Một đống người sáng tác cũng bởi vậy mà trôi dạt khắp nơi.
Nhìn thấy chiêu này có tác dụng, tiếp đó lại bắt đầu tố cáo căn cứ vòng Nhị thứ nguyên trên Bilibili này, muốn khiến cho nó cũng dừng lại luôn.
Toàn bộ cộng đồng mạng đều nổ tung.
Ai cũng không ngờ đến fan hâm mộ của Lục Phong lại điên cuồng như thế.
Chuyện này cũng không đơn giản như mắng chửi người khác, mà là đụng vào vô số bát cơm của người khác, hơn nữa còn giẫm người khác, liều mạng chà đạp trong vòng!
Tin tức vừa phát ra, các cư dân mạng đều nổi giận ngay lập tức.
Từ ăn dưa xem kịch lại biến thành dùng ngòi bút để làm vũ khí, bắt đầu lên án hành động của bọn họ trong thời gian này, tiến hành vây quét toàn diện.
Mà Lục Phong và người quản lý ở trong công ty đã gấp gáp như kiến bò trên chảo nóng rồi.
- Cậu xem chuyện tốt mà cậu làm đi! Không phải bình thường tôi bảo cậu quản lý fan hâm mộ cho tốt à?
Người quản lý tức giận đến mức run rẩy cả người, thiết chút nữa là đã phát tác bệnh tim.
Rốt cuộc là ai cho cậu ta gan to như vậy mà lại làm ra chuyện như thế chứ!
Với thế hiện tại, đừng nói là anh ta, e rằng toàn bộ quản lý cấp cao của công ty cũng đều không nghĩ đến sẽ lan rộng đến mức này.
- Tôi cũng không biết chuyện này sẽ trở thành như thế này, chỉ là tủy tiện nói mấy câu ở trong nhóm mà thôi, bây giờ chúng ta phải làm gì đây?
Vẻ mặt của Lục Phong tái nhợt, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi, cũng không còn vẻ tỉnh táo giống như trước đây nữa.
Rõ ràng là anh cũng cảm giác được tính nghiêm trọng của việc này.
- Còn có thể làm gì? Đóng cửa nhiều website như thế, cộng thêm toàn bộ mạng chống lại, chuyện duy nhất bây giờ mà cậu có thể làm chính là ngậm miệng lại! Đợi sau khi tai tiếng qua đi rồi hãy nói, tôi qua bên quản lý hỏi xem tình hình một chút.
Nói xong, anh ta cũng lười để ý đến Lục Phong, vội vàng chạy về phía nội bộ công ty.
Thế nhưng vừa mới đến văn phòng chuẩn bị báo cáo đã nghe thấy trên bàn đột nhiên vang lên một tiếng chuông điện thoại.
Quản lý nhìn anh ta một cái, sau đó nhận lấy cuộc điện thoại.
- Alo, đây là tập đoàn Thiên Ngu, xin hỏi anh là ai?
Giọng nói của quản lý trầm thấp, tâm trạng hiện tại rõ ràng là vô cùng không tốt.
- Thiên Ngu có uy phong ghê nha, lại kêu người đạp một cước lên đầu Hồng Hoang chúng tôi, bây giờ lại giả vờ không nhận ra à?
Đầu bên kia điện thoại truyền đến một giọng nói vừa trẻ tuổi vừa bình tĩnh.
Trong lòng quản lý trưởng vốn còn đang bực bội lại lộp bộp một tiếng, lông mày nhăn vào vô cùng sâu.
Ông ta còn chưa nghĩ ra cách giải quyết mà bên phía Hồng Hoang đã gọi đến hỏi tội rồi.
Phải biết rằng hiện tại sức ảnh hưởng của Hồng Hoang ở trong ngành nghề phim điện ảnh cũng không nhỏ, gần đây lại hợp tác cùng với mấy công ty nổi tiếng.
Lại cộng thêm hai năm gần đây có lực lượng quốc gia nâng đỡ trên sản nghiệp trò chơi và danh tiếng của Hồng Hoang đang nổi rất nhanh trong ngành nghề trò chơi.
Chỉ cần không ngốc thì cũng sẽ không dễ dàng đắc tội với nhà mới nổi có tiềm lực vượt ngang hai ngành nghề này, trừ phi là không muốn làm ăn nữa.
- Xin hỏi quý danh của anh?
- Trần Lâm.
Trần Lâm!
Tổng giám đốc của Hồng Hoang!
Trong lòng quản lý ngạc nhiên, lại là vị này đích thân gọi điện thoại đến, không cần phải nói, chắc chắn là gọi đến để hỏi tội.
Xem ra không cho đối phương cái giá thỏa mãn là không được.
Anh hít sâu một hơi, nói:
- Hóa ra là tổng giám đốc Trần, nghe danh đã lâu, không biết cậu đột nhiên gọi điện thoại đến là có chuyện gì?
- Tôi cũng không nói nhảm với anh nữa, người phía dưới của anh đã động vào chuyện không nên động vào, loại hành vi vượt tuyến này, có phải là Thiên Ngu nên cho tôi một câu trả lời hay không?
Ngữ khí của Trần Lâm vô cùng bình thường, nhưng lại tản ra ý không thể nghi ngờ.
Hồng Hoang bọn họ vẫn luôn chuyên chú để quay phim trò chơi, cũng không quá chú ý đến chuyện bên ngoài, nhưng không đại biểu là bọn họ không có cách nào.
Không nói chuyện, thật sự xem là Hồng Hoang bọn họ dễ bắt nạt à?
- Chuyện này… Trần tổng muốn câu trả lời như thế nào?
Dù sao thì cũng là bên phía Thiên Ngu đuối lý trước, vậy nên cũng không có khí phách như trước đây.
- Rất đơn giản, sau này tôi không muốn nhìn thấy những người có liên quan đến chuyện này xuất hiện nữa, đương nhiên là anh cũng có thể từ chối, cùng lắm thì sau này Hồng Hoang chúng tôi sẽ toàn lực ủng hộ những công ty giải trí khác, tin rằng bọn họ nhất định sẽ rất vui lòng mà hợp tác với chúng tôi.
Đúng vậy.
Chính là uy hiếp trắng trợn!
Hơn nữa bây giờ Hồng Hoang cũng có tư bản để uy hiếp!
Trải qua hai năm trải đường phát triển điện ảnh và trò chơi, bọn họ đã không phải là một công ty nhỏ phải nhìn vẻ mặt người khác của trước đây nữa rồi.
Huống chi lần này Thiên Ngu cũng không chỉ đắc tội với một mình nhà anh, còn có một cặp đối thủ cạnh tranh đang chuẩn bị mượn cơ hội để chèn ép Thiên Ngu nữa.
Chỉ cần không ngu, cũng sẽ không đi chết mà bảo đảm cho một người không có giá trị lợi dụng.
- Được, tôi đồng ý với cậu, trước ngày mai sẽ cho Hồng Hoang một câu trả lời hài lòng!
Nói xong, quản lý Thiên Ngu trực tiếp cúp điện thoại.
Chân của người quản lý lảo đảo.
Anh ta biết, lần này Lục Phong xem như là hoàn toàn xong rồi.
Động vào chuyện không nên động vào, cho dù là thần tiên cũng không cứu được cậu ta!
- Thế nào? Bên kia nói thế nào?
Trong văn phòng của công ty Hồng Hoang.
Thấy Trần Lâm cúp điện thoại, lão Tống chờ ở bên cạnh vội vàng lên tiếng.
Chuyện lần này huyên náo như thế, tốc độ truyền bá nhanh như vậy, ngay cả lão cũng có chút ngoài dự liệu.
Trước đó cũng không phải không có thuỷ quân tới làm thịt Hồng Hoang bọn họ.
Nhưng tạo thành quy mô như vậy vẫn là lần đầu tiên, không khỏi có chút để bụng.
- Anh ta nói sẽ cho chúng ta một cái giá hài lòng.
Ánh mắt Trần Lâm thâm trầm nhìn chăm chú phía trước:
- Bây giờ Thiên Ngô xem như đâm lao phải theo lao, không để ý đến lợi ích của người khác, cho dù tôi có đi hưng sư vấn tội thì bọn họ cũng không thể không làm gì được.