Cuối cùng, xuất hiện tình trạng thẩm mỹ bị xuống cấp.
Giống với mấy bộ phim thần tượng cổ trang như bây giờ.
Không phải là bởi vì tất cả mọi người đều yêu thích võng hồng mà tạo thành minh tinh lưu lượng tràn lan.
Mà là bởi vì những người này căn bản chưa gặp soái ca chân chính.
Vừa mới sinh ra chỉ nhìn thấy được toàn là mấy gương mặt võng hồng na ná nhau, làm sao biết được thời đại chư thần thần tiên đánh nhau hơn mười mấy năm trước?
Điều này cũng đúng với trong ngành nghề game.
Còn tốt.
Bọn họ tương đối may mắn.
Sinh ra ở loại thời đại hoàng kim trăm hoa đua nở này.
- Nếu Hồng Hoang ra mắt trò chơi, vậy chúng ta không chơi Tây Du nữa, chơi Hồng Hoang trước đi.
Ở chỗ của lão E, điểm cho Hồng Hoang sẽ nhỉnh hơn một chút.
Nhất là sau khi chơi game VR rồi nôn mấy lần, cơ thể bắt đầu xuất hiện phản ứng ứng kích, anh quả thật là vừa yêu vừa hận Hồng Hoang.
Không nói nhảm, vừa đến mười hai giờ trưa, lập tức đăng nhập steam lùng tìm trò chơi.
Rất nhanh, một giao diện trò chơi bắn ra.
[ Tên trò chơi: Seriko: Shadows Die Twice ].
[ Giới thiệu vắn tắt: Dùng trí tuệ và sức mạnh chém ra con đường báo thù, quyết tử báo thù, đoạt lại vinh dự, trí sát cường địch. ].
[ Loại hình: Nhập vai, hành động, tiềm hành, khó ].
[ Giá bán: 218 tệ ].
- Khá lắm, game này vậy mà lại đánh dấu là mức độ khó, không phải chỉ cần có tay là chơi được à?
Lão E nhướng một bên lông mày.
Mặc dù lúc chơi game thử anh không có mặt ở hiện trường, nhưng sau đó anh cũng đã thông qua video ghi hình ở trên mạng nhìn qua nội dung đại khái của trò chơi này.
Anh không nhìn thấy có chỗ nào khó.
Người ta là nhân viên làm trò chơi còn có thể nhẹ nhõm đánh tới boss.
Anh thân là streamer chuyên livestream chơi trò chơi, không thông quan được giống như vậy quả thật là có lỗi với đôi tay của mình.
Phải biết anh chính là một lão thợ săn thâm niên, nằm qua xe mèo còn nhiều hơn xe bình thường.
Loại trò chơi chiến đấu thời gian thực này còn không phải dễ như trở bàn tay à?
- Hừ, còn chưa bắt đầu chơi mà anh đã khoác lác rồi.
- Đó không phải là lời anh nói trước lúc chơi game VR à.
- Thật là Lý nãi nãi chui ổ chăn, gia gia cười chết.
- Chờ anh sống sót nhìn thấy boss rồi lại nói.
Mặc dù khán giả lúc đó cũng không nhìn ra trò chơi này có gì khó, nhưng bọn họ không ưa vẻ mặt gợi đòn của gia hỏa này, nhao nhao mở miệng trào phúng.
Lão E không nói thêm gì, download xong lập tức tiến vào trò chơi.
Nhìn ra được anh thật sự đã nghiên cứu qua trò chơi này.
Sau khi xem hết CG mở màn thì anh thông thạo đứng dậy, điều khiển nhân vật nhặt giấy viết thư trên mặt đất, động tác không chậm bao nhiêu so với lão Lý lúc đó.
- Khoan nói cái khác, động tác trò chơi này rất mượt mà, vừa vào tay là có thể cảm giác được sự khác biệt so với những trò chơi khác.
Trên mặt Lão E lộ vẻ sợ hãi và thán phục, điều khiển nhân vật đi qua trái qua phải trong địa lao để quen thuộc các động tác.
So sánh với cảm giác nặng nề của 《 Thợ Săn Quái Vật 》, điều khiển nhân vật trong 《 Seriko 》 rõ ràng càng nhẹ nhàng và mau lẹ hơn rất nhiều, có loại cảm giác hiệp khách trong rừng.
- Với chút thân pháp này, ai nói tôi không thấy được boss hả?
Sau khi làm quen một hồi, lão E lập tức vênh váo ngất trời rời đi địa lao, đi thẳng ra bên ngoài.
Thậm chí bức tường cao mấy mét chắn trước cửa hang cũng không thể ngăn anh lại, nhẹ nhõm nhảy qua bằng một cú nhảy kép.
Tiếp đó anh thông thạo bám vào vách đá leo lên đỉnh rồi ngồi xổm ở trong bụi cỏ bò tới trước.
Sau một chuỗi động tác lưu loát, ai không biết còn tưởng rằng anh đã chơi qua trò chơi này rồi.
- Không tệ, có lý giải trò chơi này.
- Quả thật là có một chút, nhưng không nhiều.
- Chẳng lẽ chủ phòng thật sự có thể một lần là qua ải sao?
- Dù sao chỉ là cửa ải ban đầu mà thôi, độ khó không cao nên cũng là điều dễ hiểu.
- Tôi càng tò mò sau khi tay bị chặt đứt thì nhân vật chính sẽ như thế nào, chẳng lẽ sẽ biến thành đại hiệp cụt tay à?
Trong lúc mọi người trong phòng livestream anh một lời tôi một câu thì lão E đã xuyên qua bụi cỏ đi tới gần hai tên binh sĩ đang đối thoại.
[ Gia hỏa dưới đáy giếng không bị gông xiềng kỹ lưỡng, cứ để như vậy thật sự không sao chứ?].
[ Yên tâm đi, anh ta không có đao cũng không có khí lực gì, chỉ là một tên phế vật mà thôi. ].
- Đám binh lính này thật thiếu cảnh giác, tôi áp sát như thế mà cũng không phát hiện, nếu tôi có vũ khí trong tay thì đã trực tiếp đi lên đâm một đao rồi.
Lão E nhếch miệng, phát huy tính cách gợi đòn lên đến cực hạn.
Sau đó anh tiếp tục nấp trong bụi cỏ, lặng lẽ rời xa hai tên binh sĩ kia.
Điều này làm khán giả xem đến vui vẻ.
- Lại nổ rồi, anh có bản lĩnh thì lao ra đi?
- Chỉ là tạp binh mà cũng không dám đối đầu trực diện.
- Tưởng anh lợi hại thế nào, bây giờ còn không phải là ngồi xổm ở trong bụi cỏ làm chuột nhắt à.
- Sai rồi, là con vịt mới đúng.
- Lão E không phải ngỗng à? Khi nào đổi chủng loại thế?
Khi Mưa đạn không ngừng thổi qua, lão E cũng đã thuận lợi vượt qua tầm mắt đám binh lính, đi tới một chỗ vách núi khác.
Khán giả vốn cho rằng anh sẽ ngã chết ở chỗ này.
Nhưng không ngờ gia hỏa này thật sự có chút bản lĩnh, thao tác hai, ba lần đã thành thạo, nhẹ nhõm đến căn nhà gỗ nơi giam giữ thần tử.
Sau khi cầm lấy vũ khí và thuốc hồi máu, khí thế cả người anh lập tức thay đổi, ngẩng đầu ưỡn ngực phía trước ống kính.
- Xem tôi làm thế nào một người một đao giết hết quân doanh này đây!
Vừa nói dứt lời, anh đã nhanh chóng kéo cửa phòng ra, thao tác mấy cái động tác đã xông ra ngoài.
Tốc độ nhanh đến mức chớp mắt một cái đã đến sau lưng một tên lính quèn.
Thấy điểm đỏ đại biểu xử quyết xuất hiện, anh lập tức áp sát tiểu binh rồi cắt cổ đối phương.
Thành thạo quả thật giống như là đại sư ám sát.
…
Ăn mệt một lần.
Lão E không lỗ mãng giống như ngay từ đầu.
Khi tới gần tiểu đầu mục thì anh lập tức giảm tốc độ, đè phím đón đỡ cẩn thận từng li từng tí rồi từ từ nhích tới gần.