Cho nên sau khi nhấn nút xác nhận, anh không khỏi trở nên hoảng loạn, đã chuẩn bị lập tức thoát khỏi đội.
Nhưng mà anh chưa từng nghĩ đến.
Mới vừa vào trong đội ngũ, 3 người đồng đội đã nhiệt tình hoan hô.
- Thật tốt quá! Cuối cùng nhóm cũng đủ người rồi.
- Anh bạn cũng muốn làm nhiệm vụ thăng cấp à?
- Chúng tôi cũng vừa mới hoàn thành hướng dẫn người mới, bắt đầu từ nhiệm vụ thứ nhất, anh không ngại chứ?
Ngoài dự liệu, 3 người này cũng không hung thần ác sát như những dân mạng địa phương khác, ngược lại còn thân thiết hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của anh.
Con chuột vốn đang được lão Quách đặt trên nút rời đội ngũ cũng dừng lại một chút.
Anh chần chờ phút chốc, cuối cùng lấy dũng khí đánh chữ nói:
- Ừ, tôi cũng vừa mới vượt qua hướng dẫn người mới.
- Vậy thì tốt rồi, hay là mọi người cùng nhau làm nhiệm vụ thăng cấp đi, chúng ta cũng đều vừa làm quen nhau thôi.
- Tới đi tới đi, tụi này đều là làm xong nhiệm vụ ban đầu, chỉ còn thiếu anh thôi.
Chỉ còn thiếu anh.
Bốn chữ ngắn ngủi này trong nháy mắt đã đánh trúng nội tâm của lão Quách.
Thì ra cũng có lúc anh được người khác cần à?
Yên lặng rất lâu, cuối cùng anh cũng gõ mấy chữ trên khung trò chuyện.
- Được, mọi người cùng nhau lên đường.
- Như vậy mới đúng chứ, chúng ta nhanh chóng xuất phát, phải lên tới cấp 18 rồi chuyển chức trước những người khác, đúng rồi, mọi người đã nghĩ tới sẽ chuyển nghề nghiệp gì chưa?
- Tôi muốn chuyển sang chơi tay súng, nhìn rất phong cách.
- Tôi chắc là cũng vậy.
Mấy người vừa tán gẫu vừa đi vào phó bản bên cạnh, thảo luận kế hoạch nghề nghiệp của mình.
Lão Quách không thích nói chuyện, nhưng cũng dần dần dung nhập vào trong đó, bắt đầu một hồi mạo hiểm thuộc về chính mình.
...
...
- Cẩn thận, Cương Thi Vương đến rồi!
- Ở bên kia, bên cạnh cây cột kia có thêm máu!
- Cố lên, chỉ còn nửa ống máu, mau qua đó!
Đảo mắt một cái đã trôi qua mấy giờ.
Sau khi thông qua từng phó bản cấp thấp, cuối cùng đội ngũ đi tới địa đồ cao cấp hơn, khiêu chiến BOSS có độ khó cao.
Trên cửa sổ trò chơi bắn ra từng tin tức.
Lão Quách đổ mồ hôi trán, vẻ mặt căng thẳng nhìn chằm chằm vào trò chơi.
Mà ở trong màn hình, 3 đồng đội của anh đã chết, chỉ còn dư lại một mình anh là Quỷ Kiếm Sĩ đang mất máu và chạy trốn khắp nơi, tránh né sự truy kích của lãnh chúa Cương Thi Vương.
[ Phế tích Hắc Ám Lôi Minh, cấp Dũng Sĩ. ]
Không sai!
Trải qua mấy giờ luyện cấp làm nhiệm vụ này, nhóm 4 người của bọn họ đã đi tới phó bản cấp 18, đang làm nhiệm vụ chuyển chức.
Nhưng mà bọn họ lại đánh giá thấp Cương Thi Vương với độ khó cấp Dũng Sĩ.
Vừa mới đến nửa đường đã chết một đồng đội.
Sau khi chạm trán phải boss Cương Thi Vương càng là trực tiếp chết hai người, chỉ còn lại lão Quách vẫn đang gian khổ chống đỡ.
Nếu như nhiệm vụ lần này thất bại.
Vậy bọn họ sẽ không còn dư điểm mệt nhọc để làm tiếp nhiệm vụ này, phải đợi đến ngày mai mới có thể chuyển chức.
Liều mạng!
Lão Quách cắn răng một cái, liếc mắt nhìn Cương Thi Vương chậm rãi tới gần, cuối cùng khống chế nhân vật đi vòng qua bên cạnh, muốn ăn đạo cụ tăng máu ở phía xa.
Nhưng không ngờ.
Vừa tới gần Cương Thi Vương thì xảy ra biến cố.
Đinh!
Một tiếng động giòn giã vang lên.
Hàn khí dâng lên dưới chân, trực tiếp đóng băng anh ngay tại chỗ.
Nguy rồi!
Lần này lão Quách thật sự luống cuống, trái tim của ba người khác cũng lập tức thắt chặt.
May mắn là động tác của Cương Thi Vương rất chậm.
Ngay khi móng vuốt của nó sắp rơi xuống, cuối cùng nhờ vào nhấn phím điên cuồng mà lão Quách mới thoát khỏi đóng băng, một trảm ba đoạn kéo ra khoảng cách với boss, một đầu đụng vào đạo cụ hồi máu ở góc xó xỉnh.
Âm thanh dễ nghe trôi qua, lượng máu của anh lập tức hồi đầy.
Nhìn thấy vậy, 4 người lập tức hung hăng thở ra một hơi.
- Phù, hù chết tôi rồi.
- Cuối cùng cũng qua, thật là không dễ dàng.
- Cuối cùng cũng có thể chuyển chức rồi, Nắp Nồi To thật trâu bò!
Nắp Nồi To là ID của lão Quách.
Nhìn thấy các đồng đội hoan hô và tán thưởng, không biết từ đâu mà anh lại dâng lên một cảm giác thành tựu nồng nặc.
Rõ ràng chỉ là một trò chơi đối kháng 2D thôi, thế mà lại làm cho anh cảm nhận được thứ mà anh chưa từng thấy trong trò chơi khác.
Hơn nữa trải qua đoạn đường làm nhiệm vụ thăng cấp này, anh cũng cảm nhận được chỗ khác biệt của trò chơi này.
Không phải là loại cảm giác sảng khoái do đại lớn mang đến.
Mà là một loại khoái hoạt đơn giản lại mộc mạc.
Nhất là khi nhìn thấy nhân vật của mình từ từ trở nên mạnh mẽ, chiến đấu từng phó bản với độ khó cao hơn và học được kỹ năng mới.
Loại vui sướng phát ra từ đáy lòng kia, còn có khoái hoạt được chia sẻ với đồng đội, quả thực đã bắt lấy nội tâm của anh một cách mạnh mẽ, làm cho anh dần dần yêu trò chơi này.
Đúng vậy.
Có đôi khi khoái hoạt chính là đơn giản như vậy mà thôi.
Vui mừng khi ánh sáng thăng cấp dâng lên, reo hò khi rơi ra trang bị lợi hại, quẫn bách khi bị quái vật đuổi chạy khắp nơi, thậm chí cười to khi đang dùng tiền xu vận mệnh hồi máu thì lại bị sét đánh chết.
Những điều nhỏ nhặt này giống như là có một loại ma lực nào đó, thu hút bọn họ một cách sâu sắc, khiến mọi người không ngừng khiêu chiến độ khó cao hơn!
Mà đây mới chỉ là bản đồ dành cho người chơi mới trước khi chuyển chức mà thôi!
Hiện tại bọn họ nghĩ đến phía sau còn có nhiều phó bản và nội dung cao cấp hơn, trong lòng đã không khỏi dâng lên mong đợi.
Ôm phần chờ mong này, ánh mắt của lão Quách trở nên sắc bén, đột nhiên lao tới gần Cương Thi Vương.
Bổ từ trên xuống!
Thập Tự Trảm!
Tam Liên Phổ Công!
Băng Sơn Kích!
Địa Liệt Ba Động Kiếm!
Một bộ combo nước chảy mây trôi từ trên xuống dưới, cuối cùng cũng thu hoạch được lượng máu còn lại của boss Cương Thi Vương.
"Phanh" một tiếng, một đống lớn đồ vật rơi ra.
Một thứ trong đó là vũ khí mà bọn họ chưa từng thấy.
Còn có một thứ khác khiến ánh mắt của bọn họ trừng lớn.
Bởi vì đó là một trang bị màu đỏ!
- Mẹ nó! Trứng Song Hoàng!
- Màu đỏ! Đây là phẩm cấp gì?
- Còn có món vũ khí này nữa, hình như trước đó chưa từng thấy.