Vùng hải vực này, người Đại Càn gọi nó là 【 Ma Sát Hắc Hải 】.
Tuy trong hải vực tràn ngập nguy hiểm và nhân tố không xác định nhưng may mà ma vật trong biển rất ít khi lên bờ tấn công cứ địa nhân tộc, "hiền hòa thân cận" hơn nhiều so với yêu ma ngoại vực.
Xây dựng cứ địa nhân tộc kề sát Ma Sát Hắc Hải cũng coi như giảm độ rộng phòng ngự, tiếp đó giảm bớt áp lực phòng thủ chỉnh thể.
Lúc này.
Bên Ma Sát Hắc Hải, trên một khối nham thạch màu đen gồ lên trong biển, một lão giả ta y phục rộng thùng thình đang đứng.
Đừng thấy ông ta đã râu tóc bạc trắng, gương mặt già nua, thân thể vẫn thẳng tắp, lộ ra tinh thần quắc thước, khí độ lẫm liệt.
Ông ta cầm một cái "cần Lộ Á", thi thoảng hất một cái về mặt nước, sau đó rút mồi có tiết tấu, mặt không cảm xúc, tựa như là chơi Lộ Á kiểu máy móc.
Người này chính là Long Xương đại đế được Vương Thủ Triết "đày" tới chiến trường ngoại vực trấn thủ.
Cũng khó trách ông ấy cứng nhắc tê dại, ai bị ném tới chiến trường ngoại vực câu cá mấy năm ròng cũng sẽ tê dại.
Bây giờ, ông ta chơi Lộ Á đã chơi tới hình thành ký ức cơ bắp, cho dù đầu đã thàn du tới nơi nào không biết, tiết tấu và nhịp lúc thu mồi giả cũng không hề loạn.
Mồi giả đó búng búng trên mặt nước, quả thực giống như sống vậy.
Bỗng dưng.
Trên mặt biển nổi ma sương màu đen lóe qua một tia màu đỏ.
Ngay sau đó, một con ma ngao hà màu đỏ dài hơn thước từ dưới mặt biển bắn mạnh ra như mũi tên, bay lên, giơ càng kẹp chặt mồi nhử, chết cũng không chịu thả.
Long Xương đại đế vẫn mặt không cảm xúc, động tác thuần thục thu dây, chỉ thoáng chốc, con ma ngao hà màu đỏ kia đã bị kéo lên bãi đá.
Con ma ngao hà màu đỏ đó có cánh tay to như thế, vỏ đỏ sẫm như màu máu, toàn thân mọc đầy gai hung tợn, còn mọc một đôi càng có lực, bộ dáng rất có lực uy hiếp.
"Xì!"
Long Xương đại đế nhìn nó một cái, ghét bỏ một cước đá nó sang một bên, ngay cả ý nghĩ thu vào lồng cá cũng không có.
Loại ma ngao hà màu đỏ này phân bố khắp các thủy vực ở ma giới, vô cùng tham ăn, chay mặn không kiêng, gần như cái gì cũng ăn, tốc độ sinh sản cực nhanh không nói, năng lực sinh tồn cũng rất mạnh, cho dù trong tình huống thoát khỏi nước cũng có thể sinh tồn rất lâu.
Đừng thấy thể hình của nó so với ma thú khác mà nói vốn không lớn nhưng lại là một trong 【 tứ hại 】 nổi danh ma giới.
Nguyên nhân chính là nó giỏi đào động và phá hoại cây nông nghiệp ma tộc trồng.
Có người có lẽ sẽ có nghi vấn, ma tộc cũng ăn cây nông nghiệp?
Đây không phải phí lời sao?
Là sinh vật thì phải ăn uống. Ma tộc không trồng trọt, làm sao có thể nuôi sống số lượng lớn tráng đinh ma tộc?
Chỉ có điều giới hạn các loại tình huống, phương thức trồng trọt của chúng phóng khoáng hơn nhân tộc nhiều, đừng nói là cày sâu cuốc bẩm, ngay cả hệ thống lý luận cơ bản cũng không có.
Trong hầu hết tình huống, chúng cũng chỉ là chọn một nơi thích hợp, trong thời gian thích hợp trồng hạt giống mà thôi, ngoài diệt cỏ, trừ các loại ma thú phá hoại trong quá trình trồng trọt, cơ bản không làm gì khác, hoàn toàn là nhìn trời ăn cơm.
Trong tình huống này, thu hoạch dĩ nhiên cũng không tốt tới đâu.
Đương nhiên, cũng nhờ như vậy, nếu không số lượng nhân khẩu của yêu ma ngoại vực sẽ tăng lên, nhân loại dưới áp bức của ma tộc sẽ càng khó thở hơn.
Nhìn từ điểm này, ma ngao hà màu đỏ, một trong "tứ hại" của ma giới, đối với nhân tộc mà nói cũng coi như là một loài có ích. Nó có thể ngăn chặn ma tộc sản xuất lương thực, giảm thấp tốc độ sản sinh nhân khẩu của chúng.
Còn có một điểm rất quan trọng chính là ma ngao hà màu đỏ bởi vì ăn tạp, độ chịu đựng môi trường ác liệt cũng rất cao, vì vậy mà có yêu cầu nồng độ ma khí trong môi trường nước không cao, cũng vì vậy, trong thịt của nó tàn lưu khá ít ma khí, là thức ăn số ít nhân tộc cũng có thể ăn.
Quân đội đóng thủ Đông Càn, thi thoảng cũng sẽ săn bắt một số ma ngao hà màu đỏ để ăn, có thể giảm đi áp lực cung ứng thức ăn cho hậu cần.
Chỉ có điều, khẩu cảm của loài này thô ráp, nhạt nhẽo vô vị, tu sĩ thấp giai ăn nhiều sẽ chướng bụng, không thích hợp ăn lâu dài. Vì vậy, ngoài doanh pháo hôi, các bộ môn khác cũng thi thoảng mới ăn.
Long Xương đại đế thì càng không cần nói.
Sau khi ông ta nếm qua một lần đã hoàn toàn không có hứng thú với thứ này.
Ông ta vừa định thêm một cước, đá con ma ngao hà màu đỏ giương nanh múa vuốt với ông ta về biển, động tác liền khựng lại, bỗng ngẩng đầu nhìn về bầu trời.
Chỉ thấy trên bầu trời phía xa, một đạo độn quang đang khá sương mù, cấp tốc bay tới.
Trong chớp mắt, độn quang đó đã tới gần Long Xương đại đế.
Một dạo nhân ảnh cưỡi độn quang phiêu nhiên đáp xuống, khom người hành lễ với Long Xương đại đế, nói: "Lão tổ tông, Ly Dao tiểu thư mời người đi họp."