Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2710 - Chương 2710 - Ta Thật Sự Chỉ Muốn An Tĩnh Nghỉ Hưu (6)

Chương 2710 - Ta thật sự chỉ muốn an tĩnh nghỉ hưu (6)
Chương 2710 - Ta thật sự chỉ muốn an tĩnh nghỉ hưu (6)

Mà ba đại ma vương bảo như Hồng Thạch ma vương bảo, lão đối thủ của phòng khu tuyến đông tiên 3 nhân tộc này cũng sẽ liên thủ với quân đội của Minh Sát ma thần, cùng xuất chinh phòng khu tuyến đông.

Minh Sát ma thần đã nói, mục tiêu chiến lược lần này chỉ có một, chính là không tiếc mọi giá san bằng phòng khu tuyến đông tiên 3 nhân tộc, băm vằm tội đồ Triệu Đình Kiên! Báo thù!

...

Khi Ma tộc đại chấn động, bên nhân tộc dĩ nhiên cũng có phản ứng.

Đầu tiên chính là phòng khu tuyến đông.

Sau khi nhận được tin tức chưa bao lâu, phòng khu tuyến đông đã bắt đầu toàn viên hành động, nhanh chóng dựa theo quy cách cao nhất bắt đầu hệ thống phòng ngự theo cấu trúc kiểu lập thể, lập tức mở hội nghị cao tầng ở bộ chỉ huy.

"Vương Anh Tuyền!"

Chúng tướng tụ tập, Triệu Đình Kiên đập bàn, râu cũng bị cơn tức giận mà vểnh lên: "Ngươi thành thật khai ra cho ta, có phải là chuyện tốt ngươi lén làm không? Gần đâ ngươi vẫn luôn dẫn bộ đội ra ngoài tập luyện!"

Ông ta nghiêm trọng hoài nghi Vương Anh Tuyền đang báo thù ông ta. Mình không chấp nhận kế hoạch quân sự của nàng, nàng liền lén lút làm, muốn chơi chiêu gạo nấu thành cơm!

"Lão Triệu à, ngài bớt giận trước." Vương Anh Tuyền lại phấn chấn tinh thần nói: "Tuy chuyện này không phải do ta làm nhưng ta thật sự bội phục người làm ra, thâm nhập thế lực quân địch trảm đầu Minh Sát thiếu chủ, quá uy phong."

"Uy phong cái rắm, Vương Ly Từ và Lam Uyển Nhi đi đâu rồi? Ngươi thành thật khai cho ta, thật sự không phải các ngươi làm?" Triệu Đình Kiên lớn tiếng mắng, trong lòng lại muốn khóc không ra nước mắt, nước mắt sắp chảy ra rồi.

Ông ta thật sự là ngồi ở nhà, họa đổ từ trên trời xuống.

Minh Sát ma thần là chỉ danh đạo tính muốn nghiền ông ta thành tro, xếp thứ nhất bảng phải giết!

"Lão Triệu à, ngài sợ cái gì?" Trong ánh mắt Vương Anh Tuyền bừng cháy hỏa diễm hừng hực: "Đây là thời cơ tốt lập kinh thiên kỳ công. Lão Triệu, cơ hội danh lưu thanh sử tới rồi."

"Ta phi! Ai cần cơ hội danh lưu thanh sử này?" Triệu Đình Kiên chỉ cảm thấy hoa mắt chóng mặt.

Cơ hội mất mạng như vậy, ai thích thì đi lấy đi, bổn nguyên soái chỉ muốn an tĩnh nghỉ hưu.

Chính vào lúc này.

Tuy Vân công chúa cũng dẫn đoàn đội phụ tá và một bộ phận nhân mã tinh nhuệ của phủ công chúa tới phòng khu tuyến đông.

Tới cùng nàng ta còn có hình chiếu năng lượng của Tiên Tôn, Tiên Hoàng.

Tiên Hoàng và Tiên Tôn đều là người bận rộn, bình thường ai cũng hiếm gặp, càng đừng nhắc là cùng lúc xuất hiện hai người. Hai vị đại lão không chỉ phái ra hình chiếu, còn đồng thời xuất hiện ở phòng khu tuyến đông nhỏ bé này, có thể thấy chuyện rất lớn.

Chúng tướng lĩnh đều bị kinh ngạc tới ngây dại.

Còn có thể đồng thời họp với hình chiếu của Tiên Hoàng và Tiên Tôn, đây quả thực là chuyện trước đây bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ!

Một đám người vừa gặp mặt.

Tiên Hoàng đã vỗ vai của Triệu Đình Kiên, vô cùng bội phục nói: "Lão Triệu à, họ đều nói ngươi là quy vương, giỏi nhất là co đầu rụt cổ và qua quýt. Bổn hoàng hoàn toàn không ngờ hóa ra ngươi vẫn luôn giấu giếm, tích lũy ra một đại chiêu! Làm đẹp lắm, ngươi xứng với liệt tổ liệt tông của Triệu thị các ngươi."

"Bệ hạ à." Triệu Đình Kiên nghẹn tới đỏ mặt: "Không phải ta làm."

"Không phải ngươi còn có thể là ai?" Tiên Tôn hừ lạnh một tiếng nói: "Ngươi lặng lẽ làm ra động tác lớn như vậy, trước đó cũng không biết thương lượng với bổn tôn và Tiên Hoàng, trong mắt ngươi còn có chúng ta không?"

"Được rồi được rồi, lão Triệu người ta cũng là người lập đại công." Tiên Hoàng khuyên một câu, sau đó ánh mắt có chút hưng phấn nhìn Triệu Đình Kiên: "Lão Triệu à, bổn hoàng tin ngươi là người cẩn thận, ngươi đã làm ra chuyện kinh thiên động địa như vậy, ắt là có đối sách."

"Ngươi nói mau, kế hoạch tiếp theo là gì? Bổn hoàng và Tiên Tôn đều có thể toàn lực phối hợp kế hoạch tiếp theo của ngươi."

Kế hoạch tiếp theo, ta có kế hoạch tiếp theo con khỉ!

Nội tâm Triệu Đình Kiên đang điên cuồng gào thét.

Ta thật sự chỉ muốn an tĩnh nghỉ hưu.

"Bệ hạ, ngài đừng làm khó lão Triệu." Vương Anh Tuyền nhìn biểu cảm của Triệu Đình Kiên ngày càng sụp đổ, bất đắc dĩ nói giúp: "Dựa vào thực lực của lão Triệu, cho dù có gan cũng không có bản lĩnh, chuyện này chắc chắn không phải do ông ấy làm."

"Vương Anh Tuyền, cảm ơn ngươi nói giúp cho ta." Triệu Đình Kiên đỏ mặt, hung ác trừng nàng một cái.

"Chớ khách sáo, ai bảo ta và ngài ngồi chung xuồng chứ." Vương Anh Tuyền xua tay, một bộ dáng cách cục lớn tầm nhìn lớn nói: "Thân là một đoàn đội, quan trọng nhất vẫn là nội bộ phải đoàn kết."

"Ai chung xuồng với ngươi?" Triệu Đình Kiên thổi râu trừng mắt: "Ngươi chẳng qua chỉ là một trong nhiều tướng dưới trướng ta, còn chỉ là một phó tướng."

"Yo, lúc lão Triệu ngài lấy bán tiên khí của ta đâu có nói như vậy." Vương Anh Tuyền liếc nhìn ông ta: "Chúng ta đã ước hẹn phải bay cùng nhau."

Bình Luận (0)
Comment