Cho nên rất nhanh, chuyện trò chơi mới bị để qua một bên, bọn họ tiếp tục thảo luận về các vấn đề khác và kế hoạch phát triển công ty.
Sau một tiếng, cuộc họp kết thúc.
Trần Lâm trầm tư đi về văn phòng của mình.
Khi đi ngang qua khu làm việc, các nhân viên vẫn bận rộn qua lại, không ai chú ý tới anh đi qua bên cạnh.
- Nè nè, các anh có xem tin tức hôm nay chưa? Về vụ phía bên kia đại dương.
- Xem từ lâu rồi, nghe nói là xe lửa lệch đường ray làm rò rỉ khí độc, dẫn đến thật nhiều người phải sơ tán.
- Hả, vậy nó có theo luồng khí lưu chạy đến bên chúng ta không?
- Xa như vậy thì chắc là không có đâu? Nhưng mà bên kia khó mà nói được, có lẽ sẽ biến dị ra loại quái vật nào đó.
- Ha ha, anh cứ nói thẳng là tận thế cho rồi.
Các nhân viên viên vừa làm việc vừa nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng truyền đến từng trận vui cười.
Bọn họ nói chuyện phiếm đủ loại chủ đề trên trời dưới đất, một hồi lại nhắc tới tin tức nóng vừa mới lên báo gần đây, đó là sự kiện rò rỉ khí độc ở phía bên kia đại dương.
Cái gọi là người nói vô tâm người nghe hữu ý.
Đối thoại của bọn họ khiến Trần Lâm đi ngang qua đột nhiên hai mắt tỏa sáng.
Tận thế!
Hình như hiện giờ đề tài này còn chưa hưng khởi thì phải?
Cho dù có thì đa số đều lấy thiên thạch va chạm, núi lửa phun trào, sông băng biển động và các loại thiên tai khác làm chủ.
Nhưng mà lại thiếu đi một thứ.
Zombie!
…
Lực lượng của internet là vô cùng khủng bố.
Trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, các thảo luận có liên quan tận thế bắt đầu dần dần tăng lên.
Rất nhiều người liên tưởng đến sự tuyệt chủng của loài khủng long thời cổ đại, sự va chạm của viên thiên thạch hủy diệt vạn vật.
Có người thì tưởng tượng nếu như tận thế đến, mình sẽ biến thành bộ dáng gì, hoặc là sinh tồn như thế nào ở trên vùng đất chết.
Tóm lại là có đủ loại thảo luận, cái gì cũng có.
Đề tài này nổi lên quá mức đột nhiên, thậm chí rất nhiều công ty đều có chút bất ngờ.
Nhưng một bộ phận khứu giác bén nhạy lại ngửi được hương vị cơ hội làm ăn, bắt đầu âm thầm nghiên cứu đề tài này.
Không có cách nào khác.
Bây giờ cạnh tranh trong ngành nghề trò chơi thật sự quá kịch liệt.
Nếu không lấy ra được cái gì mới thì căn bản là không hấp dẫn được người chơi, chớ nói chi là cạnh tranh với các công ty khác.
Bây giờ thấy đề tài mới có xu thế bạo hỏa xuất hiện, bọn họ còn không mau chóng lao vào à?
Đây chính là việc làm ăn nhanh tay thì có chậm tay thì không.
…
- Cho nên cậu dự định làm một trò chơi FPS lấy tận thế làm bối cảnh à?
Bên trong đoàn đội Bình Minh, lão Tống nói với giọng điệu vô cùng ngạc nhiên.
- Đúng vậy, chính là FPS.
Trần Lâm đứng ở bên cạnh, trả lời một cách khẳng định.
Vừa nghe thấy lời này, toàn bộ nhân viên trong đoàn đội Bình Minh biến sắc, nhao nhao nhìn lại.
FPS được xưng là phân loại trò chơi tử vong.
Rốt cuộc tổng giám đốc nhà mình đã không nhịn được mà ra tay rồi à?
- Cậu suy nghĩ kỹ chưa, mặc dù phân loại này là phân loại nổi nhất hiện nay, nhưng độ cạnh tranh cũng là hết sức khủng bố, ngay cả Hoán Hải chuyên về FPS gần đây cũng phải giảm giá mấy kiểu.
Nếu như nói.
Nguyên nhân chủ yếu khiến Hoán Hải suy yếu là bởi vì nội bộ xảy ra vấn đề.
Vậy thì một nguyên nhân quan trọng khác chính là trò chơi bắn nhau đã bão hòa cạnh tranh.
Cho dù là công ty lớn hay công ty nhỏ, phàm là bước vào phân loại này thì gần như đều chỉ có một con đường chết, có thể hoàn vốn đã là không tệ rồi.
Nhưng mà cho dù như vậy.
Vẫn có vô số công ty liều mạng lao đầu vào, đánh cược cơ hội xa vời một bước nổi tiếng kia.
Xương cốt chất thành từng đống kia đủ có thể biên soạn thành sử sách trong ngành nghề trò chơi.
Trần Lâm đương nhiên là biết chuyện này, nhưng mà anh vẫn biểu hiện vô cùng trấn định.
- Yên tâm đi, tôi đã từng cân nhắc rồi, bây giờ chính là thời điểm đề tài tận thế thịnh hành, nếu kết hợp với FPS thì ít nhất sẽ có sáng tạo cái mới về phương diện nội dung.
- Nếu không tận dụng cơ hội này để mở ra loại thị trường trò chơi này thì sau này muốn tiến vào sẽ không dễ dàng.
- Nói vậy cũng đúng.
Lão Tống nghe vậy không khỏi trầm ngâm.
Nói thật.
Thật ra lão đã sớm trông mà thèm phân loại FPS từ rất lâu rồi.
Nhưng bởi vì rủi ro quá lớn, sơ hở một chút có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của công ty, cho nên lão vẫn luôn không nói ra chuyện này.
Nhưng bây giờ chính miệng tổng giám đốc nói ra, lão càng không có khả năng phản bác đối phương trước mặt nhiều người như vậy.
Cuối cùng chỉ đành phải nói:
- Lần này đề tài tận thế nổi lên đúng là một cơ hội vô cùng khó được, nhưng mà tôi vẫn đề nghị nên đối đãi với nó một cách thận trọng, kiểm soát khoảng đầu tư trong phạm vi rủi ro, như vậy lúc sau không kiếm được tiền thì cũng không đến nỗi thương cân động cốt, còn có thể coi như là kinh nghiệm tiến vào loại trò chơi bắn nhau.
- Được rồi, quyết định như vậy đi, một hồi nữa tôi sẽ gửi bản kế hoạch cho anh, đến lúc đó anh tìm lão Lý tìm người và phân chia công việc, tốt nhất là mau chóng làm xong.
Trần Lâm khẽ cười nói.
Đối với việc này, lão Tống chỉ có thể thầm cười khổ.
Có được một người sếp can đảm hơn người như vậy, thật không biết là may mắn hay là bất hạnh.
Ngay lúc này, lão Lý vừa mới nhận được tin tức vội vàng chạy tới từ đoàn đội Ánh Sáng.
- Đâu, đâu? Nghe nói chúng ta sắp làm trò chơi FPS bắn nhau à?
Giọng nói của lão tràn đầy hưng phấn, hoàn toàn nghe không ra có bất kỳ lo âu nào.
Cùng là lãnh tụ đoàn đội, nhưng lý niệm trò chơi của lão và lão Tống hoàn toàn khác nhau, thứ mà lão xem trọng chính là liều, cái gì đang thịnh hành thì làm cái đó.
Không quan tâm cái gì mà sản phẩm cùng loại quá nhiều, mức cạnh tranh cao gì gì đó, liều là được rồi.
Bán không được chính là vì anh làm trò chơi không thú vị!
Đừng đổ lỗi do thị trường không tốt, cạnh tranh lớn hay không.
Cho nên lão đã sớm trông mà thèm loại hình trò chơi này rất lâu, thậm chí có vài lần bởi vì muốn đề ra ý kiến này với Trần Lâm mà cãi nhau rùm beng với lão Tống phái thận trọng.