Vậy mà trước giờ bọn họ còn tưởng rằng thời gian trong trò chơi là sau khi virus bùng nổ.
Theo lý thuyết.
Bọn họ sắp phải đối mặt chính là nguồn góc vạn ác của Resident Evil, giáo viên bồi dưỡng ra người sáng lập công ty Umbrella, Miranda!
- Lại nhìn xem có đầu mối gì mới không.
Lão E biết rõ BOSS khó đối phó, lại tiếp tục tìm kiếm trong phòng.
Quả nhiên anh lại phát hiện mấy tấm ảnh chụp của Miranda và quản lý cấp cao của công ty Umbrella ở trên một chiếc bàn khác, còn có một cuốn nhật ký tưởng nhớ con gái.
Thì ra... Rất nhiều năm trước, Miranda có một cô con gái.
Vì để làm cho con gái sống lại, cô đã tìm được khuẩn gốc có thể làm cơ thể xảy ra biến dị trong sơn động này, từ đó thu được năng lực vĩnh sinh bất tử.
Nếu muốn hồi sinh con gái bằng lực lượng này, vậy thì cô nhất định phải có một vật chứa thích hợp.
Mà con gái của nhân vật chính lại chính là vật chứa phù hợp nhất với con gái của cô.
Cho nên mới xảy ra một loạt chuyện sau đó.
- Khá lắm, lần này tất cả cố sự đều xâu chuỗi lại rồi.
- Nhiều hố như vậy mà có thể giải quyết hết, thật là trâu bò.
- Chỉ riêng kịch bản này thôi cũng đủ để quay thêm một bộ phim khác rồi.
- Trong Hồng Hoang tuyệt đối có một đại thần biên kịch!
Một trò chơi tốt hay dở không chỉ phụ thuộc vào cách chơi và hình ảnh, mà bối cảnh kịch bản cũng là một điểm vô cùng quan trọng.
Một kịch bản tốt, thậm chí có thể làm cho trò chơi lên cao mấy bậc.
Không có gì ngạc nhiên khi bọn họ lại tán thưởng như thế.
- Bây giờ mọi chuyện đều đã làm rõ ràng, kế tiếp hẳn là đại chiến cuối cùng.
Sau khi lấy lại tinh thần, lão E chậm rãi nói.
Lại liếc nhìn trong phòng một vòng, chắc chắn không bỏ lỡ thứ gì, lão mới đi đến bên tường, mở khoá một cánh cửa giống như nhà giam.
Nhưng mà ra ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
Cánh cửa bật mở, người vợ Mia của nhân vật chính vốn nên chết lại xuất hiện.
Cô ấy chưa chết, mà là bị Miranda nhốt ở đây để thay thế thân phận của cô ở bên cạnh nhân vật chính.
Người vợ lấy lại được tự do, cô khó mà chấp nhận sự thật chồng của mình đã chết và cãi nhau rùm beng với đội trưởng.
[ Không, anh sai rồi! ]
[ Tôi vốn muốn giữ bí mật, nhưng mà.... ]
[ Anh căn bản không biết chồng của tôi đặc biệt như thế nào, sao anh ấy có thể chết dễ dàng như vậy được chứ? ]
Nói xong, đoạn kịch bản này kết thúc, màn hình tối lại.
Mọi người ngơ ngác trong chốc lát, cuối cùng cũng phản ứng lại.
- Tôi quả nhiên không đoán sai mà! Nam chính không dễ chết như vậy!
- Cho nên ngay từ đầu, người đột biến không phải là người vợ, mà là bản thân nhân vật chính à?
…
Chân tướng của virus, khởi nguyên của công ty Umbrella rồi lại đến bí mật trên người nhân vật chính.
Một đoạn kịch bản này đảo ngược đi đảo ngược lại, có thể nói là cực kỳ đặc sắc.
Làm cho nhiệt độ thảo luận của toàn bộ phòng livestream đều trở nên cao hơn rất nhiều.
Cuối cùng.
Màn hình lại sáng lên.
Hình ảnh biến thành một mảnh đất tuyết mờ tối, giống như là đang ở trong một giấc mộng.
Nhân vật chính vốn nên chết cũng chậm rãi tỉnh lại ở trong giấc mộng.
[ Sao tôi lại ở đây? ]
Nhân vật chính lồm cồm bò dậy, chậm rãi đi dọc theo đất tuyết, mờ mịt nhìn xung quanh.
Không biết đi bao lâu, nơi xa đột nhiên xuất hiện một bóng người màu đen, chặn đường đi của anh.
[ Anh đã chết. ]
Người kia lạnh lùng mở miệng.
[ Chết? Đúng rồi, là... Miranda, chính là ả ta... ]
[ Không, tôi còn muốn đi cứu... Con gái của tôi... ]
Nhân vật chính run rẩy mở miệng, giọng nói cũng đứt quãng.
Bởi vì mất đi trái tim nên anh ngã gục xuống đất, lại cật lực tiếp tục bò tới trước, muốn cứu con gái của mình trở về.
[ Sai rồi, không phải Miranda, anh... vốn dĩ đã chết rồi. ]
Người đối diện lại mở miệng lần nữa.
[ Chẳng lẽ anh không cảm thấy kỳ quái à? ]
[ Mặc kệ anh bị thương nặng như thế nào thì cũng không sợ. ]
[ Thật ra anh đã chết từ ba năm trước đây rồi, anh bây giờ, từ trên xuống dưới đều là nấm mốc! Không thể gặp lại người nhà của mình nữa đâu. ]
Tiếng cười nhạo không chút kiêng kị vang lên.
Nhân vật chính cúi đầu nhìn cánh tay của mình, phát hiện toàn bộ đã biến thành màu đen, chậm rãi nhúc nhích như nấm mốc, đúng như những gì đối phương nói.
Giờ khắc này.
Cuối cùng lão E và khán giả cũng biết được bí mật về sự bất tử của nhân vật chính, thì ra anh ta cũng giống như Miranda, đã sớm biến thành người nấm mốc.
[ Người nhà? Nhà, người nhà? ]
[ Không, con gái của tôi, tôi còn muốn... Cứu con tôi. ]
Nhân vật chính không cam lòng gầm thét, gian nan đứng dậy.
Trời đất vốn dĩ đang u ám cuối cùng cũng bị anh phá vỡ, phát ra một tia sáng chói mắt, chậm rãi tỉnh lại từ trong cơn hôn mê.
- Trái tim bị móc ra mà còn có thể đứng lên.
- Tình thương của cha thật vĩ đại.
- Tôi luôn cảm giác lần này nhân vật chính sẽ một đi không trở lại.
- Xem ra cũng sắp tới kết cục lớn rồi.
- Muốn đi xong tất cả kịch bản à?
Khán giả cảm khái không thôi, giống như đã đoán được kết cục của nhân vật chính, mưa đạn cũng trở nên ít đi rất nhiều.
Tất cả mọi người đều yên lặng nhìn hình ảnh trò chơi, nhìn nhân vật chính đi đến đoạn đường cuối cùng.
Sau khi khôi phục quyền điều khiển, lão E lưu lại vị trí ở đây trước, lại tiêu hết tiền trong cửa hàng để bổ sung đạn dược.
Hít sâu một hơi.
Đi về phía tế đàn xa xa.
Xung quanh đều là những xúc tu vặn vẹo, thỉnh thoảng lại bắn ra mấy con Zombie.
Nhưng đối với lão E thì chuyện này không có chút khó khăn nào.
Cứ như vậy, một đường nổ súng đẩy ngang qua.
Rất nhanh.
Lão đẩy xúc tu ra, đi vào trong tế đàn, liếc mắt thấy Miranda đang ôm lấy con gái của mình, chuẩn bị tiến hành nghi thức.
[ Không, sức mạnh của ta đang biến mất! ]
Giống như cảm nhận được sự xuất hiện của cha mình, đứa con gái còn đang ở trong tã lót rút đi một phần sức mạnh của Miranda, làm cho khuôn mặt của ả bắt đầu hư thối.
[ Miranda! ]
[ Trả con bé lại cho tôi! ]
Nhân vật chính gầm thét cầm súng chĩa vào Miranda, phanh một tiếng bắn vào đầu ả.