Bảo Ngươi Làm Trò Chơi Ngươi Lại Làm Video Cg? (Dịch)

Chương 266 - Chương 266: Hình Như Tôi Cũng Có Trang Bị Này? (2)

Chương 266: Hình Như Tôi Cũng Có Trang Bị Này? (2) Chương 266: Hình Như Tôi Cũng Có Trang Bị Này? (2)

Thậm chí có rất nhiều người giống như bọn họ cũng vừa mới hoàn thành nhiệm vụ, ánh sáng vàng không ngừng loé lên, quả thực giống như là đang mở vũ hội.

- Ha ha, tôi học được kỹ năng thức tỉnh rồi.

- Tôi cũng vậy, có thêm hai kỹ năng nữa.

- Ma Thần Ngục Huyết! Tên kỹ năng thức tỉnh của Cuồng Chiến Sĩ thật ngầu!

- Đại Ám Hắc Thiên Ashura mới là đẹp trai nhất!

- Đẹp trai thì có ích lợi gì, phải có sát thương cao mới được.

- Đi đánh trâu máy thôi, mọi người cùng nhau thử kỹ năng thức tỉnh xem thế nào.

Những người chơi khác đứng bên cạnh đạo sư nghề nghiệp lao nhao, vừa thức tỉnh xong đã rủ nhau lập đội ngũ, khởi xướng khiêu chiến trâu máy có độ khó cao hơn.

Bốn người lão Quách cũng không gấp gáp, mà là đi dạo ở khu vực quầy bán hàng, chuẩn bị mua thêm một chút thuốc tăng máu và tiểu tinh không màu dự phòng.

Bởi vì bây giờ còn chưa mở phòng đấu giá, cho nên người chơi tạm thời chỉ có thể bày quầy bán hàng.

Trên đường đi, khắp nơi đều là quầy hàng, vật bán rực rỡ muôn màu, có loại niềm vui săn tìm kho báu độc đáo.

Đây cũng là hứng thú của rất nhiều người chơi.

Dù sao thì trò chơi vừa mở, giá cả vẫn chưa ổn định, rất nhiều người không biết giá cụ thể của một món đồ.

Lỡ như vận khí tốt lấy được bảo bối gì đó thì sao.

Vậy thì thật sự kiếm bộn rồi.

Đương nhiên.

Điều này cũng tạo thành giá của nhiều thứ tăng cao quá lố.

Tất cả đều sợ mình bán lỗ, giá cả đều tăng lên, điều này làm cho mấy người đi dạo nhức răng một hồi.

- Ai, thức tỉnh thật sự quá tốn tiền, bây giờ tôi chỉ còn lại mấy chục ngàn kim tệ, ai cho tôi mượn chút tiền đi?

- Mượn cái rắm, tôi mua không màu còn không đủ dùng đây này.

- Đúng vậy, tôi còn chỉ đủ để sửa trang bị, làm gì còn tiền dư chứ?

Bạn cùng phòng anh một câu tôi một lời, kể rõ sự quẫn bách của mình.

Giai đoạn đầu của trò chơi này thật sự quá tốn kim tệ.

Sửa đồ, mua thuốc, cường hoá, thêm kỹ năng.

Thậm chí nhiệm vụ chuyển chức và thức tỉnh đều cần tiêu tốn lượng lớn kim tệ để mua tài liệu, đã sớm làm cho bọn họ nghèo rỗng tuếch.

Chỉ dựa vào trang bị rơi ra từ cày quái, có thể tự cung tự cấp đã coi như là không tệ rồi, vay tiền quả thực chính là người si nói mộng.

- Mẹ nó!

- Mọi người mau đến đây xem! Nơi này có người tiêu 10 triệu mua trang bị này!

Đột nhiên, một người lên tiếng kinh hô, cắt đứt đối thoại của bọn họ.

10 triệu để thu trang bị?

Thật hay giả vậy?

Mấy người lão Quách biến sắc, vội vàng đứng lên rời khỏi chỗ ngồi.

- Ở đâu? Thật sự có người tiêu tiền nhiều như vậy để mua trang bị à?

- Trang bị gì đáng giá như vậy?

10 triệu, ở giai đoạn đầu của trò chơi này chính là một con số không nhỏ.

Ngoại trừ nhà giàu ra thì cũng chỉ có phòng làm việc mới có thể lấy ra được.

Trong chớp mắt.

Mấy người đều tụ tập ở trước máy vi tính của bạn cùng phòng, nhìn về phía giao diện bày bán của anh.

[Mười triệu tiền vàng mua miếng lót vai Vảy Nham, áo khoác Phạm Vòng, vòng tay Mặc Trúc, giá cả có thể thương lượng, ai uy tín thì tới đây!

Một hàng chữ lớn sáng loáng trên tiêu đề của quầy hàng làm cho ánh mắt bọn họ bỗng nhiên trừng lớn.

- Thật đúng là 10 triệu kim tệ!

- Thật sự có người tiêu nhiều tiền như vậy để mua trang bị à?

Hai bạn cùng phòng khó có thể tin nói.

Nhiều tiền như vậy cũng có thể mua được toàn bộ trang bị cao cấp màu tím.

Hơn nữa còn là loại mang theo cường hóa!

Nhưng mà bọn họ lại không chú ý tới.

Lão Quách bên cạnh lộ ra vẻ mặt kinh nghi bất định.

- Cái áo khoác Phạm này... Hình như trong kho hàng của tôi cũng có một cái thì phải?

Lão Quách nói một cách không quá chắc chắn.

Bá!

Tiếng nói vừa dứt.

Đám bạn cùng phòng bỗng nhiên quay đầu lại, toàn bộ đều nhìn về phía anh.

- Cậu chắc chứ?

- Cậu đã thấy qua trang bị này à?

- Cha! Ba ba tốt của con, hạnh phúc sau này của con sẽ dựa vào cha!

Bạn cùng phòng xông lên ôm lấy lão Quách, thật giống như sợ anh chạy mất.

Bởi vì cách quá lâu nên lão Quách không nhớ rõ ràng, vì vậy chần chờ nói:

- Lúc trước khi vừa mới chuyển chức, hình như tôi đã được cho một cái, bởi vì cấp độ quá thấp và lại là bố giáp nên đã gửi vào trong kho hàng, để tôi xem thử nó còn ở đó hay không.

- Vậy còn chờ gì nữa, nhanh lên!

- Nhanh, nhanh, nhanh, mau cho tôi xem với!

Trang bị có giá 10 triệu.

Cho dù là ai thì cũng sẽ tò mò không biết nó trông như thế nào.

Dưới sự thúc giục của đám bạn cùng phòng, lão Quách trở về máy vi tính của mình, điều khiển nhân vật tìm được kho hàng gần nhất, mở ra giao diện tìm kiếm.

Khoảng cách nhận được món trang bị kia đã trôi qua một tháng.

Nếu không phải bởi vì nó là cấp bậc Thần khí thì có lẽ anh đã sớm ném vào trong máy phân giải đổi thành viên tinh không màu rồi.

Hồi tưởng lại, cánh tay lão Quách không khỏi run rẩy, âm thầm cầu nguyện ngàn vạn lần trang bị kia đừng bị mình không cẩn thận mà ném đi rồi.

Chính chủ đã vậy, càng không cần phải nói đến bạn cùng phòng tụ tập ở bên cạnh.

Toàn bộ đều theo bản năng nuốt nước miếng một cái.

- Tìm được rồi!

Đột nhiên, giọng nói kinh ngạc của lão Quách vang lên.

Sau một hồi lục soát, cuối cùng anh cũng tìm được trang bị có màng bọc trong một đống tài liệu loạn thất bát tao.

- Áo khoác Phạm, thật sự là áo khoác Phạm!

- Còn mẹ nó là cấp bậc Thần Khí!

- Lão Quách, không ngờ cậu lại giấu thứ đáng giá như thế!

Trong nháy mắt, tiếng kinh hô liên tiếp truyền khắp trong và ngoài ký túc xá.

Lão Quách thì lại tràn đầy lúng túng, anh đâu ngờ rằng trang bị này lại đáng tiền như vậy.

- May mắn là màng chưa rách, bằng không thì sẽ không đáng giá nữa.

Anh thở phào nói với vẻ mặt may mắn.

Bạn cùng phòng: ???

Sao câu này nghe nó là lạ thế nào ấy?

- Thôi thôi, mặc kệ, cậu có định bán trang bị này không? 10 triệu lận đấy.

Bạn cùng phòng mong đợi hỏi.

Dù sao thì đây cũng là trang bị của lão Quách, bọn họ không dễ đưa ra quyết định.

- Bán đi, có tiền mới có thể đổi lấy trang bị cao cấp hơn, như vậy chúng ta đi giết Trâu Máy cũng dễ dàng hơn một chút.

Mặc dù có chút không nỡ, nhưng lão Quách đã hạ quyết tâm.

Bình Luận (0)
Comment