Thế nhưng các nàng còn chưa thể mò tới gần, trong ao cốc bỗng nhiên có một đạo dao động không gian khó hiểu xẹt qua, ngay sau đó, một lão giả khôi bào từ trong gợn sóng không gian bước ra, tới trước mặt Tô Lạp Nhã.
Đó là một lão giả râu tóc bạc trắng, ánh mắt sâu thẳm, khí chất lạnh lẽo, trông rất khó xơi.
Vì là ở trên địa bàn của ma tộc, ông ta xuất hiện rất kín đáo, ngoài đạo gợn sóng không gian kia, toàn thân trên dưới ngay cả chút khí tức cũng không tiết lộ ra, nhưng vẫn khiến người ta không dám xem thường.
"Đại nhân." Tô Lạp Nhã hưng phấn lên hành lễ: "Mọi thứ đều nằm trong kế hoạch."
Nói xong, nàng ta lấy thi thể của Minh Sát thiếu chủ từ trong không gian trữ vật ra.
"Những hộ vệ kia của Minh Sát thiếu chủ, có lẽ sẽ nhanh chóng phát hiện xảy ra chuyện rồi. Binh quý thần tốc." Lão giả khôi bào quả quyết, trực tiếp bày xuống trận kỳ cách tuyệt nơi này, đề phòng năng lượng tiết ra ngoài, sau đó lại móc ra một phù lệnh màu đen đã sớm chuẩn bị, đầu ngón tay dùng lực, bóp nát phù lệnh kia.
Ngay lập tức.
Minh sát chi khí u ám lạnh lẽo liền phun ra, hóa thành một lốc xoáy màu đen bao bọc thi thể của Minh Sát thiếu chủ vào trong.
Cỗ minh sát chi khí bàng bạc mà mênh mông này đã ngưng luyện tới mức gần như thực chất, cực kỳ khó khống chế.
Lão giả khôi phào phí tổn tâm thần mới miễn cưỡng khống chế chúng.
Dưới sự bao bọc của chúng, thần hồn bị đóng giữ trong cơ thể Minh Sát thiếu chủ và nhẫn trữ vật đều từng chút bị tách ra.
Mà thứ đồng thời bị tách ra còn có một viên "ma tinh" trong sáng như hắc bảo thạch. Xung quanh ma tinh lượn lờ ma khí, uy thế tỏa ra vô cùng cường hoành, giống như ma thần giáng lâm, cho dù chỉ là thoáng nhìn cũng sẽ khiến người ta không kìm được tê rân da đầu.
Rất rõ ràng, đây chính là 【 Minh Sát chân ma chủng 】!
Nhìn thấy nó, lão giả khôi bào cũng vui mừng.
Không màng hao tổn tâm thần của mình, ông ta vội vàng lấy ra cái hộp nhỏ đặc chế đã sớm chuẩn bị, phong ấn viên 【 Minh Sát chân ma chủng 】này vào.
Đồng thời, thi thể của Minh Sát thiếu chủ cũng bị vơ vét sạch sẽ, chỉ có nhẫn trữ vật vì có liên kết với thần hồn của Minh Sát thiếu chủ, tạm thời chỉ có thể cho vào cùng nhau.
Vì Minh Sát chân ma chủng này, Ma Tôn hiển nhiên đã hao tổn tâm huyết rất lớn, từ rất lâu trước đây đã bắt đầu lập kế hoạch, nếu không, không tới mức chuẩn bị đầy đủ như vậy, mỗi một bước đều giống như đã sớm có tính toán.
Chỉ là đại khái Ma Tôn có nằm mơ cũng không ngờ được, thế cục mà ông ta dốc hết tâm sức bày ra cư nhiên lại trùng hợp bị Vương Ly Từ đụng trúng, còn bị nàng dùng Thiên Cơ Lưu Ảnh Bàn quay lại cả quá trình.
"Tô Nhã ma sứ, ngươi lấy thi thể của Minh Sát thiếu chủ, dựa theo kế hoạch đi thả bên cứ địa tiên số 3, như vậy nhiệm vụ của ngươi mới tính là hoàn toàn hoàn thành." Lão giả khôi bào phân phó nàng ta nói: "Mà chủ thường sẽ chế trụ Minh Sát ma thần, tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch."
"Đại nhân ngài yên tâm."
Tô Nhã ma sứ thu lại thi thể lần nữa, vẫn ẩn giấu hành tung như trước, nhanh chóng bí mật rời khỏi ao cốc.
Mà lão giả khôi bào cũng thuận tay xé ra không gian, biến mất tại chỗ.
"Đám người này quá xấu xa! Chúng tự làm chuyện xấu, lại muốn vu vụ Tiên Triều chúng ta." Lam Uyển Nhi bị chọc tức giậm chân: "Tỷ tỷ, chúng ta đuổi theo ma nữ kia, bắt ả ta giao cho Tuy An công chúa xử lý. Chuyện này tuyệt đối không thể để chúng đạt được! Dám hãm hại Tiên Triều, phải cho chúng trả giá!"
Tuy ma nữ kia tựa như có tu vi Thần Thông cảnh, Lam Uyển Nhi bọn họ cũng không sợ.
Với thực lực hiện giờ của các nàng, Thần Thông cảnh bình thường vốn không phải đối thủ của các nàng, người có thể khiến các nàng kiêng dè cũng chỉ có Lăng Hư cảnh.
"Vu oan hãm hại Tiên Triều, tuy tính chất chuyện này xấu xa nhưng tạm thời không vội." Vương Ly Từ nhăn mũi, hồi tưởng tình huống ban nãy, trong lòng loáng thoáng có một suy nghĩ: "Ta cảm thấy hình như 【 Minh Sát chân ma chủng 】 kia quan trọng hơn. Khoảnh khắc nó xuất ra, huyết mạch của ta bắt đầu xao động không ngừng, ta suýt chút không nhịn được nhào lên nuốt nó xuống. Đây là kích động xưa nay chưa từng có! Thứ kia tuyệt đối vô cùng, vô cùng, vô cùng quan trọng!"
"Không được! Chúng ta phải đuổi theo Minh Sát chân ma chủng kia! Tứ thúc ta từng nói, chuyện mà kẻ thù càng phí hết tâm tư muốn làm được, thường càng quan trọng, chúng ta nhất định không thể để chúng đạt được. Ta có trực giác nếu để Ma Tôn có được Minh Sát chân ma chủng này, e là sẽ xảy ra chuyện lớn."
"Nhưng tỷ tỷ, đó là đại lão Lăng Hư cảnh." Trong lòng Lam Uyển Nhi có chút phát hoảng: "Không nói chúng ta có thể đuổi được hay không, cho dù chúng ta dựa vào tra tra chuột đuổi kịp ông ta, cũng không đánh lại."