Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2718 - Chương 2718 - Ma Triều Chiêu Ngọc Tiểu Công Chúa (3)

Chương 2718 - Ma Triều Chiêu Ngọc tiểu công chúa (3)
Chương 2718 - Ma Triều Chiêu Ngọc tiểu công chúa (3)

Thế nhưng cho dù như vậy vẫn sẽ không có người dám coi thường bà ta chút nào.

Trên người bà ta thoáng lộ ra uy thế Lăng Hư cảnh, giống như đại hải bàng bạc sâu không lường được, khiến người ta thầm sợ hãi.

Nữ tử trung niên này chính là ma ma do Ma Hoàng đặc biệt sắp xếp ở bên cạnh chăm sóc tiểu công chúa, chuyên phụ trách bảo vệ an toàn của tiểu công chúa. Tên thật của bà ta bây giờ đã ít có người biết, người quen bà ta hầu như đều gọi bà ta một tiếng 【 Thiên Cầm cô cô 】

"Tiểu nha đầu, trật tự lớn nhỏ có biết không? Phải gọi ta là tam hoàng huynh!"

Trên lưng Xích Hổ bên cạnh, tam hoàng tử Thân Đồ Cảnh Minh lười nhác nhìn nàng ta một cái, biểu cảm thờ ơ.

"Ta mới không phải là tiểu nha đầu, lão tổ tông vừa mới sắc phong ta là 【 Chiêu Ngọc công chúa 】, sau này huynh phải gọi ta là Chiêu Ngọc công chúa." Tiểu nữ hài tức giận kháng nghị nói.

"Có phong hiệu rất ghê gớm sao? Nói giống như ai không có phong hiệu vậy." Tam hoàng tử trợn mắt với nàng ta: "Thứ nhất, là muội mặt dày mày dạn xin ta dẫn muội tới ma giới ngoại vực mở mang tầm mắt. Thứ hai, là muội nói thân là hoàng tử và công chúa phải làm gương cho binh sĩ, không thể ngồi phi liên hưởng lạc trên trời, nhìn các binh sĩ chạy dưới đất, cứ phải chạy cùng."

"Lúc này chịu khổ, ngược lại đã biết không sung sướng rồi. Nếu muội không thích, muội có thể quay về."

"Thân Đồ Cảnh Minh, ta thấy huynh rõ ràng là đã bị tiểu ma tôn hố trong cứ địa ma số 2, trút giận lên đầu ta."

Thân là tiểu công chúa duy nhất của Ma Triều, Chiêu Ngọc công chúa từ nhỏ đã được người ta nâng trong lòng bàn tay mà trưởng thành. Nàng ta không sợ Thân Đồ Cảnh Minh.

Nàng ta lập tức trừng mắt tức giận nhìn hắn ta, trào phúng châm biếm nói: "Còn không phải vì huynh đấu không lại tiểu ma tôn, chúng ta mới bị ném ra để chi viện người Hàn Nguyệt Tiên Triều, không thể không đi Diêm Dảm Địa rách này."

"Rõ ràng là muội nghe nói hình như Vương Phú Quý cũng tới ngoại vực, muốn đi xem thử hắn mọc mấy con mắt mấy cánh tay, cứ phải theo tới." Tam hoàng tử tỏ vẻ không quan tâm đáp: "Còn nữa, ta ở cứ địa số 2 không so đo với tiểu ma tôn kia là nghĩ cho đại cục, tự có tính toán của ta, không phải sợ hắn. Tiểu hài tử như muội, không hiểu thì đừng nói bừa."

Khoảng thời gian này, tam hoàng tử "phụng mệnh" tới cứ địa ma số 2 tọa trấn, kết quả đã cãi nhau với tiểu ma tôn trong hội nghị chiến thuật chiến lược.

Dựa theo ý của tam hoàng tử, cứ địa ma số 2 dĩ nhiên phải tận hết khả năng xuất binh lực đi cứu viện cứ địa tiên số 3 để tiến một bước trong hợp tác giữa Tiên Ma hai triều, cũng phù hợp phương châm lớn Tiên Ma hai triều cùng chống lại ma tộc ngoại vực hiện nay.

Nhưng mà tiểu ma tôn lại không cùng suy nghĩ.

Hắn ta cho rằng nếu Tiên Triều đã chế trụ không ít binh lực của ma tộc, chi bằng đưa binh đi tập kích mấy địa bàn đại quân lực rỗng như Huyết Sắc ma vương bảo.

Như vậy chẳng những có thể thu hoạch một lô vật tư và chiến công, còn có thể chặn đứt đường lui và đường tiếp tế của đại quân ma tộc, đồng nghĩa với biến tướng chi viện Tiên Triều rồi.

Đợi sau khi càn quét hậu phương ma quân, họ sẽ lấy được quyền chủ động. Nếu Tiên Triều nguyện ý bỏ ra một cái giá, hắn ta không ngại cùng phòng khu tuyến đông tạo thế gọng kìm trước sau, ban cho đại quân ma tộc một trọng thương.

Rất rõ ràng, kế hoạch này của hắn ta có ý tứ lợi dụng đại quân ma tộc suy yếu quân lực Tiên Triều trong đó.

Nhưng phương châm chiến lược của hắn ta lại là giành được sự ủng hộ của gần như tất cả đại lão trong cứ địa ma số 2, thậm chí có vài hữu phương có tình cảm thiên về Thân Đồ Cảnh Minh hơn cũng cảm thấy ý đồ chiến lược của tiểu ma tôn phù hợp logic hơn, cũng phù hợp lợi ích và lập trường của Xích Nguyệt Ma Triều hơn.

Sau đó, tiểu ma tôn đã châm chọc tam hoàng tử, nói ngươi hi vọng dính mông của Tiên Triều như vậy, hoàn toàn có thể tự dẫn nhân mã đi, như thế cũng có thể biểu hiện ra thành ý hợp tác của Xích Nguyệt Ma Triều chúng ta và Tiên Triều.

Bị hắn ta khích tướng như vậy, tam hoàng tử trong cơn tức giận đã thật sự dẫn nhân mã đội mình băng qua Xích Tinh Diêm Dảm Địa, tự tới phòng khu tuyến đông Tiên Triều chi viện.

Cũng vì vậy, tam hoàng tử và nhánh chiến đoàn tinh nhuệ này mới xuất hiện ở đây.

Còn Chiêu Ngọc công chúa xuất hiện ở đây, đó là một câu chuyện khác.

Suốt chặng đường này, tam hoàng tử và Chiêu Ngọc công chúa một lớn một nhỏ không có lúc nào yên tĩnh, trên đường đều sa vào không thể chấm dứt. Trong đội ngũ hành quân, phải kể tới hai người họ là ầm ĩ nhất.

Trên một con chiến kỵ Xích Hổ khác không xa, Vương Lung Yên nghe suốt cả quãng đường thực sự có chút thiếu kiên nhẫn, lạnh lẽo trừng mắt với tam hoàng tử: "Ngươi lớn chừng nào rồi, sao còn cứ mãi cãi nhau với Chiêu Ngọc? Mất mặt hay không?"

Bình Luận (0)
Comment