Rất rõ ràng, kế hoạch này, Vương Thủ Triết đã trù hoạch rất lâu rất lâu, hơn nữa vẫn luôn âm thầm chuẩn bị các kiểu, cho tới bây giờ, thời cơ tới, cuối cùng mới đẩy kế hoạch này lên trước.
Mà trong quá trình này, bọn họ thậm chí đích thân tham gia vào một số chuyện, nhưng ai cũng không đoán được ý đồ thật sự của Vương Thủ Triết.
Phải biết trong nhân viên tham dự hội nghị, có không ít lão tướng đều là người quanh năm đóng trú ngoại vực, ví dụ một số thân vương đang kỳ tráng niên, cùng với một số tướng lĩnh trung quân đương kỳ trang niên, bọn họ ngoài lúc thay phiên nghỉ ngơi và bị thương sẽ trở về Đại Càn bảo dưỡng, phần lớn thời gian còn lại đều cắm trên chiến trường ngoại vực.
Những người này, mức độ thân thuộc của họ với Vương Ly Dao cao hơn Vương thị, còn độ hiểu biết đối với Vương thị lại chỉ hạn chế qua các lời đồn.
Có một số người trong số họ có lẽ phát giác được sự biến hóa theo từng ngày của Đại Càn bây giờ nhưng cũng chưa chắc rõ nguyên nhân cụ thể.
Vì vậy, không ít người trong số họ, trước đây vô cùng không hiểu việc Long Xương đại đế tôn sùng Vương thị, bảo vệ Vương thị, thậm chí mức độ yêu thương đối với tiểu bối Vương thị còn vượt qua cả hoàng thất như vậy.
Nhưng sau khi dần tiến sâu vào nội dung hội nghị, bọn họ lại từ từ hiểu được.
Đồng thời, bọn họ cũng sâu sắc ý thức được sự đáng sợ của người vẽ ra 【 hành động xuân lôi 】 này.
Nếu đối đầu với người như vậy, e là bọn họ ngay cả bản thân chết thế nào cũng không rõ. May mà người đáng sợ như vậy đứng về trận doanh nhân loại.
Bọn họ tê rân da đầu, vô cùng chấn động, nhưng cũng vô cùng kích động, chỉ cảm thấy da đầu toàn thân đều khẽ run rẩy, tựa như đều tung tăng reo hò vì mọi thứ sắp tới.
Tất cả bọn họ đều rõ, cách cục của chiến trường ngoại vực, bắt đầu từ hôm nay sẽ bước vào một chương hoàn toàn mới.
Mà bọn họ sẽ trở thành người mở màn và người khởi xướng cho mọi thứ này.
Có điều, cho dù sau này tất cả mọi người hồi tưởng tới hội nghị ngày hôm nay, đều sẽ tâm trào sục sôi, khó mà kiềm nén nhưng vào lúc này, khi hội nghị đang tiến hành, thần sắc của mọi người lại vô cùng chuyên chú, thậm chí sợ mình nghe sót một chữ.
Nội dung cụ thể của hội nghị, ở đây tạm thời không nói nhiều.
Người bên ngoài chỉ biết cho tới khi trăng máu từ đầu trời này dời tới đầu khác, hội nghị cuối cùng mới kết thúc. Mà khi tan họp, biểu tình của mọi người đều loáng thoáng mang theo chút hưng phấn.
Đợi bọn họ đều quay về, mấy ngày tiếp theo, trong phòng khu Đại Càn liền bắt đầu một chuỗi động tác lớn.
...
Phía tây cứ địa chính.
Ở đây là xó xỉnh hẻo lánh nhất trong cứ địa, môi trường tối tăm ẩm ướt, hoàn cảnh sinh tồn cực kỳ ác liệt. Người vừa tới gần đã có thể ngửi được một mùi mốc meo nồng nặc, hòa cùng các dị vị tạp trần khiến người ta hoàn toàn không cách nào chịu đựng.
Nơi này chính là nơi đóng quân của 【 doanh pháo hôi 】.
Là tồn tại khiến người ta nghe thấy đã lạnh run, có thể dọa tể con ngừng khóc đêm nội bộ Đại Càn, nguồn thành viên của doanh pháo hôi vô cùng phức tạp, có tử đệ thế gia vi phạm luật pháp nghiêm trọng, cũng có tán tu làm nhiều việc ác, tội phạm truy nã bắt về quy án, còn có lính đào ngũ trong chiến tranh cùng với binh lính quân quan vi làm trái quân lệnh nghiêm trọng,...
Đã vào doanh pháo hôi, thứ phải đối mặt thường đáng sợ hơn cả chết.
Mà cuối cùng người có thể rửa sạch tội nghiệt từ trong doanh pháo hôi sống sót đi ra thường một trăm người chưa tới một người.
Vì vậy, ở doanh pháo hôi lâu, người ta thường sẽ trở nên cứng nhắc mà tê dại, giống như từng cái xác không hồn.
Chỉ có những người mới đày vào, trên người còn mang theo một chút khí tươi sống. Bọn họ có người sẽ co quắp trong góc doanh trai thối um, một bộ dáng kinh hồn bạt vía, có người sẽ nằm sấp bên hàng rào doanh trai gào to mấy câu: "Thả ta ra, ta bị oan." Tựa như chỉ cần bọn họ làm như vậy thì có thể trở mình.
Hét nhiều rồi, 【 giám quản 】doanh pháo hôi nghe phiền sẽ kéo người ra dùng roi da gai quất một trận, sau đó giam trong phòng tối một trận. Người sau khi trở ra sẽ ngoan ngoãn.
Hôm nay, phạm nhân trong doanh pháo hôi giống như thường ngày, ngồi trong góc, lưng dựa vào vách tường lặng lẽ ngây dại.
Bỗng dưng.
"Leng keng! Leng keng!"
Giám quản thống lĩnh dẫn một đám giám quản, dùng xiềng xích huyền thuyết gõ vào hàng rào sắt của doanh trại, ngữ khí thiếu kiên nhẫn quát: "Trại một trại hai trại ba chú ý, dạy cho ta, tới lượt các ngươi làm việc rồi."
Tiếng "leng keng" quen thuộc này giống như Thôi Mệnh Phù, khiến các pháo hôi tội phạm này lập tức bừng tỉnh.
Lão nhân của doanh pháo hôi tê dại mà cứng nhắc đứng dậy, chậm rãi tập trung ở cửa doanh trại. Những tội phạm mới đi đày kia lại có cảm giác sợ hãi đại nạn ập tới, lề mề, hoảng loạn không dám ra.