cả thiên đạo cũng đều hoan hô nhún nhảy vì hắn.
Trong tiếng kêu vù kịch liệt, sự cộng hưởng giữa huyết mạch và pháp tắc thậm chí đã xuyên thấu cách tuyệt của động phủ tùy thân, lan tràn trong học viện huấn luyện quân quan.
Dị tượng che trời dâng tràn lên.
Ngay lập tức, cả học viện huấn luyện quân quan đều bị kinh động.
Không ít người vốn đang nói chuyện hoặc tu luyện ở hội trường khảo hạch đều chạy ra, ngay cả mấy người gom đủ tay bài, đang xào mạt chược cũng không ngồi yên, lần lượt ném bài xuống chạy ra.
Phải biết động phủ tùy thân của Vương Thủ Triết chính là có hiệu quả cách tuyệt không gian nhất định. Kế thừa bảo điển trung cấp và thăng cấp thiên tử, tuy cũng sẽ có một số dị tượng thiên đạo, nhưng trải qua ngăn cách của động phủ tùy thân, động tĩnh truyền tới bên ngoài đã không lớn nữa.
Thế nên trước đó vẫn luôn không thu hút sự chú ý của bọn họ.
Thế nhưng lần này, dị tượng truyền ra ngoài đã vượt xa dự đoán của họ, thực sự có chút lớn.
"Ầy" Đế tử An ngước nhìn hư ảnh và dị tượng kinh người trên bầu trời, không nhịn được cảm khái: "Nhớ năm xưa khi gặp Thủ triết, cảm thấy Thủ Triết tư chất trác tuyệt, giống như trích tiên hạ phàm, bây giờ xem ra là Ngô Minh Viễn ta cách cục nhỏ rồi."
Dị tượng tiết ra ngoài từ trong động phủ tùy thân đã khoa trương như vậy, nếu ở bên ngoài, dị tượng này phải khoa trương tới mức độ nào, ông ta thực sự không dám nghĩ.
"Ta lại cảm thấy phu quân cách cục rất lớn." Công Dã Thanh Nhụy an ủi nói: "Nhớ lúc đầu chàng gặp Thủ Triết gia chủ, hai người các người cực kỳ ăn ý, thích nói chuyện làm ruộng với nhau, cùng bàn bạc làm sao kiến thiết quốc gia, ý khí phong phát lắm."
"Không sai! Cách cục lớn nhất của ta chính là ôm chặt cái đùi to của Thủ Triết." Đế tử An thông suốt điểm này xong lập tức lại ý khí phong phát lên: "Dù sao cũng không bằng hắn, ta hà tất phải so với hắn chứ? Ta chỉ cần mặt dày, cố gắng bám Thủ Triết không buông, sau này chắc chắn là không thiếu thứ gì. Nói không chừng ngày nào đó, Đại Càn chúng ta có thể dựa vào Thủ Triết, trở thành Đại Càn Tiên Triều chứ!"
"Phu quân, nếu chàng trở thành Chân Tiên, sẽ được hưởng thọ nguyên vạn năm." Công Dã Thanh Nhụy u uất nói: "Nhưng ta chưa đầy hai ngàn năm đã chết già rồi, chàng nhất định phải cưới thêm mấy đế phi trẻ trung bồi chàng, tránh cho chàng quá hiu quạnh."
"Đây là đương nhiên..."
Đế tử An còn chưa nói hết, Vương Thất Chiêu bên cạnh không nhịn được ho khan mấy tiếng liền.
Đế tử An lập tức tỉnh ngộ, vội vàng sửa lời nói: "Đây là chuyện đương nhiên không thể nào, Ngô Minh Viễn ta đời này chỉ một lòng kiến thiết quốc gia, tạo phúc cho dân, đạt được thế giới lý tưởng trong lòng. Cưới thêm mấy người, không thể nào."