Câu này thoạt nhìn như là đang chất vấn, nhưng trên thực tế lại là đang cho anh một cơ hội, cho anh một cơ hội tranh thủ vì bản thân.
Tô Bằng rất rõ ràng.
Mình nhất định phải lấy ra điều kiện có thể đả động đối phương mới được.
- Tôi có thể hỏi một chút, vì sao trước đó tổng giám đốc Trần lại từ chối người bên tổng bộ chúng tôi không?
- Cái này à, thật ra thì cũng không có gì, tôi chỉ là nhìn anh ta không thuận mắt mà thôi, nhân viên cấp dưới của tôi bưng trà rót nước cho anh ta mà không có được một câu cảm ơn.
Hả?
Chỉ là bởi vì lý do này à?
Tô Bằng ngây ngẩn cả người.
An đã nghĩ tới đủ loại khả năng có thể xảy ra.
Ví dụ như không hài lòng về điều kiện, không đồng ý về giá cả hoặc là không tín nhiệm bọn họ, v.v…
Kết quả là bởi vì không nói cảm ơn?
Những người làm sếp đều có tính khí cổ quái và tùy hứng như vậy à?
Nếu như những người phụ trách đàm phán biết nguyên nhân thật sự mà mình thất bại, nhất định sẽ tức đến hộc máu.
Nhưng điều này cũng làm cho anh hiểu được một đạo lý.
Không thể dùng suy nghĩ bình thường để phán đoán vị tổng giám đốc Trần trước mắt này, hơn nữa có vẻ như đối phương càng coi trọng nhân phẩm của bên hợp tác.
Anh thở ra một hơi, cuối cùng nói:
- Về hình thức chia sẻ lợi nhuận liên quan tới phim điện ảnh, tôi nghĩ người ở bên tổng bộ đã nói với anh rồi, lấy năng lực của tôi thì không có biện pháp cho ra điều kiện cao hơn.
- Nhưng có hai điểm tôi có thể làm được mà bọn họ lại làm không được!
- Ồ? Nói tôi nghe một chút đi.
Trần Lâm cảm thấy hứng thú.
Nghe thấy giọng điệu của anh thay đổi, Tô Bằng vui mừng khôn xiết, tiếp tục nói:
- Đầu tiên, tôi đã được đổng sự cho phép, chỉ cần đàm phán thành công bộ phim này thì sẽ trực tiếp trở thành quản lý marketing, có thể điều động nhiều tài nguyên hơn, vô cùng hữu ích đối với hợp tác sau này, hơn nữa tôi tin tưởng trong toàn bộ công ty không có ai hiểu rõ về Hồng Hoang hơn tôi.
- Thứ hai, vừa rồi tôi có nghe tổng giám đốc Trần nói đang quay CG mới, vừa vặn gần đây chúng tôi cũng sắp tổ chức một lễ mừng năm mới, tiết mục sẽ do tôi và các đồng sự phụ trách an bài, tôi có thể để dành một danh ngạch tiết mục để tuyên truyền CG này cho Hồng Hoang!
Lễ mừng năm mới của Bilibili.
Sẽ mời đủ loại minh tinh và streamer.
Hiếm khi nào xuất hiện tình huống công nhiên đưa game CG vào tiết mục, bởi vì như vậy rất dễ dàng khiến khán giả phản cảm.
Dám lấy ra danh ngạch này để tuyên truyền trò chơi.
Đủ để thấy Tô Bằng đã dốc hết toàn lực.
Cho nên sau khi nói xong, cả người anh đều trở nên căng thẳng, ngay cả hít thở cũng có chút bất ổn.
Nhưng mà không có cách nào.
Dựa vào nội tình bây giờ của anh mà muốn ngồi trên vị trí kia thì chỉ có thể dùng hết toàn bộ sức lực, bằng không thì không biết lần sau còn có cơ hội nào cho hắn hay không.
Chỗ làm việc của những người trung niên.
Có đôi khi chính là tàn khốc như vậy.
- Cho nên, anh đặt tất cả tiền cược vào Hồng Hoang chúng tôi đúng không?
Trần Lâm không có trả lời ngay, mà là hỏi ngược lại.
Tô Bằng nghe vậy lúng túng gãi đầu, đáp:
- Có thể coi là vậy, tổng giám đốc Trần, anh nhìn xem thành ý của tôi có đủ không?
Nhưng mà đáp lại hắn lại là một tiếng cười khẽ của Trần Lâm.
- Tôi còn tưởng rằng anh sẽ nói là anh tương đối thân với Hồng Hoang, hơn nữa hai bên hợp tác nhiều lần như vậy quan hệ khá tốt, làm việc sẽ dễ dàng hơn, nếu anh nói như vậy thì tôi đã sớm đồng ý với anh rồi.
- Hả?
Tô Bằng ngẩn người.
Một hồi lâu sau hắn mới phản ứng lại, mặt mũi tràn đầy kích động, vội hỏi:
- Cái này, nói như vậy, tổng giám đốc Trần, anh đồng ý rồi phải không?
Hạnh phúc tới quá đột nhiên làm cho anh bắt đầu nói năng lộn xộn, kém chút nữa hưng phấn đến mức nhảy lên trên bàn làm việc.
- Nhưng mà tôi có một điều kiện.
Lúc này giọng nói của Trần Lâm lại vang lên.
Cảm nhận được giọng điệu nghiêm túc của đối phương, trong lòng Tô Bằng run lên.
- Điều kiện gì?
- Bên các người nhất định phải đảm bảo là anh ngồi trên vị trí quản lý marketing, mặc dù chúng tôi chỉ là một công ty nhỏ, nhưng các người cũng đã thấy độ nổi tiếng của phim 《 The Titanic 》 rồi đấy, chỉ có người đúng quy cách thì mới có thể tiếp nhận.
Việc các công ty nhỏ thỉnh thoảng xuất hiện một vài tác phẩm bùng nổ không phải là hiếm gặp.
Việc này giống như là nhà giàu mới nổi ở trong ngành nghề, rất dễ bị những công ty lớn xem thường, cho rằng bọn họ nổi tiếng là nhờ vào may mắn.
Mặc dù nội tình của Hồng Hoang chưa đủ.
Nhưng sau khi phát triển hơn nửa năm.
Bọn họ đã không phải là công ty mà ai cũng có thể xem nhẹ.
Cảm nhận được khí thế của anh, Tô Bằng cũng trở nên nghiêm túc:
- Yên tâm đi, lăn lộn nhiều năm ở trong nghề này như vậy, tôi còn không có ngốc đến mức để xuất hiện tình huống cho người ta trích quả đào, với tích lũy mấy năm nay cùng với sự ủng hộ của tổng giám đốc Trần, tôi có niềm tin tuyệt đối có thể cầm lấy vị trí này!
- Tốt, cứ quyết định như vậy đi, đến lúc đó anh kêu người đến công ty chúng tôi bàn chuyện hợp đồng là được, đừng quên danh ngạch tất niên mà anh vừa đồng ý đấy.
- Tổng giám đốc Trần thật sự dự định tuyên truyền trò chơi ở lễ mừng năm mới của chúng tôi à?
- Vốn dĩ là tôi không có quyết định này, nhưng mà nghe anh nói như vậy làm tôi nhớ tới mình đang thiếu một con đường tuyên truyền.
- Được rồi, tôi sẽ lập tức kêu người đi an bài.
Tô Bằng không có hỏi nhiều.
Bởi vì trong suy nghĩ của anh, cái mà Trần Lâm nói tới hẳn là loại phim tương tự như CG quảng cáo.
Chắc chắn không có khả năng lại móc ra một cái đại chiêu giống như 《 The Titanic 》 được, đúng không?
…
Thời gian trôi qua cực nhanh.
Chẳng mấy chốc thì đã đến lễ mừng năm mới của Bilibili.
Các thành viên Bilibili buổi tối tan tầm và tan học về nhà, sau khi cơm nước xong xuôi lập tức đi đến trước máy vi tính, ấn mở phòng livestream của quan phương.
Lúc này chỉ còn hơn mười phút nữa là bắt đầu khai mạc, mưa đạn điên cuồng hiện lên giống như thủy triều.