- Giống như dự đoán trước đó, không thể nào lạc quan được.
Giọng nói của lão Tống từ trong điện thoại truyền đến:
- Thị trường trò chơi VR quá nhỏ, đến bây giờ cũng chỉ bán được 200 phần mà thôi.
Bán một giờ hai trăm phần vẫn là giá 1999.
Điều này đối với rất nhiều trò chơi đã coi như là rất không tệ rồi.
Nhưng đối với tài chính đầu tư của vào Titanic thì cũng chỉ có thể tính là chín trâu mất sợi lông mà thôi, ngay cả chi phí nhân công cũng không kiếm lại được.
May mắn, tôi đã có thể làm được.
Trần Lâm đã sớm có dự liệu đối với điều này.
Liếc mắt nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ, anh nói:
- Hai trăm phần thì hai trăm phần, dù sao thì phim điện ảnh CG cũng đã chuẩn bị lên sàn, không thể tiết lộ nội dung chính quá sớm, độ khó lớn không có người chơi là chắc chắn.
- Trọng điểm lần này của chúng ta chủ yếu vẫn là tuyên truyền tạo thế, trước tiên dùng mở rộng để thêm nhiệt một chút cho trò chơi, đến lúc đó phim điện ảnh CG chiếu lên sẽ cùng nhau mở khóa, hẳn là có thể thúc đẩy lượng tiêu thụ trò chơi.
- Đúng rồi, bên phía chuỗi rạp chiếu phim kia nói chuyện thế nào rồi?
- Xem như thuận lợi.
Lão Tống thấp giọng trả lời.
- Tôi đã nói với mấy rạp chiếu phim lớn ở nước ngoài rồi, bọn họ cảm thấy bộ phim này rất có tiềm lực, đã định trước cho chúng ta rằng nếu như ngày đầu tiên bán được vé tốt thì còn có thể tăng thêm tỷ lệ bán vào ngày lễ tình nhân và công chiếu ở nước ngoài.
Nước ngoài?
Ánh mắt Trần Lâm sáng lên.
Xem ra bên rạp chiếu phim cũng chú ý tới bộ phim này có thị trường ở nước ngoài, lại chủ động an bài cho bọn họ.
Đây cũng là một tin tức không tệ.
Nếu như anh nhớ không lầm thì ở kiếp trước, Titanic chỉ vừa công chiếu tuần thứ nhất đã thu hoạch gần 2 triệu từ phòng vé.
Anh không cho rằng Hồng Hoang bây giờ có thực lực sánh ngang với mấy công ty điện ảnh và truyền hình lớn ở kiếp trước, cũng không xác định được thế giới này chấp nhận bộ phim này như thế nào.
Dù sao thì mỗi một tác phẩm thành công.
Đều bao hàm rất nhiều nhân tố không xác định.
Nhưng cho dù đạt được một nửa số phòng bán vé, thậm chí 1/3 thì cũng kiếm được tài chính khó mà lường được.
Hoàn toàn có thể mở rộng quy mô của công ty lên mấy lần, chế tạo ra những đại tác 3A nổi tiếng cũng sẽ không phải là vấn đề khó khăn.
Trần Lâm:
- Làm tốt lắm, trong khoảng thời gian này vất vả cho anh rồi, vừa trông coi đoàn đội còn phải chạy khắp nơi.
Lão Tống:
- Công ty vừa mới mở ra đã có thể làm gì? Mau bồi dưỡng lão Lý lên làm thay ca cho tôi, từ khi theo cậu đến nay tôi đã rất lâu không nghỉ ngơi rồi.
Cho dù cách điện thoại thì Trần Lâm cũng có thể cảm nhận được oán niệm trong lời của lão, lập tức nở nụ cười:
- Được rồi, chờ chuyện lần này xong xuôi sẽ cho anh nghỉ vài ngày, cũng đến lúc để lão Lý tiếp nhận một số việc rồi.
- Đây chính là cậu nói đó, đừng quên.
Lão Tống nói xong thì cúp điện thoại, lại tiếp tục bận rộn chuyện của anh ta đi.
Trần Lâm dựa vào ghế, ấn mở giao diện xem xét tình huống mở rộng của các bình đài lớn.
...
- Tìm được rồi, ở phía đuôi thuyền kia!
Lúc này.
Trong phòng livestream của lão E.
Sau khi ngựa quen đường cũ tìm kiếm nửa giờ, cuối cùng lão E cũng phong tỏa được một người tên là "Jack", cho nên lão một mực đi theo anh ta tới boong thuyền ở đuôi thuyền.
- Thật sự là kỳ quái, NPC này hơn nửa đêm chạy tới nơi này làm gì?
- Có vấn đề, tuyệt đối có vấn đề.
- Giác quan thứ bảy của đàn ông nói cho tôi biết, chờ sau này nhất định sẽ có chuyện xảy ra.
- Tôi đã nói nhân vật này có vấn đề, đi theo anh ta chuẩn không sai.
- Thậm chí tôi hoài nghi anh ta chính là nhân vật nam chính trong thông báo của Hồng Hoang.
Trực tiếp nhìn thấy mưa đạn nghị luận ầm ĩ, lão E cũng khống chế nhân vật theo sát sau lưng “Jack”, trốn ở góc phòng quan sát từ đằng xa.
Sau đó lão lập tức nhìn thấy Jack đang nằm sững sờ trên chiếc ghế dài ở cuối thuyền hút thuốc, vừa nằm xuống đã mấy phút.
- Ngẩn người? Làm tôi đi theo nửa ngày, thế mà anh ta lại ở đây ngẩn người à?
Lần này lão E không làm nữa, muốn xông lên lý luận.
Lại vào lúc này, nơi xa đột nhiên truyền đến một loạt tiếng bước chân dồn dập và tiếng khóclóc.
Một bóng người xinh đẹp quen thuộc xuất hiện, thậm chí lão E và Jack nằm trên ghế dài cũng không phát hiện, cô vừa khóc vừa chạy về phía rào chắn ở cuối thuyền.
- Hình như là thiên kim quý tộc trên khoang hạng nhất!
- Thật đúng là cô ấy! Chủ phòng nhanh lên, chắc là đang phát động kịch bản!
- Lại muộn như vậy mới phát động kịch bản à?
Lão E và khán giả nhìn thấy cảnh này đều không chịu nổi.
Bây giờ trò chơi chỉ cách lúc nghỉ ngơi khoảng nửa giờ mà thôi, nếu ở góc nhìn của người chơi thì cũng chỉ ngắn ngủi vài phút.
Ai có thể ngờ được vào lúc này sẽ phát động kịch bản ẩn tàng chứ.
Hơn nữa còn... Mẹ nó... phát động ở loại nơi như đuôi thuyền, khó trách bọn họ lại không phát hiện ra trong đợt thăm dò thứ nhất.
Nhưng ngay lúc đó.
Lão E thật sự hưng phấn.
Có kịch bản ẩn tàng cũng nói rõ rằng bọn họ đã đoán đúng, hai nhân vật này quả nhiên là nhân vật quan trọng trong trò chơi.
Đi theo bọn họ có lẽ có thể tìm được cách để vào khoang hạng nhất!
Nghĩ tới đây, lão E lập tức rón rén nhích tới gần.
Jack nằm trên ghế dài cũng không ngờ sẽ gặp tình nhân trong mộng từng được nhìn thấy một lần vào ban ngày ở nơi như thế này.
Nhìn thấy đối phương leo lên rào chắn muốn nhảy thuyền phí hoài bản thân mình, anh lập tức tiến lên ngăn cản.
Bởi vì không có nhắc nhở nhận nhiệm vụ nên lão E cứ trốn ở bên cạnh như vậy, nhìn tiết mục anh hùng cứu mỹ nhân đang diễn ra ở phía đuôi thuyền.
- Mẹ nó! Hơn nửa đêm còn bị cho ăn thức ăn cho chó à?
- Đúng là anh hùng cứu mỹ nhân, nhưng không phải là người chơi cứu.
- Cho nên người chơi chỉ là tới làm bóng đèn?
Ngay khi mưa đạn vừa mới mở miệng chửi rủa, cuối cùng Jack cũng bằng vào một lời nói của mình thuyết phục đối phương đừng phí hoài bản thân, đồng thời biết được tên của đối phương, Rose.
Lão E ở phía xa âm thầm nhớ tên của hai người.