Bảo Ngươi Làm Trò Chơi Ngươi Lại Làm Video Cg? (Dịch)

Chương 117 - Chương 117: Đây Chính Là Trò Chơi Tiếp Theo Mà Hồng Hoang Chúng Tôi Muốn Làm (1)

Chương 117: Đây Chính Là Trò Chơi Tiếp Theo Mà Hồng Hoang Chúng Tôi Muốn Làm (1) Chương 117: Đây Chính Là Trò Chơi Tiếp Theo Mà Hồng Hoang Chúng Tôi Muốn Làm (1)

- Đáng ghét, không làm cho tôi mấy cái đường đua mới, lại chạy tới chỗ xa như vậy!

- Tôi nói gần đây làm sao trò chơi đổi mới ít đi, thì ra là bởi vì cái này.

Trong phòng livestream, người xem vừa chấn động khi Hồng Hoang xuất hiện, vừa hùng hổ phát mưa đạn, độ chú ý đối với đại hội đã tăng lên.

Bởi vì bọn họ cũng không biết Hồng Hoang lại còn đang nghiên cứu trò chơi mới, thậm chí chạy đến bên Giang Thành tham gia đại hội, lòng hiếu kỳ có thể nói là trong nháy mắt đã căng tràng.

- Cái này tôi biết một chút.

Đột nhiên, Âu Dương Hiểu ở phía trước ống kính mở miệng nói.

- Trước đó, không phải tôi nói muốn đi thử vai diễn à? Trở về vẫn không nói cho các người biết, thật ra lần thử vai diễn đó chính là do công ty Hồng Hoang tổ chức, hơn nữa tôi còn trúng tuyển.

- Hả?

- WTF?

- Hồng Hoang tuyển diễn viên!

- Tin tức quan trọng như vậy sao anh có thể lừa gạt lâu như vậy?

- Không phải là lại muốn quay phim CG mới chứ?

- Nhanh, nói mau là phim điện ảnh gì... không đúng, trò chơi gì?

Trong nháy mắt.

Toàn bộ phòng livestream đều sôi trào.

Vốn cho rằng Hồng Hoang tham gia đại hội nhà đầu tư đã quá ngoại hạng.

Không ngờ cuối cùng lại nói ra một tin tức còn quá đáng hơn.

- Thật ra tôi cũng không biết cụ thể là trò chơi gì, Hồng Hoang chỉ đến chọn chỗ chúng tôi chọn người, sau đó nói khi nào bắt đầu diễn thì sẽ thông báo cho chúng ta mà thôi.

Âu Dương Hiểu có chút mong đợi nói.

Mặc dù lần này cô không được chọn làm nhân vật nữ chính, nhưng cũng thu được một nhân vật chủ yếu, trong lòng cô vẫn vô cùng cao hứng.

Hơn nữa nhìn trình độ xem trọng của Hồng Hoang, rõ ràng không phải trò chơi bình thường, có thể tham gia hạng mục lớn như thế cũng có rất nhiều chỗ tốt đối với cô.

- Vậy mà lại âm thầm chọn xong nhân vật, xem ra lần này Hồng Hoang phải có động tác lớn rồi.

- Không phải là cùng cấp bậc với phim điện ảnh CG Thợ Săn Quái Vật chứ?

- Rất có thể, tôi thấy gần đây tần suất đổi mới trò chơi của Hồng Hoang đều trở nên chậm hơn.

- Không biết sẽ là trò chơi gì.

Ôm tò mò mãnh liệt, ánh mắt khán giả chăm chú nhìn chằm chằm hình ảnh tiếp sóng, chỉ sợ bỏ lỡ cái gì.

Mà lúc này.

Hiện trường đại hội.

Trần Lâm cũng đã nhìn chăm chú vào từng đôi mắt, chậm rãi đi lên trên đài, trên tay còn cầm một thiết bị kính mắt quen thuộc.

- Cái đó thật giống như là... Mắt kính VR?

Dưới đài, đám người rối loạn, tất cả mọi người đều bất ngờ nhìn cặp mắt kính kia.

Phải biết rằng trên loại hội giao lưu cỡ lớn này, các công ty đều lấy ra các trò chơi cơ bản đều là hạng mục trò chơi quan trọng nhất, hiếm khi sẽ có người coi trò chơi VR là sản phẩm chính.

Ngay cả khán giả xem livestream cũng lộ ra vẻ mặt không hiểu, không biết trong hồ lô Hồng Hoang lần này bán thuốc gì.

- Theo như mọi người thấy, sản phẩm mà công ty Hồng Hoang chúng tôi sẽ bán ra chính là một trò chơi VR.

Trên sân khấu, Trần Lâm chậm rãi mở miệng, giọng nói bình tĩnh thông qua loa phóng thanh truyền khắp trong sân.

Nghe thấy câu này, Tăng Phú Minh đứng ở phía sau đài không khỏi cười ra tiếng.

- Tôi còn tưởng rằng bọn họ sẽ lấy ra thứ gì, thì ra chỉ là một trò chơi VR, VR có thể làm trò chơi gì tốt chứ?

Chủ lưu trò chơi bây giờ vẫn là máy chủ và PC.

Khi tất cả công ty đều phát hành hai trò chơi lớn này thì VR đúng là có ưu thế xuất kỳ chế thắng, nhưng lại không thay đổi được khuyết điểm hạn chế khi sử dụng.

Mà trợ thủ bên cạnh ahn thì lại lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, chăm chú nhìn Trần Lâm trên đài:

- Lại là ông chủ Hồng Hoang tự mình lên sân khấu giới thiệu, chẳng lẽ bọn họ thật sự định làm trò chơi VR à?

- Cậu nói cái gì, anh ta là ông chủ của Hồng Hoang à?

Tăng Phú Minh lập tức cứng đờ người, vẻ mặt đều cứng đờ.

- Chính là anh ta không sai.

Người trợ lý gật đầu:

- Trước đó, không phải anh bảo tôi điều tra tư liệu về Hồng Hoang trước à? Trên tư liệu của phòng công tác tôi có thấy ảnh chụp của anh ta.

- Vậy sao cậu không gửi tài liệu cho tôi sớm hơn?

Vẻ mặt Tăng Phú Minh có chút khó coi.

- Nhưng mà... quản lý à, không phải anh nói chờ sau khi đại hội kết thúc mới xử lý chuyện này à?

- Cậu...

Tăng Phú Minh vốn định tức giận mắng một tiếng, nhưng sau khi nhìn thấy đại biểu Tây Du đối diện, ahn vẫn thu hồi cơn tức giận lại.

- Thôi được rồi, sau khi trở về rồi nói chuyện này sau.

Anh vung tay lên, tiếp tục quan sát diễn thuyết trên đài, vẻ mặt biến ảo chập chờn.

Mà người chơi và đại biểu khác dưới đài cũng đang thấp giọng nghị luận.

Đối với trò chơi VR mà Trần Lâm nói tới thì bọn họ cũng không cảm thấy hứng thú lắm, một bộ dáng không quá hứng thú.

Nhưng mà...

Một giây sau.

Một tiếng còi hơi to rõ đánh vỡ cục diện bế tắc này.

Chỉ thấy trên màn hình lớn ở giữa sân khấu, một chiếc thuyền to như du thuyền Hải Thượng Minh Châu từ đằng xa chậm rãi lái tới, bên tai cũng bắt đầu vang lên một bài hát nhu hòa động lòng người.

Rất nhiều bóng người đang đứng trên du thuyền sang trọng, vẫy tay tạm biệt với thân nhân trên cảng biển.

Hình ảnh có cảm giác rất có niên đại kia lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

- Đây là bối cảnh của... Thế kỷ trước à?

- Du thuyền thật là đồ sộ, đó là cảnh thật à?

- Nói đùa à, bây giờ nào có loại du thuyền mang phong cách này, hẳn là nhờ vào hiệu ứng đặc biệt.

- Cho dù là hiệu ứng đặc biệt cũng quá giống thật rồi, lại còn tiến hành phủ toàn diện đối với bên ngoài!

- Xây dựng mô hình lớn như vậy, phủ lên toàn cục, cần tốn bao nhiêu tiền mới có thể làm được?

Những người có thể tới đây đều có kiến thức nhất định, liếc mắt một cái đã chú ý đến sự không đơn giản của chiếc du thuyền kia, cả đám kinh hô lên.

Mà Âu Dương Hiểu và những người chơi nữ kia thì lại một mặt nhìn chăm chú vào thân tàu trắng kia.

- Tàu thuỷ thật xinh đẹp.

- Nếu có thể ngồi du thuyền như vậy đi một vòng quanh Trái Đất thì thật sự là quá lãng mạn.

- Trên đời này thật sự có du thuyền xinh đẹp như vậy à?

Bình Luận (0)
Comment