- Làm trò chơi nhỏ!
Tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc.
Đây xác thật là biện pháp kiểm tra hữu hiệu và công bằng nhất trong ngành nghề của bọn họ.
Bởi vì việc này liên quan tới sự hưởng ứng của thị trường, không phải chỉ cần ai làm tốt là được.
Mà còn phải suy xét đến các mặt khác, đây xác thật coi như là chỉ tiêu quan trọng để trở thành tổ trưởng.
Đến lúc đó cho dù có thua thì cũng không có gì để oán giận.
Nhưng mà trong lòng bọn họ còn có nghi vấn, không khỏi hỏi:
- Nếu chúng tôi làm cùng một khoản trò chơi, vậy nên phân chia công việc như thế nào? Làm cùng một nội dung thì sẽ không dễ phán xét lắm đâu.
Có rất nhiều thứ mà một trò chơi có thể làm được.
Ví dụ như chế tạo trò chơi, thiết lập mô hình, va chạm vật lý, v.v…
Nếu hai nhóm cùng làm một nội dung thì đến lúc đó làm sao phân biệt được ai tốt ai xấu?
- Yên tâm đi, tổng giám đốc Trần đã suy xét tới chuyện này rồi.
Lão Tống dường như đã sớm biết bọn họ sẽ hỏi như vậy, vì thế cười nói:
- Đề bài lần này là một trò chơi vượt ải độc lập, việc mà mọi người cần làm chính là khai phá các loại cửa ải, đến lúc đó sẽ chấm điểm cho cửa ải của từng người và mức độ hoả bạo.
Nói xong thì lão bật màn hình chiếu, chiếu phương án đax chuẩn bị tốt lên đó.
【 Trò chơi: Nhân loại thất bại thảm hại 】.
【 Tóm tắt: Một trò chơi nhẹ nhàng và khôi hài, bối cảnh của trò chơi xảy ra ở bên trong giấc mộng mờ ảo, người chơi có thể chơi offline hoặc chơi online với tối đa tám người. 】.
【 Loại hình: Vượt ải, nhiều người chơi, giải đố, nhẹ nhàng 】.
【 Giá bán: Chưa xác định 】.
Bên dưới phần giới thiệu trò chơi còn có một tấm bản vẽ thiết kế.
Dưới một tòa tháp laser được tạo hình sơ sài, tám nhân vật mềm oặt như người cao su với hình thái khác nhau tản ra khắp nơi, trên tay còn cầm các loại đạo cụ có hình thù kỳ quái.
Hả?
Đây là cái gì vậy?
Các nhân viên dấu chấm hỏi đầy đầu, cau mày nhìn hình ảnh thô sơ như là ai đó học ba năm thiết lập mô hình rồi dùng chân làm ra.
- Tống lão đại, anh xác định không chiếu nhầm hình ảnh chứ?
Rốt cuộc có người lên tiếng hỏi.
Đây không còn là vấn đề đơn sơ hay không đơn sơ nữa, căn bản là kỹ năng thiết lập mô hình không tới, tùy tiện dùng phần mềm lừa gạt qua loa lấy lệ.
Thoạt nhìn có loại vẻ đẹp mộc mạc nguyên thủy.
Loại trình độ này.
Đừng nói là bọn họ, có lẽ là nhóm người mới vào công ty cũng có thể nhẹ nhàng làm được.
- Mọi người đừng nhìn tôi, đây là đề bài mà tổng giám đốc Trần đưa ra.
Đối mặt với từng ánh mắt hoài nghi, lão Tống nhún vai:
- Ý tưởng của tổng giám đốc Trần luôn là mới lạ cổ quái như vậy, mọi người không cần suy nghĩ quá nhiều chuyện này, dù sao cũng chỉ là nội dung kiểm tra mà thôi, không trông cậy vào nó kiếm được nhiều tiền, có lợi nhuận là đủ rồi.
- Cho nên, chỉ cần chúng ta thiết kế cửa ải có nhiệt độ và được cho điểm cao nhất là có thể thăng chức tổ trưởng af?
- Đúng vậy, tôi có thể khẳng định điểm này, còn ai có vấn đề nào nữa không?
Lão Tống nhìn quét một vòng, thấy không ai hỏi gì nữa bèn nói:
- Vậy được rồi, mọi người đi chuẩn bị đi, cố gắng nắm chắc cơ hội lần này.
Nói xong lão nhanh chóng rời khỏi phòng họp, chỉ để lại một nhóm nhân viên nghị luận sôi nổi.
Nhìn phương án trò chơi còn hiển thị trên màn hình, về mặt của mọi người vừa chờ mong vừa rối rắm.
Nhưng vì cơ hội khó được lần này, bọn họ chỉ có thể liều mạng.
Sau khi ghi chép lại nội dung, mọi người vội vàng rời khỏi phòng họp, đi ra bên ngoài chọn lựa người mới thích hợp.
- Sư phụ, cái này thật là trò chơi mà chúng ta phải làm kế tiếp af?
Bên trong đoàn đội Bình Minh.
Những người mới được triệu tập đều nhăn mày, có chút do dự nhìn phương án thiết kế và sơ đồ phác thảo trên máy tính.
Thứ này có vẻ giống như….
Không quá khác so với những gì mà bọn họ học được ở trong trường?
Nếu không phải sư phụ dẫn dắt bọn họ chính miệng nói ra, cả đám thậm chí không dám tin tưởng nó được làm bởi sếp.
- Được rồi, bảo mọi người làm thì làm đi, tuy là phương án này thoạt nhìn…. đặc biệt một chút, nhưng nó cũng có ưu điểm riêng, khụ khụ….
Một người trong nhóm nhân viên cũ ho khan hai tiếng, che giấu sự xấu hổ trong lòng mình.
Lấy trình độ chế tác hiện tại của bọn họ và sức mạnh của Game Engine do Hồng Hoang, muốn làm loại trò chơi này quả thực là đại tài tiểu dụng.
Nhưng rốt cuộc thì chuyện này liên quan tới tương lai của mình.
Cũng chỉ có thể dốc toàn lực.
- Ưu điểm….
Các người mới vạch đen đầy đầu, lại nhìn về phía máy tính.
Bọn họ thật sự không nhìn ra trò chơi này có ưu điểm gì.
Còn không phải là game người que vượt ải vô cùng đơn sơ à?
Hơn nữa cửa ải còn mẹ nó là xây bằng các loại mô hình ô vuông, thậm chí chỉ cần lên trên mạng tìm kiếm là ra được một đống tư liệu sống, trình độ của bọn họ có thể nhẹ nhàng khống chế.
Dùng cái này để kiểm tra nhập chức bọn họ có phải là quá tùy tiện không hả?
Hơn nữa bọn họ nghe nói chuyện này còn liên quan đến việc thăng chức của nhóm nhân viên cũ.
Thật sự không hiểu sếp đang nghĩ gì.
Ngay lúc này.
Lão Lý tình cờ đi ngang qua, lão thò đầu nhìn thoáng qua rồi bật cười ra tiếng.
- Ha ha, A Quang, đây là trò chơi kế tiếp mà các người phải làm à? Còn đừng nói, thứ đồ vật quái quái này nhìn rất độc đáo, không biết có thể bán ra hay không đây.
Tiếng cười của lão rất lớn, lại mang theo ý cười trên nỗi đau người khác, không hề có dáng vẻ của một trưởng nhóm.
Ai bảo lúc trước mấy gia hỏa này vẫn luôn trêu chọc lão làm Only Up không được.
Hiện tại phong thuỷ luân chuyển, rốt cuộc đến phiên đám gia hỏa này chịu tội.
Khỏi nói trong lòng lão sảng khoái cỡ nào.
Mà A Quang và mấy người quen biết hắn đều đỏ bừng mặt, nói:
- Anh chờ đó, xem chúng tôi làm trò chơi này bạo hỏa, đến lúc đó đừng ghen tị ha!
- Được, tôi chờ, tôi muốn nhìn xem trò chơi đơn giản như vậy có thể làm ra danh tiếng gì, nếu nó thật sự làm ra thành tích, vậy tôi mời mọi người ăn cơm.
- Chính miệng anh nói rồi đấy, mọi người nỗ lực hơn nào, ăn nghèo lão Lý cho tôi!
Trong tiếng mắng tức giận, đám người A Quang nhao nhao trở về chỗ ngồi, mang theo một cổ bốc đồng bắt đầu chế tác trò chơi, chuẩn bị nhất minh kinh nhân trong đại hội trò chơi độc lập lần này.