Hóa ra bọn chúng quả thật là nhận được chỉ thị của quản gia Ngô Dung trong phủ Gia quận vương, mới dám chặn thuyền thu "phí bảo vệ" trên kênh đào.
Thanh niên trầm ổn khẽ cau mày, nói với một nam tử trông như trung niên, tướng mạo bình thường phía sau: "Tông Cửu thúc, phải phiền thúc và Vương Tiểu Hổ bọn họ đi một chuyến rồi, tới phủ Gia quận vương bắt quản gia Ngô Dung. Ai dám ngăn cản đều bắt hết."
"Vâng, tứ công tử." Vương Tông Cửu lĩnh mệnh mà đi.
Lần này, trong học viện huấn luyện quân quan, Vương thị đã thu hoạch rất lớn, ngoài bốn hình nộm Lăng Hư cảnh còn thu hoạch được số lượng không ít hình nộm Thần Thông cảnh.
Lực chiến đấu của hình nộm Thần Thông cảnh cũng có cao có thấp, trong đó chín người lợi hại nhất dựa theo đời chữ "Tông" sắp xếp, được đặt tên là 【 Vương Tông Nhất 】 tới 【 Vương Tông Cửu 】, người kém hơn chút được đặt tên là 【 Vương Thất Nhất 】 tới 【 Vương Thất Cửu 】, còn có mấy người tên 【 Vương An Nhất 】 tới 【 Vương An Lục】.
Một số quản sự chính hoặc người quản lý trọng yếu trong sản nghiệp gia tộc Vương thị đều sẽ được phân phối một số hình nộm hộ vệ.
Mà hình nộm xuất phẩm từ Thần Vũ hoàng triều, chất lượng xưa nay đều rất tốt.
Lực chiến đấu của Vương Tông Côn cho dù so với tu sĩ Thần Thông cảnh cũng coi như khá lợi hại, đừng nói chỉ là một quận vương, cho dù là thân vương, khả năng cao cũng không đánh lại hắn ta.
Chưa đầy nửa ngày, quản gia Ngô Dung của phủ Gia quận vương đã bị bắt, một số người phản kháng và dám quấy rối cũng đều bị bắt.
May mà Gia quận vương vẫn coi như có đầu óc, biết đá trúng thiết bản, lập tức không màng thể diện đích thân chạy tới đoàn thuyền trong kênh đào xin lỗi: "Không biết Ngô mỗ đã đắc tội với vị công tử nào của Vương thị? Hi vọng công tử đại nhân đại lượng, tha cho Ngô mỗ lần này."
Nói xong, ông ta còn phái người tặng tới một rương tử kim phiếu.
"Ta là lão tứ Vương Thất Siêu của đời chữ 'Thất' Vương thị, gia phụ Vương Tông Xương." Giọng nói của Vương Thất Siêu truyền xa xa: "Ta nhận được ủy thác gia tộc, vận chuyển một lô vật tư chiến lược tới Lăng Vân thánh địa, nhưng không ngờ lại gặp phải chuyện xấu xa này."
Vương Thất Siêu chính là cốt cán gia tộc, sản xuất chiến giáp kiểu mới lần này của Vương thị do hắn tổng phụ trách.
Hắn bây giờ chỉ mới một trăm sáu bảy mươi tuổi đã có tu vi Thiên Nhân cảnh hậu kỳ, chính là danh sách bồi dưỡng thứ tư dự định trong gia tộc.
Người của đời chữ "Thủ" và đời chữ "Tông" ở Vương thị không nhiều, sản nghiệp gia tộc lại ngày càng to lớn. Trong tình hình này, người xếp hạng top trong đời chữ "thất" giống như hắn bây giờ đã sớm trở thành lực lượng trung kiên trong sản nghiệp Vương thị, có một bộ phận đã tay nắm trọng quyền.
Cho dù là ở nội bộ Vương thị, địa vị của Vương Thất Siêu cũng rất cao.
Gia quận vương lạnh lòng, lập tức ý thức được lần này mình thật sự đá trúng thiết bản lớn rồi.
Đây là lão tứ của đời chữ 'Thất' Vương thị! Mà theo ông ta biết, Vương Thất Chiêu, người có danh 'tiểu các lão' trên triều đường bây giờ chính là lão tam của đời chữ 'Thất' Vương thị!
Hai người này chênh lệch tuổi tác không lớn, từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, tình cảm chắc rất tốt.
Gia quận vương cắn răng, tiếp tục hạ thấp mình cầu tình: "Mong tứ công tử nể tình Ức La công chúa, cho lão hủ một chút thể diện."
"Thể diện này của ngươi vẫn nên tới xin đế tử An điện hạ đi, ta không cho nổi." Vương Thất Siêu cười lạnh nói: "Vương Tiểu Hổ, thu thập phạm nhân và khai cung đưa tới Quy Long Thành cho điện hạ đích thân định đoạt."
"Vâng, tứ công tử."
Vương Tiểu Hổ lập tức lĩnh mệnh mà đi, trước khi đi, hắn còn lạnh lùng trừng Gia quận vương một cái, trong lòng cực kỳ khinh bỉ.
Thân là lão nhân trong hoàng thân lại làm ra thủ đoạn này, quả thực là mất mặt hoàng thất.
Gia quận vương thấy vậy, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi, thần sắc cũng cực kỳ suy sụp, giống như bỗng chốc già thêm mấy chục tuổi.
Ông ta biết lần này mình xong đời rồi.
Chuyện này không tấu lên còn đỡ, một khi tấu lên, đế tử An tuyệt đối sẽ không tha cho ông ta. Không chỉ bản thân ông ta tiêu, thậm chí ngay cả nhất mạch của ông ta cũng bị liên lụy.
Bên cạnh, lão trưởng kíp và các thuyền viên xem xong cả quá trình xảy ra chuyện đều vô cùng chấn động, chỉ cảm thấy ngẩn ngơ giống như đang nằm mơ.
Ai có thể ngờ thủy phỉ lộ bá hoành hành trong kênh đào nhiều năm cư nhiên lại bị thu dọn đơn giản như vậy? Đây có còn là thủy phỉ lộ bá vô cùng lộng hành trong ấn tượng của họ không?
Nhất thời, trong ánh mắt mọi người nhìn Vương Thất Siêu tràn đầy kính nể.
Sau khi xử lý xong khúc mắc này, Vương Thất Siêu tiếp tục dẫn đoàn thuyền đi.
May mà trên đường không còn xảy ra chuyện gì nữa, đoàn thuyền kín đáo mà đi, rất nhanh đã tới điểm đến.
Đó là một bến nhỏ hẻo lánh. Trong bến đã có cao thủ thánh địa dẫn quân đội ở đây tiếp ứng. Bọn họ khuân hàng hóa từ trên thuyền lớn xuống, vận chuyển từ đường thủy sang đường bộ, một đường núi cao trùng điệp mà đi.