Bảo Ngươi Làm Trò Chơi Ngươi Lại Làm Video Cg? (Dịch)

Chương 189 - Chương 189: Ai Không Có Ước Mơ?

Chương 189: Ai Không Có Ước Mơ? Chương 189: Ai Không Có Ước Mơ?

Đồng bọn của Âu Dương Hiểu đầu đầy mồ hôi, bôn tẩu ở các nơi trong phòng bếp.

Rõ ràng chỉ là mấy công việc đơn giản lại làm cho các cô luống cuống tay chân, trên nhảy dưới tránh, âm thanh hô to gọi nhỏ quanh quẩn ở trong phòng livestream.

Cảnh tượng gà bay chó chạy kia làm cho khán giả đều nhìn vui vẻ.

- Chết cười, còn nói mình là Trù Thần đấy.

- Nhìn các người đang cấp bách kìa, vẻ ưu nhã vừa rồi đi đâu mất rồi?

- Quả nhiên không phải là bởi vì trò chơi khó khăn, mà là bởi vì người chơi quá cùi bắp.

- Trò chơi này cũng quá có ý tứ rồi, ha ha ha!

- Nếu như bạn bè cùng nhau chơi trò chơi này thì có thể trực tiếp tuyệt giao luôn hay không?

Thật sự trò chơi này thật quá rồi.

Lúc mới bắt đầu xem còn tưởng rằng chỉ là trò chơi loại kinh doanh đơn giản.

Kết quả là ẩn giấu huyền cơ, lại có thể làm nhiều hố trong trò chơi như vậy, hiệu quả của tiết mục lập tức bị kéo lên.

Rất nhanh chóng.

Thời gian đã kết thúc.

Hai người Âu Dương Hiểu tình trạng kiệt sức, thật không dễ dàng mới nhận được đánh giá 1 sao, thiếu chút nữa đã không qua được cửa thứ hai, mưa đạn chết cười.

Cũng là mãi đến lúc này, các cô mới biết được tại sao trò chơi này lại tên là Nhà Bếp Hỗn Loạn.

Cách chơi này thiết lập đơn giản quá hỗn loạn!

- Tôi cũng không tin hôm nay không thông qua cửa thứ ba được!

It Takes Two bị kẹt ở cửa thứ hai, ngay cả trò chơi đơn giản như vậy cũng bị kẹt ở cửa thứ hai, Âu Dương Hiểu lập tức cảm giác mặt mũi của mình có chút không nhịn được.

- Vậy chúng ta tiếp tục chứ?

Bạn cùng phòng kích động nói.

Mặc dù vừa rồi bị làm cho luống cuống tay chân, nhưng không thể không nói, trò chơi này thật sự là rất thú vị.

Nó không giống như những trò chơi khác, chỉ là mua bán đồ vật đơn giản, sau đó chờ tiền từ từ tăng lên.

Mà là có thao tác vô cùng phong phú.

Cho dù là trong quá trình kinh doanh cửa hàng thì cũng sẽ không xuất hiện tình huống ngẩn người không có chuyện gì để làm.

Ngược lại tiết tấu chặt chẽ, làm cho người ta bất giác đắm chìm trong đó.

Thật giống như đang làm đầu bếp trong tiệm cơm, bên ngoài có một đống khách hàng đang thúc giục, cảm giác cực kỳ khẩn trương.

Chỉ cần quen thuộc thao tác, nắm chắc tiết tấu thì tuyệt đối là một trò chơi kinh doanh không tệ.

Cho nên rất nhanh, hai người đã điều chỉnh tốt tâm tính, tiếp tục khiêu chiến một cửa ải, lại bắt đầu hành trình nấu nướng của các cô.

...

Chỉ trong nháy mắt.

Ba ngày trôi qua.

Trải qua ba ngày cố gắng này,

Vương sư phó và Mao Mao livestream trên bình đài Đấu Cá Mập, trải qua ngàn cay nghìn đắng, cuối cùng cũng thông qua ba cửa ải lớn đại diện cho yêu thích, hấp dẫn, cảm xúc mạnh mẽ.

Đồng thời đi tới cửa ải cuối cùng, đại biểu cho mong đợi của Shūryō-Ji Kādo.Đồng thời đi tới cửa ải cuối cùng, đại biểu mơ ước quan Shūryō-Ji Kādo đuôi.

- Đây chính là cửa ải cuối cùng à?

Giọng nói của Mao Mao vang lên trong kênh chat, cảm khái không thôi.

Cô vẫn luôn có mộng tưởng trở thành ca sĩ.

Nhưng bởi vì hôn nhân nên cô không thể không buông tha giấc mộng của mình, cố gắng làm việc vì gia đình.

Mà cái này.

Vừa vặn giống với tình huống hiện tại của cô.

Vì con gái, cô nhất định phải bỏ qua sự nghiệp livestream của mình, toàn tâm toàn ý lo chuyện gia đình.

Điều này cũng tạo thành rất nhiều mâu thuẫn giữa hai người bọn họ.

Mà cửa ải cuối cùng này lại lấy mộng tưởng làm chủ đề, một đường đi ngang qua để cho cô lãnh hội được tình thương vĩ đại của mẹ, cô có cảm giác được coi trọng.

- Đi thôi, chắc là kịch bản cuối cùng rồi.

Giọng nói của Vương sư phó truyền đến, so với trước đây thì càng trầm thấp hơn rất nhiều, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Lúc này.

Bọn họ đã thông qua khiêu chiến cuối cùng, đi tới phía sau một sân khấu.

Đây là nơi nhân vật nữ chính thực hiện mộng tưởng, trở thành một ca sĩ.

Mao Mao liếc mắt nhìn hình dáng của mình trong gương trang điểm, vẫn là hình dáng của một tiểu nhân vật.

"Ừm" một tiếng, sau đó cô bước từng bước một đi dọc theo thảm đỏ thật dài lên sân khấu.

Trong phút chốc.

Ánh đèn lấp lóe, phía dưới vang lên một mảng lớn tiếng hoan hô.

Nhìn bóng dáng phun trào dưới võ đài, cùng ánh đèn chiếu vào người, Mao Mao giống như thân lâm kỳ cảnh, thấy được mình đang truy đuổi ước mơ.

Tiếp theo, âm nhạc sưởi ấm lòng người vang lên.

Nhân vật nữ chính trong trò chơi có chút hoảng hốt nhìn qua bốn phía, hai tay nắm thật chặt.

Nhưng sau khi nhìn thấy micro trước mắt, cuối cùng cô vẫn lấy dũng khí mở miệng, nương theo âm nhạc phát ra một tiếng ngâm nga êm ái.

Trong mắt vốn đang hoảng hốt.

Cũng theo đó phóng ra hào quang chưa bao giờ có.

Dưới ánh đèn sân khấu là cảnh tượng rung động lòng người như vậy.

Đừng nói là Mao Mao, cho dù là khán giả mấy ngày nay vẫn luôn xem livestream, trong lòng cũng đều sinh ra xúc động, có loại tâm tình phức tạp sinh sôi.

- Mẹ nó! Đêm hôm khuya khoắt tôi xem được rồi.

- Quá khó khăn, cuộc sống thật sự quá khó khăn.

- Ai lại không có ước mơ của mình chứ? Chỉ là bị cuộc sống ép buộc mà thôi.

- Tôi đã từng ảo tưởng mình có thể trở thành nhân vật lớn, nhưng cuối cùng vẫn không thể không cúi đầu vì cuộc sống.

- Ai...

Một tiếng thở dài thể hiện tất cả những bất đắc dĩ và chua xót của cuộc sống.

Đồng thời lại rất vui mừng khi nhân vật trong trò chơi có thể thay thế bọn họ, hoàn thành mộng tưởng ban đầu của mình.

Không thể làm được như trong hiện thực thì chỉ có thể đến thế giới giả tưởng tìm kiếm sự an ủi.

Đây có lẽ chính là nguyên nhân chân chính bọn họ yêu quý trò chơi này.

Không thể không nói.

It Takes Two này thật sự làm quá tốt rồi!

Trong khi người xem cảm khái nghị luận ở trong phòng livestream thì ca khúc động lòng người cuối cùng đến đoạn cao trào.

Hai vợ chồng biến thành búp bê len chậm rãi bay lên không trung, dưới ánh đèn soi rọi, cả hai lên đến đỉnh sân khấu, xoay tròn nhìn nhau.

Cuối cùng, bọn họ chậm rãi tới gần rồi ôm nhau thật chặt.

Trong nháy mắt, pháo hoa rực rỡ nổ tung cả một góc trời.

Hai người lấy một nụ hôn thâm tình vẽ nên dấu chấm tròn viên mãn cho trò chơi này.

- Cuối cùng cũng thông quan.

Thấy cảnh này, trong lòng Mao Mao tràn đầy cảm khái.

Bình Luận (0)
Comment