So sánh với lúc đi vào, lúc này dung mạo của nàng ta vẫn không có thay đổi, khí chất toàn thân lại xảy ra lột xác khó có thể diễn tả thành lời, lại có vẻ trẻ trung hơn một chút.
Hơn nữa vừa mới đột phá, nàng ta một thân uy thế còn không thể hoàn toàn thu liễm, từng đợt lại từng đợt uy áp Chân Tiên cảnh tản mát ra từ trong cơ thể nàng ta, đem khí chất tôn quý của nàng ta lại càng thêm tôn quý, giống như mẫu đơn dưới ánh trăng, ung dung hoa quý lại lộ ra vài phần thanh lãnh và xa cách, khiến cho người ta chùn bước.
"Chúc mừng Tiên Hoàng bệ hạ."
"Chúc mừng Tiên Hoàng bệ hạ."
Tất cả mọi người vây quanh, cũng là cực kỳ mừng rỡ.
Cũng khó trách mọi người vui vẻ, Tiên Hoàng có thể thăng cấp trung kỳ, đối với toàn bộ trận doanh Tiên Triều mà nói đều là một chuyện vui lớn, đối với cả nhân tộc mà nói cũng là một chuyện lớn.
Ngay cả Vương Thủ Triết cũng cảm thấy tốn viên hỗn độn linh thạch này là giá trị.
Lúc này, Tiên Hoàng nhân lúc mọi người không chú ý, còn lén lút ném một cái mị nhãn về phía Vương Thủ Triết, cứ như đang nói, Thủ Triết tiểu tử, hối hận chưa?
Nhưng mà, cũng chính trong nháy mắt này, ánh mắt của nàng ta đối đầu với Liễu Nhược Lam đứng bên cạnh Vương Thủ Triết.
Hai nữ nhân nhìn nhau.
Trong không khí nhất thời cứ như lóe ra một trận tia lửa.
Nhìn thấy một màn này, Vương Thủ Triết ở bên cạnh nhất thời cảm giác được một trận căng thẳng, có một loại cảm giác xấu hổ nhảy ra.
Chờ một lát, rõ ràng Vương Thủ Triết hắn và Tiên Hoàng cũng không có làm chuyện gì, làm sao lại có cảm giác xấu hổ kỳ quái chứ?
Ngược lại là Ttiên Hoàng, sống đủ lâu, lực phòng ngự da mặt cũng mạnh, chỉ nhìn bề ngoài thì hoàn toàn nhìn không ra chút khác thường nào.
Nàng ta lắc mình đến bên cạnh Liễu Nhược Lam, cực kỳ nhiệt tình nắm lấy tay nàng ta nói: "Nhược Lam này, bổn hoàng là nghe danh ngưỡng mộ ngươi đã lâu, thật hận không thể sớm gặp mặt~ hôm nay vừa gặp, Nhược Lam quả nhiên đúng là thiên nữ hạ phàm, dung mạo khí độ tuyệt cổ chí kim, khiến cho bổn hoàng cũng có hơi chút ghen tị."
"Bệ hạ quá khen rồi, bệ hạ mới là Chân Tiên chi tư thật sự trong vũ nội vô song." Liễu Nhược Lam cũng cười tủm tỉm nói: "Cũng đa tạ tình cảm bệ hạ đã chiếu cố đối với phu quân nhà ta, chỉ là tư chất của phu quân nhà ta ngu muội, nếu có chỗ nào không chu đáo, xin người bỏ quá cho."
Hai người ngươi một câu ta một câu tán gẫu, không quá một lát đã quen thuộc như bằng hữu chí giao mấy ngàn năm, khiến cho người ta kỳ lạ nhất chính là, Liễu Nhược Lam hình như căn bản chưa từng quan tâm thân phận đệ nhất cường giả Tiên Hoàng nhân tộc.
Về phần những người khác, thì nửa câu cũng không dám xen vào.
Sau khi tán gẫu một lát, Tiên Hoàng lúc này mới vỗ trán Vương Thủ Triết một cái: "Vừa nãy tán gẫu với Nhược Lam lâu quá, ngược lại đã quên mất một chuyện. Lúc trước vì thăng cấp, ta đã luyện hóa hết hỗn độn linh thạch rồi, bây giờ chỉ còn dư lại một phần hỗn độn linh khí, đành để ở lại Lưu Tiên cốc này đi."
Vừa nói xong, cánh tay ngọc mảnh khảnh của nàng ta vung lên, từng đạo năng lượng tinh thuần cực kỳ cứ giống như thiên nữ rãi hoa rơi xuống Lưu Tiên Cư.
Rất rõ ràng, đây chính là năng lượng hỗn độn linh thạch sau khi Tiên Hoàng luyện hóa.
Khác hoàn toàn so với linh khí bình thường, năng lượng này khiến cho người ta có cảm giác càng gần với tiên linh khí, lại mang theo một loại hương vị huyền diệu khó có thể nói thành lời.
Năng lượng rơi xuống, cứ như mưa phùn trút xuống, trong lúc nhất thời, cả Lưu Tiên cốc đều cứ như được bao phủ trong một tầng thất thải quang mang, như mộng như ảo, cứ như tiên sơn thánh địa.
Năng lượng bao phủ, bản thể của Vương Ly Tiên nhất thời giãn ra như hạn hán kéo dài gặp mưa rào, nhanh chóng hít vào một hơi hỗn độn linh khí này.
Đây chính là ưu thế của Tiên Thực.
Loại năng lượng có độ tinh khiết cực cao này, tu sĩ nhân loại trừ phi đến Chân Tiên cảnh, nếu không căn bản không cí cách nào trực tiếp hấp thu, nó lại có thể ỷ vào thể chất cường hãn của bản thể trực tiếp hấp thu, hơn nữa gần như không có tác dụng phụ.
"Ầm ầm ~"
Từng hồi tiếng trầm thấp truyền lên từ dưới đất, mặt đất khẽ run rẩy, đó là hệ thống rễ cây của Vương Ly Tiên đang sinh trưởng với tốc độ cực nhanh.
Trên tán cây rậm rạp như nệm của nàng ta, cành cây tráng kiện cũng bắt đầu chậm rãi mở rộng, lá non xanh biếc cũng bắt đầu nảy mầm trên cành cây, trong khoảnh khắc đã biến thành một mảnh lại một mảnh lá xanh rộng lớn.
Cũng chỉ trong chốc lát, hình thể bản thể của Vương Ly Tiên đã bành trướng một vòng, ngay cả không gian dành riêng ở Lưu Tiên Cư sau khi mở rộng cũng có vẻ có chút chen chúc.
Thực lực của nàng ta cũng theo đó tăng lên một mảng lớn, vậy mà từ cửu giai sơ kỳ tăng lên tới cửu giai đỉnh phong. Nếu như không phải bị hạn chế bởi cấp bậc tu vi của Vương Thủ Triết, không cách nào tiếp tục đột phá, nếu không thì nàng ta có thể trực tiếp đột phá tới thập giai.