Xem ra toàn bộ thành phố đều bị lây nhiễm rồi.
Vương Lương đứng cách một căn nhà nhìn zombie ở phía đối diện, nhớ lại trận tuyết lớn được nhắc đến trong quảng cáo.
Nếu như ngay cả bên ngoài thành phố cũng đã bị bao phủ, vậy thì khu vực trung tâm thành phố càng không cần nhiều lời, có lẽ đã sớm thất thủ từ lâu.
Sau khi Virus trong Resident Evil lây lan thì chắc chắn là cũng có thể giống như vậy phải không?
Chắc là vậy rồi, mặc dù bối cảnh khác nhau, nhưng nếu virus lây lan thì chắc chắn toàn bộ người trong thành phố sẽ gặp nạn.
Bối cảnh của trò chơi này thảm hơn nhiều, tuyết rơi khắp nơi, chỉ cần hít phải một chút là sẽ biến dị, muốn trốn cũng trốn không thoát.
Một lần làm ra hai bối cảnh khác nhau, năng lực biên kịch của Hồng Hoang rất mạnh.
Trải qua gần nửa giờ chơi thử, lượng người xem trong livestream càng ngày càng nhiều, từ mấy trăm tăng lên đến mấy chục ngàn.
Quan sát hoàn cảnh xong, Vương Lương tiếp tục xuất phát, chạy thẳng về phía lũ Zombie đang lang thang trên đường.
Kết quả lại phát hiện còn có một con lợn và sói biến dị trốn ở phía sau căn nhà.
Hả? Quái vật mới à?
Khâu vẽ quái vật không phải do Vương Lương phụ trách, cho nên anh không khỏi có chút ngạc nhiên.
Vừa tới gần, những con Zombie kia đã lập tức điên cuồng bao vây lấy anh.
Xa xa, lợn biến dị bắt đầu tấn công, chớp mắt đã vọt tới trước mặt anh.
Thế này còn chưa xong!
Sau khi anh lắc mình tránh được công kích.
Cửa bên cạnh đột nhiên mở ra, một lượng lớn Zombie xuất hiện, bao vây anh ở bên trong.
Vương Lương luống cuống chân tay.
Nhìn thấy bầy zombie đang vây quanh mình, anh chỉ có thể liều mạng nhấn nút tấn công.
Nhưng mà quái vật quá nhiều, bên ngoài lại có heo biến dị đang va chạm qua lại, đánh ngã anh xuống đất, cắt đứt tấn công.
Phải giết chết nhiều quái vật cùng lúc như vậy, cho dù anh vung kiếm nhanh đến đâu thì cũng khó có thể chống đỡ, chỉ có thể nhìn vòng vây nhanh chóng thu nhỏ lại.
Nhưng mà...
Ngay khi anh chuẩn bị đứng dậy phá vây.
Vừa vặn đụng phải phi kiếm cắm trên mặt đất trước đó.
Một tiếng nổ lớn vang lên, Toàn Phong Trảm khổng lồ bộc phát, giết chết toàn bộ xác sống xông lên, trong nháy mắt đã không còn một mống.
Vương Lương giật mình, lập tức phản ứng lại.
Bí tịch nghề nghiệp! Là hiệu quả của bí tịch nghề nghiệp!
Cuối cùng anh cũng nhớ đến quyển bí tịch mà mình chọn khi đánh bại BOSS Sói, thì ra hiệu quả của nó mạnh mẽ như vậy, mạnh hơn nhiều so với đòn công kích bình thường của anh.
Vương Lương lập tức hưng phấn chạy khắp nơi, nhặt phi kiếm trên mặt đất.
Nhặt được một cái thì trên người sẽ phát động một lần Toàn Phong Trảm.
Cuối cùng, heo biến dị và sói biến dị xông lên đều bị chém giết ngay lập tức, giúp anh thoát khỏi nguy hiểm.
Đây là bí tịch đã chọn trước đó à?
Vừa mới một hồi đã dọn sạch quái, kỹ năng thật trâu bò!
Sát thương đúng là cao hơn rất nhiều so với tấn công bình thường.
Xem ra trò chơi này chủ yếu là thu thập bí tịch và Thánh vật rồi.
Cảm giác càng ngày càng thú vị.
Nội dung phong phú của trò chơi quyết định tính giải trí và thời gian dạo chơi của nó.
Bây giờ nội dung hiện ra trước mắt đã làm cho khán giả nhìn mà thèm, muốn tự mình chơi trò chơi.
Vương Lương trước ống kính cũng không lãng phí thời gian.
Sau khi nắm giữ thuần thục Toàn Phong Trảm và Thu Kiếm, anh tiếp tục đi tới.
Dựa vào sự cường đại của Thánh vật cùng với hiệu quả của bí tịch, một đường chém giết quái nhỏ tiến lên.
Loại cảm giác sảng khoái qua lại trong bầy zombie, ngay cả anh cũng bị chìm đắm trong đó, cũng dần dần thích loại cảm giác nhìn nhân vật từ từ trở nên mạnh mẽ.
Đây chính là sức hút của trò chơi, thịt bồ câu.
Nhân vật chính đi ra khỏi thành phố, xâm nhập vào địa lao.
Đi được nửa đường thì gặp lại nữ nhân to đến khoa trương ở chỗ ban đầu, cô ta đang nằm ở đó bán mấy thứ đồ vật.
Phong cách vẽ xung quanh cũng trở nên âm u hơn.
Thì ra ngoại trừ bà chủ mở ra giao diện tăng điểm ra thì cô ấy còn là bà chủ cửa hàng.
Cô thỉnh thoảng sẽ xuất hiện ở trong các cửa ải, bán Thánh vật và đủ loại đạo cụ để đổi lấy linh hồn mà người chơi thu thập được từ việc giết quái.
Mua mấy thứ đồ để tăng cao thực lực.
Cuối cùng Vương Lương đi tới trước mặt boss của Chương 1.
Cũng chính là một trong bốn đại gia tộc.
Gia chủ của Trư gia, Trư Khôn Hải!
Trong phim hoạt hình, nhân vật chính dùng phi kiếm đâm xuyên qua đầu của Trư Khôn Hải làm cho anh ta biến dị, trở thành một con quái vật giống như là đại tinh tinh.
BOSS không chỉ có thể biến thành viên thịt lăn qua lại trong sân mà còn có thể nhảy lên đập xuống sàn nhà như Thái Sơn áp đỉnh, độ khó lớn hơn Bạch Lang Vương rất nhiều.
May mắn là trên đường tới đây, Vương Lương lấy được không ít Thánh vật và bí tịch, lực tấn công trở nên mạnh hơn rất nhiều.
Dựa vào kết tinh ba màu của Thánh Vật bộc phát, sau hai vòng triền đấu rốt cục đưa tiễn Trư Khôn Hải, đánh cạn máu của đối phương.
Ách... Cảm giác có gì đó sai sai? BOSS thứ hai có vẻ đơn giản hơn BOSS trước đó.
Vương Lương nhìn cây HP trống rỗng của BOSS, có chút ngây người.
Nhưng ngay lập tức, trò chơi lại đưa ra cho anh câu trả lời.
Nhưng không ngờ, Trữ Khôn Hải cạn máu cũng không chết, mà là hóa thành một quả cầu thịt phá tan vách tường, biến mất ở trong lầu các.
Một giây sau.
Một tiếng nổ lớn vang lên.
Một con quái vật to lớn gần như chiếm toàn bộ sân xuất hiện, nắm đấm to lớn nện mạnh lên trên sân bãi, đánh bay Vương Lương ra ngoài.
Ha ha, thì ra là còn có giai đoạn hai.
Không ngờ chứ gì? Lão tử còn có thể biến thân.
Quả nhiên, tôi biết nó không đơn giản như vậy mà.
Giai đoạn hai này nhìn có chút kinh tởm nha.
Một con heo thật lớn!
Nếu nấu lên thì có thể ăn được mấy ngày chứ?
Ở giai đoạn hai, Trư Khôn Hải đã hoàn toàn không còn hình người, biến thành một con quái vật đầu heo màu tím cực lớn.
Mỗi một con mắt chuyển động trên vai khiến khán giả mắc chứng sợ mật độ cao.
Chỉ riêng đôi tay đã lớn hơn người chơi không biết bao nhiêu lần.
Cái này, cái này phải đánh thế nào đây?
Vương Lương nhìn về phía đồng sự ở bên cạnh xin giúp đỡ.
Nhưng mà anh lại nhận được một cái lắc đầu bất đắc dĩ.