Đối với kẻ thù, phải đả kích một phần, phải phân hóa một phần, cũng phải lôi kéo một phần!
Thấy Vương Anh Tuyền quyết tuyệt, Yên Hồng Thiên cũng không dám khuyên tiếp, ngược lại trịnh trọng nói: "Anh Tuyền lão đại, ngài nói gì vậy? Chỉ cần là quyết định thật sự của ngài, Yên Hồng Thiên ta kiên định phục tùng, cho dù không có điều kiện cũng phải sáng tạo điều kiện phục tùng."
"Hồng Thiên à, ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi." Vương Anh Tuyền vỗ vai hắn ta, nội tâm có chút cảm động.
"Lão đại, niệm tình ta trung thành như vậy, ngài có thể cũng chia cho ta một món linh bảo thần thông không?" Yên Hồng Thiên bắt đầu mong chờ lộ ra bộ mặt thật.
"Chẳng phải ngươi đã có Phi Yên rồi sao?" Vương Anh Tuyền trố mắt nhìn.
"Lão đại nếu ngài chia cho ta một món, ta có thể đi trả 'Phi Yên', nàng ta quá khó hầu hạ." Yên Hồng Thiên sầu khổ nói: "Kiêu ngạo tới trên trời, người không biết còn tưởng nàng ta là tiên khí không đấy."
"..." Thần thông bảo thương Phi Yên.
...
Vào lúc này, trong ma vực Minh Sát ma thần.
Hồng Thiết ma vương bảo.
Lịch sử của tòa ma vương bảo này đã vô cùng lâu đời. Nếu cứ truy nguyên mãi về trước, nó thậm chí có thể truy nguyên tới thời kỳ Minh Sát ma thần đời trước.
Mà chủ nhân của tòa ma vương bảo này cũng đã sớm truyền rất nhiều đời, tới đời này, Hồng Thiết ma vương nghiễm nhiên đã là lực lượng trung kiên dưới trướng Minh Sát ma thần, không chỉ mấy vạn hùng binh dưới trướng, lực chiến đấu cũng có thể xếp hàng trung trong nhiều Ma Vương.
Ngay cả tòa Hồng Thiết ma vương bảo này cũng nhiều lần mở rộng, quy mô và mức độ tráng lệ đã vượt xa ma vương bảo biên thùy cằn cỗi như Huyết Sắc ma vương bảo.
Nó được xây dựng dựa lưng Y Quát sơn mạch to lớn, từ chân núi một đường miên men kéo dài lên, gần như dài tới vị trí giữa eo núi. Thời điểm hoàng hôn mỗi ngày, ánh sáng trăng máu bao phủ xuống, cả ma vương bảo giống như được mạ lên một lớp huyết sắc, đỉnh nhọn sừng sững, cực kỳ tráng kiện.
Thế nhưng.
Hôm nay, tòa ma vương bảo có lịch sử lâu đời này lại chào đón cơn ác mộng của nó.
Dưới dư huy của trăng máu, trên tòa thành lũy vững chắc này trải khắp dấu tích loang lổ to công kích gây nên, vị trí bộ phận tường thành thậm chí đã gần như sụp đổ.
Trong ngoài tường thành, vô số chân đứt tay cụt tùy ý rơi xuống, máu đỏ tanh còn chưa khô, vẫn đang tỏa ra mùi máu tanh nồng nặc, trông cực kỳ thảm khốc.
Rất rõ ràng, nơi này vừa xảy ra một trận chiến đấu kịch liệt.
Trên tường thành tràn ngập tro tàn chiến hỏa, từng đội sĩ binh nhân loại mặc chiến giáp màu đỏ đen đang qua lại, vừa nhặt nhạnh nỏ tiễn rơi trên chiến trường, từ trên thi thể lục tìm chiến lợi phẩm, vừa thuận tay bổ đao cho binh sĩ ma tộc vẫn còn thoi thóp.
Cổng thành to lớn của Hồng Thiết ma vương bảo, từng chiếc từng chiếc xe vận chuyển do ma ngưu to bự làm sức kéo đang chất đầy vật phẩm từ trong thành ra ngoài.
Phía sau xe vận chuyển còn có một chuỗi dài ma tộc bị xiềng xích trói lại. Những ma tộc này hầu hết đều có tướng mạo xấu xí, y sam rách rưới, ánh mắt trống rỗng mà tê dại, giống như hồn không xác.
Những tên này đều là ma tộc cấp trung thấp bị bắt.
Những ma tướng, lĩnh chủ ma tộc đẳng cấp cao, thực lực cao dĩ nhiên đã sớm bị giết gần như hết sạch trong quá trình chiến đấu, những tên còn sót lại này đều là ma tộc trung thấp cấp có thực lực khá yếu. Số lượng bọn chúng nhiều, cho dù là ở trong hệ thống ma tộc cũng thuộc tầng dưới nhất, làm những việc vất vả như khai thác khoáng, hầu hạ người, giỏi lắm cũng chỉ là một tiểu đầu mục.
Lúc nay, dưới sự giam cầm của binh sĩ nhân loại, chúng dĩ nhiên không dám rục rịch gì, chỉ là trầm mặc bị đuổi về phía trước.
Tòa ma vương bảo này vốn như mặt trời ban trưa, lúc này đã hoàn toàn lụi bại. Mà người công hạ nó hiển nhiên chính là quân đội mặc giáp trụ màu đỏ đen kia.
Khi các binh sĩ đang bận rộn thu dọn chiến trường, vơ vét chiến lợi phẩm.
Bỗng dưng.
Trên bầu trời truyền tới một tiếng rồng ngâm trầm thấp như sấm rền.
Trong tiếng rồng ngâm, một con ma long màu đen to lớn từ trong mây sương màu xám đen ló đầu ra, mà đuôi dài phía sau vung lên, khoan thai từ trên bầu trời cao chậm rãi hạ xuống.
Rất rõ ràng, trước đó, nó ở trên bầu trời này, chỉ là bị ma sát chi khí màu xám đen lan tràn trên bầu trời che khuất thân hình.
Ma long đó có một cặp sừng rồng hung tợn, vảy phiến toàn thân cứng như Hắc Diệu Thạch, ma sát chi khí nồng đậm lượn lờ xung quanh nó, khiến uy thế của nó càng cường hoành, càng bạo ngược hơn.
Nhìn kỹ, trên đỉnh đầu ma long kia nghiễm nhiên đang đứng hai đạo nhân ảnh.
Người dẫn đầu mang dáng vẻ thanh niên, gương mặt cực kỳ anh tuấn, đường nét khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, sống mũi cao, hốc mắt hãm sâu, trong cương nghị lại mang một tia thâm thúy, khiến người ta vừa nhìn đã rất dễ dàng lưu lại ấn tượng sâu sắc.