Ngay cả Tĩnh An công chúa của Tiên Triều cũng vì vậy mà tổn thất danh vọng, tới nay cũng không dịu lại. Những năm qua, Tĩnh An công chúa ngay cả phong cách hành sự cũng kín kẽ hơn rất nhiều, đều là bị tiểu tử này bức thành.
Hơn nữa, không chỉ riêng Vương Phú Quý, trên dưới Vương thị không có một "người tốt".
Lần trước muội muội Hoa Thụy của hắn tới, trực tiếp đào của hắn một Tiên Tôn lệnh. Mà trên chiến trường ngoại vực, Vương Anh Tuyền đã dùng hình chiếu của hắn như pháo hôi.
Hắn ta đều sắp bị hai chữ "Vương thị" này dày vò ra ám ảnh tâm lý rồi.
"Tiên Tôn tiền bối." Vương Phú Quý nhất cử nhất động, nhất ngôn nhất hành đều thừa hưởng phong phạm người kế thừa Vương thị, phong độ ngời ngời chấp tay nói: "Lần này Phú Quý mạo muội tới là để cảm tạ Tiên Cung nhiều năm chiếu cố Vương thị chúng ta, đã chuẩn bị chút quà cảm ơn."
Quà cảm ơn?
Lần này Tiên Tôn càng kinh ngạc.
Với "kinh nghiệm" của hắn ta, Vương thị hiệu xưng "Hoàng thị", những nơi đi qua "tấc cỏ không mọc", những năm qua đã không ít lần cạo lông cừu của Tiên Cung rồi.
Hôm nay lại chuẩn bị quà cảm ơn mà tới?
"Thình thịch!"
Đáy lòng Tiên Tôn thầm nói một tiếng không ổn.
Đây lẽ nào là chiêu mới của Vương thị? Tùy tiện cho chút quà cảm ơn, sau đó cạo về gấp mười gấp trăm lần?
"Tiên Tôn xem, đây chính là quà cảm ơn."
Vương Phú Quý nói, tay phất lên nhẫn trữ vật, hai bình nhỏ tinh hoa hỗn độn nhẹ nhàng rơi lên mặt bàn.
Hắn đặc biệt giải thích: "Đây là tinh hoa hỗn độn gia tổ vô tình có được, dùng để cảm tạ Tiên Cung và Ngộ Đạo tiền bối đã yêu thương bảo vệ Vương thị ta."
Tinh! Hoa! Hỗn! Độn!
Tiên Tôn bị chấn kinh: "Đây đây đây, Phú Quý à, lão tổ nhà ngươi có được tinh hoa hỗn độn từ đâu thế?"
Hắn ta đương nhiên biết tinh hoa hỗn độn là gì, nhưng vật này vô cùng trân quý, nghe nói chỉ có trong khe hở hỗn độn cực kỳ nguy hiểm kia mới có thể thi thoảng thu thập được một chút. Hơn nữa số lượng vô cùng ít ỏi, ngay cả Thần Vũ Thánh Hoàng năm xưa đi thu thập cũng phải mạo hiểm tương đối lớn."
"Đây chính là cơ mật gia tộc." Vương Phú Quý thản nhiên cười nói: "Tiên Tôn đại nhân, tin rằng thứ này rất có tác dụng với Ngộ Đạo tiền bối nhỉ?"
"Có có có." Tiên Tôn vô cùng kích động.
Thế nhưng vừa mới kích động một lúc, hắn ta lập tức cảnh giác nhìn Vương Phú Quý nói: "Vương thị các ngươi sẽ không lại nhìn trúng cái gì của Tiên Cung chúng ta chứ?"
Đây là do hắn ta chịu thiệt nhiều rồi, cứ cảm thấy hơi bất an.
"Ách...chỉ là để cảm tạ, không có ý đồ khác, nếu Tiên Tôn không cần..." Vương Phú Quý cười híp mắt nói, làm thế chuẩn bị thu hồi tinh hoa hỗn độn.
"Cần! Ai dám nói không cần?"
Trên bầu trời, một tiếng tức giận bỗng vang lên.
Ngay sau đó, một đạo lục quang xẹt qua, hóa thân của Ngộ Đạo tiền bối bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống, lủi vào trong Nghênh Khách điện này, vô cùng kích động cướp lấy tinh hoa hỗn độn, hung hăng siết trong tay.
"Tốt tốt tốt, không ngờ có một ngày Ngộ Đạo ta còn có cơ duyên lớn lao như vậy."
"Phú Quý diện kiến Ngộ Đạo tiền bối." Vương Phú Quý cung kính hành lễ.
"Phú Quý à, ngươi quay về nói với Thủ Triết gia chủ, hắn tặng lão phu cơ duyên lớn như vậy, cho dù Ngộ Đạo ta có thành tiên thực hay không đều nợ Vương thị ngươi một nhân tình lớn." Ngộ Đạo trà thụ cảm động ngay cả giọng nói cũng run rẩy, phát ra lời hùng hồn: "Nếu ta thành tiên thực, sau này chuyện của Vương thị các ngươi chính là chuyện của Ngộ Đạo ta!"
Không ổn!
Tiên Tôn giật thót, lập tức bừng tỉnh ngộ.
Lần này Vương thị nào phải "không có ý đồ:, đây rõ ràng là âm mưu to lớn.
Đây, rõ ràng là định đào góc tường của Tiên Cung!
Đương nhiên, nếu nói hoàn toàn đào góc tường cũng không đúng, Vương thị người ta cũng đâu nói cần Ngộ Đạo tới Vương thị làm tiên thực tọa trấn.
Chỉ là Ngộ Đạo tiền bối xưa nay coi trọng nghĩa khí, trọng lời hứa, Vương thị càng không cầu hồi báo, cam tâm tình nguyện tặng tinh hoa hỗn độn, ông ta càng cảm kích trong lòng.
Sau này, địa vị Vương thị trong lòng Ngộ Đạo tiền bối sợ là sẽ không kém hơn Tiên Cung.
Mà điều khiến Tiên Tôn bất đắc dĩ nhất lại là cho dù hắn ta đã thông suốt những điều này, hắn ta cũng không thể từ chối tinh hoa hỗn độn thay Ngộ Đạo.
Ai không muốn nhân tộc có thêm một Chân Tiên? Như vậy, nhân tộc sẽ có thêm một át chủ bài, điều này đối với nhân tộc mà nói là chuyện tốt to lớn.
Tuy nói Ngộ Đạo tiền bối sắp thành Chân Tiên, lực chiến đấu cá nhân chắc chắn cũng không bằng hắn ta và Tiên Hoàng, nhưng sinh mệnh loại thực vật sau khi thành Chân Tiên, huyền khí trong cơ thể vô cùng hùng hậu, lực sinh mệnh cũng vô cùng mạnh, dựa vào cảnh giới cũng ít nhất có thể chế trụ được một Ma Thần.
"Ngộ Đạo tiền bối quá khách sáo rồi." Vương Phú Quý nghiêm mặt hành lễ: "Lão tổ gia gia nhà ta không có ý này, người chỉ muốn cho nhân tộc thêm một chiến lực Chân Tiên, chỉ vậy mà thôi."