Phải biết, bất cứ thế gia nào cũng không có chừng mực đối với khát vọng đất đai, nó đại biểu việc có thể nuôi sống nhân tộc, có thể phát triển lớn mạnh, có thể khai chi tản diệp.
Chỉ có từng gia tộc nhân loại có thể cắm rễ xuống ma giới mới là tiền vốn nhân tộc chống lại yêu ma ngoại vực, nếu không cho dù quân đội nhân tộc cường đại tới mấy cũng chẳng qua chỉ là nước không rễ.
"Không tệ không tệ, thành quả đáng mừng." Xem báo cáo xong, Vương Thủ Triết vươn vai, có chút hài lòng.
Tiên thực cây Thế Giới Vương Tông Thế đã sớm đợi ở bên cạnh, nhìn thấy hắn đặt văn kiện xuống, lập tức cọ lên, quấn lấy Vương Thủ Triết kể chuyện.
Huyền Vũ Vương Ly Huyền phủ phục trong góc ngủ cũng ngửi mùi câu chuyện tỉnh dậy, dùng một loại tốc độ rất không phù hợp với ngoại hình nhanh chóng lủi tới bên cạnh thủ Triết.
Một trai một gái cứ vờn quanh dưới chân như thế.
Điều này khiến Vương Thủ Triết tìm được cảm động đã lâu chưa xuất hiện.
Trong quá khứ, hắn cũng từng ở trong tiểu viện này, kể chuyện cho Ly Dao, Tông An bọn họ, chớp mắt, trai gái đều đã thành tài rồi, đã một mình đảm đương trong lĩnh vực của riêng mình, sớm đã không cần câu chuyện của hắn nữa.
Sau này, hắn còn kể chuyện cho rất nhiều rất nhiều hài tử, bọn họ nghe rất vui vẻ.
Chỉ là sau này, tộc nhân từng nghe hắn kể chuyện dần nhiều lên, chuyện của hắn bắt đầu hoành hành sách lậu, các tộc nhân thường đạo văn kể cho hài tử nhà mình, lâu dần, chuyện của hắn ai ai cũng có thể kể vài đoạn, khiến tiểu viện của hắn dần trở nên vắng lạnh.
Kỳ thực, nguyên nhân gốc rễ vẫn là các loại sách chép tay âm thầm lưu truyền quá nhiều. Những câu chuyện đó vừa mới mẻ vừa theo trào lưu, ai còn muốn nghe chuyện Tây Du cũ kỹ mà hắn kể nữa?
Vương Thủ Triết vô cùng hứng chí, bắt đầu kể chuyện cho Vương Tông Thế và Vương Ly Huyền nghe.
Hai nhóc bây giờ còn nhỏ, tư tưởng cũng giống như một tờ giấy trắng, cho dù là kể chuyện ba lần đánh Bạch Cốt Tinh cũng có thể nghe tới say đắm.
Sau khi kể xong một thiên chuyện, dựa theo thói quen, Vương Thủ Triết lại bắt đầu phổ cập kiến thức cho chúng, từ một số văn tự đơn giản và số học mở đầu, sau đó bắt chúng tự viết chính tả và giải đề.
Vương Thủ Triết coi như đã hiểu rồi, nội quyển Tộc Học bây giờ ngày càng nghiêm trọng. Kiểu xu thế lớn này khiến một tộc trưởng như hắn cũng không ngăn được, vì vậy, giải đề phải bắt từ lúc nhỏ, để chúng tận dụng hết khả năng thắng ở vạch xuất phát.
Sau khi dạy xong trai gái, hắn đang định suy xét viết thư đáp, dặn dò vài câu cho Ly Nguyệt, bỗng dưng nhận được tình báo khẩn cấp do Quần Tiên Điện truyền về.
Bản tình báo khẩn cấp này dĩ nhiên chính là báo cáo tình huống liên quan tới phòng khu tuyến đông số 3 thuộc cứ địa tiên số 3 trên chiến trường ngoại vực.
Xem bản báo cáo này, chân mày của Vương Thủ Triết cũng nhíu lại.
Hắn lập tức trực giác hoài ngi, có phải là Ly Từ đại nha đầu và Anh Tuyền lại làm trò gì không?
Hết cách, các nàng có cả đống tiền án, kinh nghiệm gây án cực kỳ phong phú.
Bây giờ huyết mạch của các nàng đều thăng cấp lớn, làm ra chút đại sự kinh thiên động địa gì cũng nằm trong tình lý.
"Gia chủ, Triêu Dương Vương cầu kiến."
Lúc này, ngoài viện truyền tới tiếng bẩm báo của gia tướng, cắt đứt mạch tư duy của Vương Thủ Triết.
Vương Thủ Triết xưa nay cực kỳ kính trọng Triêu Dương Vương, vội vàng chủ động ra đón, mời bà ta vào rồi dâng trà ngon chiêu đãi.
Sắc mặt của Triêu Dương Vương hôm nay cực kỳ ngưng trọng.
Bà ta uống tiên trà, đáy mắt trùng trùng ưu tư: "Thủ Triết gia chủ đã nghe nói chuyện của cứ địa tiên số 3 chưa, có kế hay ứng phó không?"
"Biết sơ một hai, chỉ là chuyện xảy ra đột ngột, Thủ Triết chưa cân nhắc tỉ mỉ." Vương Thủ Triết thành thật nói.
"Vậy phiền Thủ Triết cân nhắc trước." Triêu Dương Vương nhìn Vương Thủ Triết, đáy mắt lộ vẻ mong chờ.
Những năm qua, bà ta vẫn luôn ở Vương thị, đã chứng kiến thủ đoạn của Vương Thủ Triết rất nhiều lần. Bà ta cũng vô cùng bội phục vị Thủ Triết gia chủ trẻ này, luôn cảm thấy hình như chuyện gì cũng không làm khó được hắn.
Lần này, nói không chừng hắn cũng có thể có cách.
"..."
Vương Thủ Triết cạn lời.
Bây giờ hắn xa ở chân trời lại không hiểu tình huống thực tế, cho dù cân nhắc kỹ, có thể cân nhắc ra gì?
Nhưng Triêu Dương Vương chung quy là tiền bối mà hắn tôn trọng, hắn cũng hiểu nỗi lo lắng của bà ta, thật sự thoáng cân nhắc một lúc rồi nói: "Chiến cục cụ thể, Thủ Triết e là không thể làm gì, may mà Tuy Vân công chúa và Tiên Hoàng Tiên Tôn đều đã giá lâm tuyến đông, sẽ không có vấn đề quá lớn trong việc chỉ huy lâm trận."
"Ngoài ra, ta nghe nói Phú Quý và Mộng Vũ cũng tới tuyến đông rồi. Nhưng ngài cũng đừng ôm hi vọng quá lớn, kiểu chiến cục mang tính nghiền ép chênh lệch binh lực quá lớn này không phải là thứ có thể dựa vào khôn vặt có thể giải quyết vấn đề."