Ở trong nước thì danh khí căn bản không có chỗ xếp hạng.
Nhưng lần này do các công ty anime, điện ảnh, truyền hình và trò chơi như Bilibili tổ chức, quy mô khác hẳn, có thể nói là nổi tiếng ở trong nước.
Vào thời điểm này trong năm, một lượng lớn những người đam mê Anime và game sẽ đổ xô đến hiện trường, tham gia đại hội cỡ lớn có phong cách đặc biệt này.
Thậm chí có rất nhiều người lặn lội đường xá xa xôi đến đó vì đủ loại game Anime cùng với các loại hoạt động như tác giả nổi tiếng ký tên, v.v...
Bởi vì có nhiều thứ chỉ có nơi đó mới có thể mua được.
- Đúng vậy, đến lúc đó hai người các cô cũng đi cùng đi, cả hai đều đã chơi qua trò chơi này, vừa vặn có thể cho những người tới tham gia triển lãm kia biết quy tắc game.
- Hả? Chúng tôi cũng có thể đi à?
Đôi mắt của hai người Tiểu Lệ sáng ngời, lập tức trở nên kích động, hai mắt lập tức biến thành icon tiền.
Tham gia triển lãm = Du lịch bằng công quỹ = Phụ cấp nhiệt độ cao.
Bốn bỏ năm lên tương đương với nghỉ phép có lương!
Các cô vốn rất thích anime, đã sớm muốn tham gia loại hoạt động này, bây giờ làm sao có thể từ chối được chứ?
- Được được được, chúng tôi đi! Chúng tôi muốn đi!
- Cảm ơn tổng giám đốc Trần! Vậy chúng tôi trở về chuẩn bị trước.
Hai người liếc nhìn nhau, cùng nắm tay nhau rời đi.
Trần Lâm lại gọi lão Tống đi tìm thêm một nhóm nhân viên kỹ thuật nguyện ý đi ra ngoài, dù sao thì lần này cần thiết bị không ít, chỉ dựa vào mấy người là không giải quyết được.
Sân khấu cộng thêm hậu trường, ít nhất phải có mười mấy người.
Nếu vẫn không đủ người thì anh còn phải chọn thêm mấy công nhân tạm thời ở Tề Châu làm việc thể lực.
Làm xong những việc chuẩn bị này.
Lúc này anh mới trở về văn phòng, gửi tập tin video Resident Evil phần 2 mà anh đã thương lượng trước đó với Tô Bằng.
- Quản lý Tô, một tháng độc quyền phát hành bộ phim này đổi lấy một vị trí trong triển lãm của anh không lỗ chứ?
Trong điện thoại, Trần Lâm khẽ cười nói với Tô Bằng.
- Sao lại lỗ được? Là tôi kiếm lời mới đúng, chuyện vị trí triển lãm bên kia tôi đã an bài tốt rồi, đến lúc đó tổng giám đốc Trần trực tiếp phái người tới tiếp nhận là được.
Loại triển lãm quy mô lớn bao phủ toàn quốc như vậy, công ty tham gia là cần phải giao một khoản phí dụng, hơn nữa vị trí càng tốt thì phí tổn càng quý.
Nhưng Hồng Hoang có quan hệ với Tô Bằng, cho nên bọn họ không cần phải trả tiền, chỉ cần tự bỏ tiền ra bố trí sân bãi là được.
Bây giờ tài chính của mấy bộ phim điện ảnh CG vẫn chưa hoàn toàn thu hồi, tiền kiếm được trước kia cũng dùng để mở thị trường Game Online và nghiên cứu phát minh mới.
Cộng thêm chi phí vận hành của công ty, Hồng Hoang đã không còn dư lại bao nhiêu tiền.
Có thể tiết kiệm số tiền này đương nhiên là tốt nhất.
Nhưng ngoại trừ chuyện này ra thì Trần Lâm còn có một chuyện quan trọng cần nói.
Cho nên sau khi tán gẫu mấy câu, anh mới mở miệng nói:
- Đúng rồi, tôi có một bộ phim anime, anh xem bên đó có thể giúp tôi an bài lên sóng không? Tốt nhất là có thể mở rộng ra trước đại hội triển lãm.
- Anime? Là dạng anime gì thế?
Tô Bằng nghi ngờ hỏi.
- Xem như là CG tuyên truyền trò chơi mới của chúng tôi đi, chỉ có điều hơi dài một chút.
- Dài bao nhiêu?
- 224 tập.
- Phốc! Khụ khụ khụ... Bao nhiêu?
Đầu dây bên kia truyền đến giọng ho khan của Tô Bằng, rõ ràng là bị con số này hù dọa.
224 tập, năm mùa cũng không được nhiều như vậy!
Ngài là định đổi nghề thành làm phim anime siêu dài à?
Vốn cho rằng.
Hồng Hoang tham gia triển lãm anime lần này, tùy tiện cầm một đoạn phim anime ngắn ra là coi như xong, hoặc là dùng "Initial D" và "Trung Hoa tiểu đương gia" đã phát hành trước đó làm tiêu biểu.
Dù sao thì nhiệt độ của mấy bộ này tại Bilibili không thấp.
Kết quả không ngờ đối phương lại lấy ra một bộ 224 tập.
Cho dù anh đã làm việc trong ngành video nhiều năm như vậy thì vẫn bị dọa cho giật mình.
Sợ là công ty Hồng Hoang này thật sự giống như lời đồn, là một công ty điện ảnh và truyền hình khoác lên vỏ ngoài là công ty trò chơi!
…
- Bộ phim hoạt hình này là trước đó tôi bao bên ngoài chế tác, vừa vặn gần đây trò chơi này cần dùng đến cho nên lấy ra.
Trong điện thoại.
Trần Lâm giải thích bằng lý do đã chuẩn bị từ trước.
Chính là bởi vì bộ phim hoạt hình Vua Trò Chơi này quá dài, cho nên phải phát sớm.
Nếu không thì chờ sau khi triển lãm hoạt hình được công chiếu thì có lẽ ba ngày sau cũng không công chiếu hết được.
Hơn nữa bộ phim hoạt hình này dùng quy tắc giống như trò chơi.
Vừa vặn có thể để giải thích quy tắc của game này cho người chơi trước, thuận tiện tạo dựng một chút đường đi.
Tô Bằng nghe xong giảng giải, cuối cùng cũng hoàn hồn lại, lau mồ hôi trên trán:
- Thì ra là vậy, tổng giám đốc Trần đúng là đại thủ bút, giá cả của một bộ phim hoạt hình siêu dài cũng không thấp, anh định hợp tác bằng phương thức nào?
- Ký hợp đồng chia, tuyên bố càng nhanh càng tốt.
- Anh chắc chắn chứ?
Tô Bằng kinh ngạc nói.
- Hợp đồng chia chính là hoàn toàn xem tình huống sau khi anime phát ra để quyết định thu nhập, nếu như số liệu phát ra không tốt....
- Xác định, bây giờ chúng tôi đang ở trong giai đoạn tuyên truyền, những phương án khác có thể hơi nới lỏng một chút.
Buồn cười, doanh thu một năm của Vua Trò Chơi từ việc bán thẻ bài đã cao không biết gấp bao nhiêu lần doanh thu một bộ phim hoạt hình của mấy người rồi.
Làm sao anh sẽ để ý chút lợi nhỏ này chứ?
Nhanh chóng mở rộng sạp hàng mới là chuyện gấp gáp nhất bây giờ.
Tô Bằng làm việc cũng tương đối quyết đoán.
Anh chỉ trầm ngâm một lát rồi trả lời:
- Nếu tổng giám đốc Trần đã nói như vậy, vậy tôi sẽ đi thông báo với bộ xét duyệt một tiếng, đến lúc đó anh có thể phái người liên lạc với chúng tôi để trao đổi về văn kiện video, xác nhận hợp đồng một chút là được.
- Được, vậy thì làm phiền quản lý Tô rồi.
Nói xong, Trần Lâm cúp điện thoại, tiếp tục xử lý chuyện khác, thuận tiện bảo tiểu Lệ phụ trách hành chính đặt vé máy bay đi Tề Châu trước.