Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2766 - Chương 2766 - Tiên Hoàng Tấn Chức Chân Tiên Trung Kỳ (2)

Chương 2766 - Tiên Hoàng Tấn Chức Chân Tiên Trung Kỳ (2)
Chương 2766 - Tiên Hoàng Tấn Chức Chân Tiên Trung Kỳ (2)

"Thủ Triết này, ta và ngươi thần giao đã lâu, hôm nay mới coi như là thật sự gặp mặt." Đôi mắt đẹp của Tiên Hoàng không chớp nhìn Vương Thủ Triết, trong lúc nói chuyện thế nhưng chủ động cầm lấy tay hắn ta, bộ dạng cực kỳ nhiệt tình, hận vì sao lại gặp nhau muộn như vậy.

"Cái này... Thưa bệ hạ." Trong lòng Vương Thủ Triết lộp bộp một chút, vội vàng không ngừng âm thầm dùng sức tránh thoát tay nàng ta: "Ngài không phải muốn đến tham quan thánh địa Lục Tiên đảo sao? Đi, ngoại thần sẽ dẫn ngài đi xem xung quanh."

Vừa nói xong, hắn ta đã dẫn đường phía trước, mang theo Tiên Hoàng đi thị sát Lục Tiên đảo, một đường giải thích các loại tình huống Lục Tiên đảo mới xây dựng với nàng ta.

Thánh địa rất quan trọng, Vương thị đối với việc xây dựng này cũng cực kỳ tốt.

Nhưng rất rõ ràng, mục đích chuyến đi hôm nay của Tiên Hoàng căn bản không phải ở Lục Tiên đảo, chịu đựng nửa ngày, thật vất vả đợi đến khi Vương Thủ Triết giới thiệu xong chức năng quan trọng của mấy công trình, nàng ta cuối cùng mới gấp gáp lấy cớ mệt mỏi, bảo Vương Thủ Triết dẫn nàng ta đến triều đài lâm hải, sau đó lại yêu cầu một mình uống trà với Vương Thủ Triết, đem những người không phận sự còn lại đều lui ra ngoài.

Đường đường là Đế Tử An, đươnh nhiên cũng thuộc về đám người không có phận sự, bị Tiên Hoàng vung tay lên mời ra ngoài.

Chờ sau khi tất cả những người không có phận sự đều rời đi, Tiên Hoàng vung tay áo lên, ngăn cách ra một không gian tư vực phòng ngừa người khác lén nhìn trộm.

Đôi mắt vốn rất thâm thúy uy nghiêm của nàng ta nhìn Vương Thủ Triết từ trên xuống dưới, rạng rỡ sinh quang nói: "Bản thân Thủ Triết so với bộ dạng trong thị tần thông thoại lại càng thêm phong thần tuấn lãng, tiên tư ngọc cốt, quả nhiên là trác tuyệt phàm."

"Khụ khụ ~ bệ hạ nên uống một ngụm trà trước đi." Vương Thủ Triết lấy ra một ít tiên trà, tự mình pha trà với nàng ta nói: "Thủ Triết ta có vài phần nhất thanh nhị sở. Bệ hạ một đường khen ngợi, chẳng lẽ là có chuyện gì khó xử không dễ mở miệng?"

"Cũng không có gì khó xử." Tiên Hoàng nhấp một ngụm tiên trà, lông mày nhướng lên nói, "Thủ Triết, ngươi thật sự có hỗn độn linh thạch?"

"Có." Vương Thủ Triết cũng không giả bộ, trực tiếp gật gật đầu, sau đó hỏi: "Bệ hạ muốn sao?"

Thủ Triết thật đúng là có.

Sắc mặt của Tiên Hoàng vui vẻ, rồi lại nhíu mày khó xử: "Hỗn độn linh thạch, đã xem như bảo vật đứng đầu đương thời, cho dù là tư khố của bổn hoàng, cũng là mua không nổi nó."

"Như vậy đi." Tiên Hoàng bỗng nhiên chỉnh lại cả áo, lại cởi bỏ một cái cúc áo, lộ ra nửa cái vai thon, ném một cái mị nhãn với Vương Thủ Triết nói: "Thủ Triết ngươi cứ việc mở miệng, chỉ cần bản hoàng có, ngươi muốn cái gì bổn hoàng cho ngươi cái đó. Ngươi cứ to gan một chút, đừng sợ bản thân đưa ra điều kiện quá mức."

Nàng ta cái này rõ ràng là thái độ bất chấp tất cả, vì hỗn độn linh thạch cái gì cũng chịu trả giá.

"..." Ánh mắt của Vương Thủ Triết phức tạp nói, "Bệ hạ, kính xin ngài buộc chặt nút áo."

"Thủ Triết, nếu như ngươi da mặt mỏng cũng không sao. Bổn hoàng có thể triệu ngươi hầu tẩm." Tiên Hoàng vẫn còn hưng trí bừng bừng nói, một bộ dạng rất hứng thú đối với Vương Thủ Triết.

"Bệ hạ, đây là hỗn độn linh thạch." Vương Thủ Triết lấy ra hộp ngọc đựng【Hỗn Độn Linh Thạch】thật sự, trực tiếp đặt ở trên bàn, nghiêm túc nói: "Muốn ta thị tẩm và hỗn độn linh thạch, ngươi chỉ có thể chọn một cái."

"Hỗn độn linh thạch."

Tiên Hoàng lập tức không chút do dự buông tha tà niệm với Vương Thủ Triết, thần niệm vừa động, hộp ngọc hỗn độn linh thạch đã trực tiếp đi vào trong tay nàng ta.

Nàng ta mở hộp ra, một cỗ khí tức hỗn độn so với viễn cổ hồng hoang càng thêm lâu xa nhất thời nhào tới

Nhất thời đập vào mặt, khiến cho nàng ta kìm lòng không được hít sâu một hơi.

"Quả nhiên là hỗn độn linh thạch." Tiên Hoàng mừng rỡ cực kỳ: "Có dị bảo này, bổn hoàng có thể quật khởi."

Về phần muốn Vương Thủ Triết thị tẩm cái gì kia, đã sớm bị nàng ta ném lên chín tầng mây.

Nhưng mà, vui vẻ trong chốc lát, Tiên Hoàng bỗng nhiên cảm giác không đúng, cố gắng kiềm chế kinh hỉ, nghi hoặc nhìn về phía Vương Thủ Triết: "Thủ Triết này, ngươi ngay cả vinh dự thị tẩm bổn hoàng này cũng không cần, vậy ngươi lại muốn bổn hoàng lấy cái gì để đổi?"

"Thôi, bệ hạ cầm dùng trước đi." Vương Thủ Triết phất phất tay, bộ dạng không sao cả: "Loại này hỗn độn linh thạch, cũng chỉ có Chân Tiên cảnh sử dụng mới có thể phát huy ra tác dụng của nó. Đối với ta, ngay cả đặt trên người ta cũng là một sự lãng phí."

"Nếu như bệ hạ đã rất khát vọng vật này, nói vậy nó có thể mang đến chỗ tốt rất lớn cho bệ hạ, bệ hạ càng cường đại, đương nhiên đối với nhân tộc chúng ta càng có lợi."

"..." Tiên Hoàng sửng sốt một hồi lâu mới nói: "Thủ Triết này, ngươi chính là người có bố cục nhất mà bổn hoàng từng gặp qua."

Bình Luận (0)
Comment