Không đúng.
Đây chính là tân nương.
Mà nhân vật chính cũng chính là tân lang mà cô chờ đợi!
- Cái này...
Vương Lão Cúc dừng bước, thận trọng đi vào phòng cưới.
[ Sao bây giờ anh mới đến, hôm nay là ngày vui, anh còn đứng ngây ngốc ở đó làm gì? ]
Một giọng nói quen thuộc vang lên.
Không ai khác chính là giọng nói của tiểu sư muội vẫn luôn đồng hành với bọn họ!
Khán giả đều không nhịn được, mưa đạn lập tức trở nên nhiều hơn, tất cả đều là tức giận mắng nhà thiết kế không phải là con người.
Nhưng mặc kệ bọn họ mắng như thế nào thì trò chơi vẫn phải tiếp tục tiến hành.
Dưới sự điều khiển của lão Cúc, nhân vật chính chậm rãi đi tới bên giường, tiểu sư muội cũng xốc khăn lên, lộ ra khuôn mặt rụt rè kia.
[ Mau đi thay quần áo đi, mọi người đều chờ chúng ta đấy. ]
[ Lựa chọn 1: Thật xin lỗi đã tới chậm, tôi đi thay quần áo ngay đây. ]
[ Lựa chọn 2: Chờ đã, đây không phải là thật. ]
Nhìn hai lựa chọn nhảy ra trước mắt, Vương Lão Cúc rất rõ ràng, một khi chọn cái thứ nhất thì chắc chắn sẽ phát động kết cục BE, vĩnh viễn làm anh đắm chìm trong giấc mộng.
Mặc dù rất không tình nguyện.
Nhưng anh vẫn lựa chọn cái thứ hai.
…
[ Lang Quân, chàng không cần thiếp nữa à? ]
[ Đừng bỏ thiếp lại. ]
Trong nháy mắt anh đưa ra quyết định, giọng nói tràn đầy nghẹn ngào của tiểu sư muội vang lên.
Ngay sau đó, toàn bộ cảnh tượng đều thay đổi.
Trong đại điện, bóng người sư muội bị phóng đại vô số lần xuất hiện, cô gái này mặc mũ phượng khăn quàng vai, đang yên tĩnh nhìn chăm chú vào hắn.
Bên cạnh khắp nơi đều lơ lửng mặt quỷ chế giễu.
Tú cầu cực lớn, hoa sen màu đỏ.
Cũng bắt đầu phát động tấn công đối với anh.
Vương lão Cúc thuần thục né tránh công kích, bằng vào phát ra phát nổ, rất nhanh đã đánh hết thanh máu đầu tiên.
Lúc này, giọng nói của tiểu sư muội vang lên.
[ Đây chỉ là một giấc mơ thôi mà... ]
[ Thật hy vọng chàng sẽ thật sự có thể nghỉ ngơi phút chốc trong lòng thiếp biết dường nào... ]
Cảnh tượng hoán đổi.
Tiểu sư muội đi tới mở ra hai bàn tay to lớn nằm ngang trên mặt đất.
Trong màn hình, chính là khuôn mặt tiểu sư muội đầu đội mũ phượng, nhìn chăm chú vào nhân vật chính trên lòng bàn tay.
Nhưng Vương lão Cúc và khán giả lại rơi vào phía đối diện.
Lại là bóng người giống nhân vật chính như đúc, lại mặc đồ cưới màu đỏ.
- Wow, thiết kế này thật sự quá tuyệt vời!
- Lại là hai nhân vật chính khác nhau lựa chọn đánh nhau!
- Ngay cả hy vọng cuối cùng cũng phải tự tay diệt đi à?
- Quả thực là giết người tru tâm mà?
Trong lúc mọi người nghị luận thì trận chiến đấu bắt đầu rất nhanh.
Nhưng cũng kết thúc rất nhanh chóng.
Trên đường đi, Vương Lão Cúc đã góp nhặt rất nhiều Thánh vật cực phảm và bí tịch, chỉ trong nửa phút ngắn ngủi đã giải quyết xong đối thủ, làm cho lượng máu của đối phương cạn sạch.
[ Mộng... Không thể kết thúc như vậy được! ]
Âm nhạc đau buồn, còn có giọng nói tràn đầy tiếng nức nở của tiểu sư muội vang lên bên tai.
Hai hàng nước mắt từ trên gương mặt của cô chậm rãi trượt xuống.
Tiếp theo hình ảnh vỡ vụn thành từng mảnh, giống như là tấm gương vỡ vụn thành vô số mảnh vụn, biến mất ở trong bóng tối vô tận.
Đồng thời biến mất còn có chính mình không muốn tỉnh lại, đã làm cho mình kẹt ở trong mộng.
- Lần này chắc là... Xong rồi chứ?
Vương lão nhìn hình ảnh, thở dài một hơi.
Người khác nhìn cũng không có gì, nhiều lắm chỉ là đánh một con boss mà thôi.
Nhưng ở góc nhìn của người chơi, anh lại bất tri bất giác đắm chìm trong đó, nhập vai vào nhân vật chính.
Nhất là khi nhìn thấy tiểu sư muội rơi lệ, anh cũng có chút không đành lòng xuống tay, cứng ngắc da đầu mới giết chết đối phương.
Thật giống như làm ra một chuyện xấu tội ác tày trời gì đó.
Đang nghĩ ngợi, hình ảnh lại sáng lên.
Anh xuất hiện trước một cánh cửa lớn có hình mặt quỷ, thanh trường kiếm màu vàng óng đang đứng ở bên cạnh.
[ Cuối cùng thì ngươi cũng đến rồi, xem ra mọi người đều đã giao sức mạnh cho người rồi... Rút ta lên, ta sẽ dùng sức mạnh cuối cùng giúp ngươi mở ra cánh cửa lớn của nhà tù vô tận này... ]
Theo âm thanh, Vương lão Cúc đi tới trước mặt trường kiếm.
Nhìn trường kiếm một chút, lại nhìn về phía cửa lớn.
Nếu như không có gì ngoài ý muốn thì xuyên qua cánh cửa lớn này hẳn là có thể phá vỡ mộng cảnh, một lần nữa trở về thế giới hiện thực.
Nói thật thì anh vẫn có chút khẩn trương.
Dù sao thì cũng đã chơi nhiều ngày như vậy, cuối cùng cũng đi đến bước này.
Nhưng cho dù trong lòng của anh có cảm khái cỡ nào thì cuối cùng anh vẫn đè ấn phím xuống, rút trường kiếm trên đất ra.
Trong nháy mắt.
Cửa lớn ầm ầm mở ra.
Tuyết trắng từ ngoài cửa bay xuống, ánh sáng màu đỏ xuyên thấu qua khe cửa chiếu sáng mặt đất.
Cuối cùng nhân vật chính cũng thành công xuyên qua cánh cửa lớn, về tới thế giới hiện thực.
Nhưng đập vào mắt lại là bầu trời đỏ như máu và bông tuyết đầy trời.
Lời nguyền trong thế giới hiện thực vẫn chưa được giải trừ, ngược lại đã hoàn toàn luân hão!
[ Chào mừng bạn đã trở lại thực tế. ]
[ Chưa xong còn tiếp. ]
Âm thanh bộc bạch qua đi, trò chơi kết thúc.
Làm cho toàn bộ phòng livestream đều yên tĩnh hơn một chút.
Nhưng ngay sau đó, mưa đạn như thủy triều điên cuồng tràn lên.
- Xong rồi à?
- Thế là xong rồi à?
- Thế giới hiện thực cũng rơi vào tay bọn họ!
- Hơn nữa còn nghiêm trọng hơn cả trong mộng cảnh!
- Xem ra đây chắc là thủ bút của lão bản nương rồi?
- Thế giới quá thảm, có lẽ không kém hơn so với Resident Evil.
- Sư muội, sư muội của tôi...
- Kết thúc vung hoa!
- Lưu niệm toàn thông!
Không dễ dàng, quả thật là quá khó khăn.
Từ khi bắt đầu tiếp xúc với trò chơi này đến khi thông qua tất cả các độ khó của bản thể, lại đến khi thông qua DLC, tốn thời gian hơn một tuần.
Đây vẫn là tình huống mỗi ngày Hoa Cúc Già đều livestream chơi gần 10 giờ.
Cũng làm cho bọn họ cảm nhận được trò chơi này có sức hấp dẫn cỡ nào.
Một số người yêu thích quốc phong, yêu thích trò chơi này càng vượt qua Resident Evil, vừa xem xong trực tiếp đã lập tức đi tải xuống.