Bảo Ngươi Làm Trò Chơi Ngươi Lại Làm Video Cg? (Dịch)

Chương 109 - Chương 109: Xác Định Hạng Mục, Thuyền Mộng Ảo Vĩnh Viễn Không Chìm (1)

Chương 109: Xác Định Hạng Mục, Thuyền Mộng Ảo Vĩnh Viễn Không Chìm (1) Chương 109: Xác Định Hạng Mục, Thuyền Mộng Ảo Vĩnh Viễn Không Chìm (1)

Mà lúc này, trên màn hình lớn đang chiếu chính là phương án mà hôm qua Trần Lâm đã gửi cho bọn họ, cũng là kẻ đầu sỏ khiến bọn họ một đêm không ngủ ngon.

- Chuyện này thì các người không cần lo lắng, chỉ cần cân nhắc xem mình có thể làm được hay không thôi.

Trong đầu Trần Lâm có phương án, nhưng lại không thể vô căn cứ biến ra trò chơi, còn phải xem nhân viên dưới tay có thể làm hay không.

Nếu ngay cả lão Tống cũng nói không thể làm, vậy cho dù anh có đưa ra phương án tốt hơn nữa cũng vô dụng, cho nên còn phải nghe ý kiến của bọn họ một chút.

- Nếu nói làm ra thật ra không có vấn đề gì, chỉ có điều... Đầu tư có thể hơi lớn một chút.

Lão Tống và lão Lý nhìn lên hình ảnh đang xuất hiện trên màn hình.

Đó là một chiếc du thuyền đi trên biển.

Giống như một cung điện màu trắng trôi nổi trong nước, lại giống như minh châu rực rỡ dưới bầu trời đêm.

Dùng lời của lão Tống.

Cái du thuyền này là đơn giản chính là tác phẩm nghệ thuật xảo đoạt thiên công.

Thậm chí hai chữ hào hoa cũng không thể hình dung được một phần vạn của nó!

Lão đờ đẫn một hồi lâu, sau đó mới hít sâu một hơi, chân thành nói:

- Giao cho Lê Minh chúng tôi đi, cho dù như thế nào thì tôi cũng sẽ làm được nó.

- Ánh Sáng chúng tôi cũng giống vậy.

Lão Lý cũng lập tức nói theo.

- Không thành vấn đề thì tốt rồi.

Trên mặt Trần Lâm cuối cùng cũng lộ ra nụ cười:

- Phương án này khó khăn nhất chính là xây dựng mô hình, cho nên tôi hy vọng hai người các anh có thể hợp tác, dốc hết toàn lực để làm ra hình ảnh chân thực trên du thuyền này.

- Yên tâm đi, Lê Minh chúng tôi cũng không kéo chân sau, giao thiết lập mô hình khối cho chúng tôi, chi tiết ưu hóa giao cho bên Ánh Sáng đi, như thế nào?

- Được, cứ để chúng tôi lo.

Hai người anh một lời tôi một câu, rất nhanh đã làm xong phân công của mình, tiếp theo thảo luận về mỗi vấn đề chế tác, còn có vấn đề thiết bị VR.

Hai giờ trôi qua.

Cuối cùng mới phân phối thoả đáng tất cả mọi chuyện.

Trên phương án đóng dấu ra chất giấy cũng có rất nhiều tiêu ký màu đỏ, còn có một số hạng mục cần chú ý.

Rõ ràng một đêm ngủ không ngon, nhưng tinh thần của lão Tống và lão Lý vẫn phấn chấn, không có chút buồn ngủ nào.

Bởi vì bọn họ đã không kịp chờ đợi muốn làm được trò chơi này.

- Đúng rồi, Trần Lâm, trò chơi này tên là gì?

Trước khi đi, lão Tống đột nhiên quay đầu hỏi.

- Tên à?

Trần Lâm liếc mắt nhìn bản thiết kế trên màn hình, khóe miệng hơi nhếch lên:

- Titanic, tên của nó chính là tàu Titanic.

Không sai!

Đây chính là biện pháp mà anh đã trầm tư suy nghĩ ra.

Biến phim điện ảnh thành kịch bản trò chơi để trải nghiệm và tìm ra lời giải.

Anh muốn để cho các người chơi lấy góc nhìn thứ nhất, tự thể nghiệm bi ca tuyệt vọng diễn ra trong vùng biển lạnh lẽo kia!

Đây cũng là nguyên nhân vì sao anh đột nhiên quyết định làm trò chơi VR.

- Tàu Titanic vĩnh viễn không chìm, thuyền mộng ảo...

Lão Tống thấp giọng nỉ non cái tên này, trong mắt lập loè ánh sáng trước nay chưa từng có.

Lão không nói thêm gì nữa mà chỉ nắm thật chặt phương án trong tay, sau đó quay người rời khỏi phòng làm việc, đi ra bên ngoài triệu tập nhân viên.

...

- Nhanh nhanh nhanh, nghe nói đã xác định phương án trò chơi mới, Tống lão đại gọi mọi người qua đó họp!

Bên ngoài phòng họp.

Các nhân viên nhận được tin tức rất nhanh đã tụ tập lại, trên mặt tràn đầy vẻ khẩn trương và chờ mong.

Bởi vì bây giờ đã gần cuối năm.

Khi hạng mục càng nhiều, tình huống tiêu thụ càng tốt, bọn họ có thể nhận được phần thưởng cuối năm cũng càng nhiều, cho nên đương nhiên là hy vọng có thể tiếp nhận càng nhiều hạng mục hơn.

Nhất là đoàn đội Ánh Sáng vừa mới thiết lập, lúc này lại dốc hết sức lực muốn làm một vố lớn.

- Không biết sẽ là trò chơi gì, làm cho tôi có chút khẩn trương.

- Tôi vừa nhìn thấy tổng giám đốc Trần thương lượng trong phòng làm việc một buổi sáng, nhất định là hạng mục lớn.

- Chỉ nhìn cũng biết, hai đoàn đội Lê Minh và Ánh Sáng đều bị gọi tới, chiến trận này cũng không nhỏ.

- Được được được, càng lớn càng tốt, chỉ sợ không có thôi.

- Tôi đã ngửi thấy mùi tiền thưởng kếch xù rồi.

So với các công ty khác, đãi ngộ Hồng Hoang đã có thể được xem là hàng đầu.

Chỉ cần anh chịu cố gắng thì có thể nhận được càng nhiều tiền thưởng hơn.

Thu hoạch hoàn toàn tương xứng với nỗ lực của anh.

Hơn nữa có tiền lệ là lão Lý ở đây, rất rõ ràng chính là ám chỉ ông chủ nhà mình thích đề bạt nội bộ, càng làm cho bọn họ cảm nhận được cơ hội tấn thăng rất lớn.

Công ty như vậy, ai sẽ không muốn nỗ lực chứ?

- Đến rồi!

Đột nhiên, trong đám người vang lên một tiếng la lớn.

Cửa lớn phòng họp đang đóng chặt bị mở ra, lão Tống và lão Lý cầm văn kiện từ bên ngoài đi vào.

Nhìn thấy biểu cảm nghiêm trọng trên mặt bọn họ, tất cả nhân viên đều giật mình, toàn bộ phòng họp lập tức trở nên yên tĩnh lại.

- Tất cả mọi người đều đã đến đông đủ, bắt đầu nói chính sự đi.

Lão Tống vẫn như cũ với phong cách hành sự như sấm rền gió cuốn, vừa mới đứng vững đã trực tiếp chuyển đề tài.

Lão Lý thì ngồi ở bên cạnh, phối hợp với lão diễn thuyết.

Vì giữ bí mật nên bọn họ cũng không lôi toàn bộ phương án ra, chỉ tuyên bố phân công đoàn thể của mình và kế hoạch chế tác tiếp theo.

Nhưng cho dù như thế.

Các công nhân viên phía dưới vẫn bị kết cấu thân tàu tinh vi kia làm cho chấn động, trong lúc nhất thời trong phòng họp liên tục vang lên tiếng kinh hô.

- Kết cấu thật phức tạp! Thật sự trò chơi này phải làm cẩn thận như thế à?

- Chỉ riêng căn phòng 3D này, muốn dựng được có lẽ cũng phải mấy ngày mới có thể hoàn thành!

- Trời ạ, đây là cái gì? Tổ hợp động cơ à? Cái này mà cũng phải làm à?

- Lại có mười lăm cái thuyền cứu hộ, thuyền này phải lớn đến mức nào chứ.

- Tống lão đại, anh xác định chúng ta đang làm trò chơi à?

Mọi người quả thực không dám tin vào hai mắt của mình.

Phương án như vậy đừng nói làm, bọn họ ngay cả thấy cũng chưa từng thấy bao giờ.

Bình Luận (0)
Comment