"Đương nhiên là lão tổ gia gia người tự nuôi rồi." Vương Ninh Hi nói: "Dựa vào tình huống bình thường, linh thực bản mệnh chỉ có một. Nhưng huyết mạch của lão tổ gia gia người đặc biệt, tư chất đã đạt tới cấp độ thiên tử Giáp đẳng, lúc Tử Phủ cảnh đã thức tỉnh huyết mạch bát trọng. Huyết mạch bát trọng này cũng xưng là 【 ôn linh chân thân 】, đại khái có thể lập khế ước với một cây linh thực bản mệnh nữa."
"Ta đã hỏi qua Ái Phán tiểu tỷ tỷ rồi, tỷ ấy nói 'tiểu thánh hoàng' Quỳ Vô Song năm xưa đã ký khế ước với hai cây tiên thực. Không có lý do hắn có thể, lão tổ gia gia lại không thể."
Linh thực bản mệnh chỉ có thể ký khế ước với một cây, nguyên nhân lớn nhất vẫn nằm ở cường độ huyết mạch không đủ, không chịu đựng được. Nhưng thiên tử thiên nữ là sủng nhi của thiên đạo, lại là một đặc lệ.
"Hóa ra là vậy." Vương Thủ Triết thông suốt nói: "Nếu Quỳ Vô Song có thể, vậy ta đương nhiên cũng có thể. Được, cây tiên thực này do ta nuôi."
Đối với việc Vương Thủ Triết lập khế ước với tiên thực, các tộc nhân càng không có ý kiến.
Vương thị bây giờ gần như do Vương Thủ Triết một tay phát triển nên, độ cao danh vọng của hắn ở Vương thị là thứ mà người bình thường rất khó tưởng tượng. Chỉ cần một câu nói của hắn, có vô số tộc nhân sẽ cam tâm tình nguyện xông vào dầu sôi lửa bỏng vì hắn.
Càng huống hồ, bây giờ tộc trưởng đã là tư chất thiên tử Giáp đẳng, tư chất như vậy, phóng mắt cổ kim đều khó tìm ra người có thể so với hắn. Nhân vật tuyệt thế cỡ này sao có thể không xứng với hai tiên thực?
Bọn họ chỉ hi vọng tộc trưởng càng mạnh càng tốt, bởi vì chỉ có tộc trưởng đủ mạnh, gia tộc mới đủ an toàn, hắn cũng mới có thể dẫn dắt gia tộc tiếp tục vượt mọi chông gai không ngừng phát triển, khai thác ra một tương lai huy hoàng rực rỡ cho Vương thị.
Tiên thực lần này vẫn là một cái cây, lúc cầm tới tay là một giống cây màu nâu đen.
Giống cây to hơn nắm đấm một chút, không phải hình trứng bình thường mà là một đầu nhọn một đầu tà, thoáng nhìn giống như một hạt dưa. Mà vỏ của nó cũng cứng hơn hạt giống bình thường nhiều, cho dù dùng sức tay của thiên tử Tử Phủ cảnh như hắn bóp lên, cũng không hề hấn gì, còn cứng hơn huyền thiết bình thường rất nhiều.
Dựa theo giới thiệu đơn giản của Khí Linh Ái Phán, đây là một giống cây 【 cây Thế Giới 】 , cũng là hạt giống tiên thực do Thánh Hoàng phát hiện ở dị vực.
Tương truyền sau khi cây Thế Giới trưởng thành, sẽ hình thành một vùng không gian độc lập giống như bí cảnh.
Mà cây Thế Giới trưởng thành tới cực hạn, thậm chí có thể dựng lên một tiểu thế giới, cho dù sau khi bản thể của nó chét đi, dựa vào năng lượng di thoái tỏa ra, cũng có thể duy trì không gian rất lâu không sụp đổ.
Khí Linh Ái Phán rất hiển nhiên cực kỳ sùng bái 【 cây Thế Giới 】 này, ngôn từ toàn là khen ngợi.
Vương Thủ Triết nghe vậy, trong lòng cũng có tính toán đại khái.
Không gian do 【 cây Thế Giới 】khai tích ra có thể được trở thành "tiểu thế giới", rất rõ ràng không phải tiểu không gian khai tích ra như học viện huấn luyện quân quan này có thể sánh.
Chỉ là không biết cụ thể lớn bao nhiêu, lớn bằng một Đại Càn? Hay là lớn bằng một Hàn Nguyệt Tiên Triều? Khác biệt trung gian này rất lớn.
Vương Thủ Triết cũng không chậm trễ, lập tức rót huyền khí bản nguyên sinh mệnh vào trong hạt giống.
Bỗng chốc, "nó" đang ngủ say bỗng sống dậy, ý thức cũng theo đó thức tỉnh.
Tựa như là cảm nhận được lợi ích của sinh mệnh bản nguyên theo bản năng, hạt giống khẽ rung lên, có một cỗ ý thức nảy sinh ra trong hạt giống, giải phóng tín hiệu hưng phấn và khát vọng.
"Hửm?"
Vương Thủ Triết có chút quỷ dị.
Tên nhóc rất thông minh~
Hắn lập tức gia tăng huyền khí rót vào.
Mà theo lực bản nguyên sinh mệnh được hạt giống hấp thu ngày càng lớn, dần dần, một cỗ dao động năng lượng thần bí mà khó hiểu từ bên trong tỏa ra, tựa như có một lốc xoáy không gian bọc lấy nó, hình thành một tấm chắn không gian vô hình.
Nhưng có lẽ là vỏ hạt giống quá cứng, cũng có lẽ là năng lượng cần thiết để tiên thực phá vỏ quá nhiều, với một lượng thời gian như nhau, bán tiên thực đã sớm phá vỏ ra rồi, nhưng hạt giống cây Thế Giới lại vẫn hấp thụ huyền khí sinh mệnh bản nguyên của Vương Thủ Triết, không có dấu hiệu phá vỏ.
Nhưng Vương Thủ Triết rất nhẫn nại, vẫn đưa huyền khí cuồn cuộn không ngừng vào trong vỏ.
Bất tri bất giác, lại trôi qua một khoảng thời gian.
Cuối cùng.
"Răng rắc!"
Theo một tiếng vang giòn, một cái mầm màu xanh non đội vỏ vươn ra. Mầm non kia xanh biếc, khẽ đung đưa trong lòng bàn tay của Vương Thủ Triết, trông rất có lực sinh mệnh.
Trên mặt của mọi người xung quanh đều không khỏi lộ ra vui mừng.
Dưới tác dụng của lực bản nguyên sinh mệnh, mầm non nhanh chóng phát triển, nhanh chóng mọc cao bằng người.
Thân cây của nó thẳng tắp mà cứng rắn, màu sắc den láy, bề ngoài hiện ra một loại chất cảm như huyền thiết, trong mơ hồ, có hoa văn thần bí như ẩn như hiện bên trên.