Thế giới mà bọn họ đang ở có phải là một thế giới được nền văn minh cao cấp ngoài hành tinh nuôi dưỡng hay không, hoặc có lẽ là không gian ảo do số liệu tạo thành.
Thậm chí ngoại trừ mình ra.
Tất cả mọi người và sinh vật đều là giả?
Chỉ có điều bởi vì bọn họ bị phong tỏa tin tức, cho nên mới vẫn chưa biết được chân tướng.
- Các anh em, xảy ra chuyện lớn rồi! Tôi phát hiện một sợi dây điện ở trong tay mình!
- Xong rồi, xong rồi, tôi quên mất chuyện cần làm hôm nay, không phải là thiết bị lưu trữ trong đầu tôi xảy ra vấn đề chứ?
- Hả? Thì ra bệnh mau quên của tôi là bởi vì thiết bị lưu trữ bị hỏng à?
- Mấy vị trên lầu đủ rồi, giường bệnh sắp không chen lọt nữa.
- Ha ha ha, một đống kịch tinh (drama queen), sao các người không cắt tiểu đinh đinh đi xem có phải là lắp vào hay không?
Nhìn mưa đạn nháo nhào làm trò trong phòng livestream, Âu Dương Hiểu suýt nữa cười ra tiếng, đám người này thật đúng là thích diễn.
Nếu như toàn bộ thế giới thật sự là giả tạo thì sao có thể để cho bọn họ dễ dàng phát hiện như vậy chứ?
Chỉ riêng lực tính toán khủng bố kia, có lẽ cần đến nền văn minh cấp ba trở lên mới có thể làm được.
Bọn họ ngay cả nền văn minh cấp một dưới lòng đất cũng chưa đạt được, cho dù phát hiện thì sao hả, còn có thể chạy thoát được à?
- Đề tài khoa huyễn, thì ra là ý này.
Mặc dù chỉ là khúc dạo đầu ngắn ngủn, nhưng nội dung ẩn chứa trong đó lại hoàn toàn bắt lấy nội tâm của mọi người trong phòng livestream, càng hiếu kỳ đối với kịch bản sau này.
Ngay sau đó.
Hình ảnh chuyển đổi, đi tới một chiếc xe lửa nhìn có chút cũ kỹ.
Bên tai vang lên âm nhạc nhẹ nhàng, mang đậm phong cách miền viễn tây, làm cho hai mắt của bọn họ sáng ngời.
Thậm chí kiểu dáng xe lửa, còn có trang phục của các hành khách cũng đều hoàn toàn khớp với ấn tượng của bọn họ về cao bồi miền tây.
Theo xe lửa đến trạm, ống kính kéo xa.
Một thị trấn đất vàng nho nhỏ người đi xe tới đập vào mắt.
Kiến trúc cổ xưa còn có mũ cao bồi đội trên đầu, cùng với xe ngựa chậm rãi lái qua, trong nháy mắt đã kéo bọn họ vào thế giới cảm giác niên đại mười phần này.
- Cảnh tượng này thật tuyệt vời!
- Mức độ hoàn nguyên rất cao!
- Thoạt nhìn rất có cảm giác niên đại.
- Xem ra công ty Hồng Hoang đã bỏ ra rất nhiều công sức cho bộ phim này.
- Chẳng lẽ kịch bản tiếp theo là người mô phỏng phát cuồng đại náo trấn nhỏ miền viễn tây, giết chết tất cả những người này?
- Anna: Đi chết đi lũ sinh vật gốc cacbon, tôi muốn đại khai sát giới!
…
Trong lúc khán giả trong phòng livestream nghị luận.
Góc nhìn trong phim cũng theo nhân vật nam chính xuống xe lửa.
Đi dạo một vòng thị trấn nhỏ náo nhiệt, cuối cùng bọn họ mới gặp lại nữ chính Anna đang tới thị trấn mua đồ.
[ Anh đã trở về rồi. ]
[ Tôi đã nói là tôi sẽ trở về... Có cần tôi đưa cô về nhà không? ]
[ Vậy phải xem anh có theo kịp hay không. ]
[ Tôi còn phải đi dắt ngựa của tôi. ]
Hai người vừa mới gặp mặt đã giống như là một đôi tình nhân, vừa cãi nhau vừa dẫn ngựa đi, một trước một sau cưỡi ngựa chạy về chỗ ở.
Bộ dáng ngọt ngào kia.
Điều này làm cho vẻ mặt của các khán giả không khỏi trở nên cổ quái.
- Chẳng lẽ đó là tình yêu giữa người và máy móc trong truyền thuyết à?
- Cho nên nam chính đang hẹn hò với một người mô phỏng sinh vật?
- A... Cái này... Mùi vị thức ăn cho chó lần này có vẻ không đúng lắm.
- Có khi nào anh ta không biết nữ chính là người máy hay không?
- Vậy chẳng phải là càng kích động hơn à?
- Tôi chỉ có một vấn đề, nó rất thật à?
Theo kịch bản dần dần hiện ra, khán giả càng ngày càng ngơ ngác, hoàn toàn không rõ bộ phim truyền hình này rốt cuộc muốn nói cái gì.
Một câu chuyện tình yêu của chàng cao bồi miền Tây và cô gái mô phỏng sinh vật?
Hay là người máy bạo động đại chiến cao bồi miền Tây?
Mà sự tò mò mãnh liệt này cũng thôi thúc bọn họ tiếp tục quan sát, muốn mở ra tấm màn che bí ẩn của bộ phim này.
Rất nhanh.
Nam nữ chính đã rời khỏi tiểu trấn, thúc ngựa chạy nhanh trên sa mạc mênh mông.
Chờ đến khi trời dần dần tối lại, cuối cùng cũng chạy về trong nhà.
Lại phát hiện đàn trâu vốn nên nuôi dưỡng trong chuồng lại chạy ra.
[ Cha sẽ không để cho bọn nó chạy loạn ở bên ngoài muộn như thế. ]
Nữ chính phát giác được không đúng, nhìn đàn trâu từ trong nhà chạy ra kia.
Đúng lúc này.
Một tiếng súng vang lên trong ngôi nhà trên sườn núi phía xa, nhạc nền đột nhiên trở nên dồn dập.
Có chuyện rồi!
Trong lòng khán giả chấn động, không ngờ nội dung cao trào lại đến nhanh như vậy.
Đồng thời bị kinh hãi còn có nam nữ chính trong phim.
Nghe thấy tiếng súng, vẻ mặt của bọn họ đều biến đổi, vội vàng tăng thêm tốc độ chạy về nhà.
Nhưng khi bọn họ xuyên qua rào chắn tiến vào sân trước thì lại phát hiện cha của nữ chính đã ngã ở giữa vũng máu.
Hai người đàn ông ăn mặc như cao bồi trang bị súng đứng ở bên cạnh, nhìn giống như là tới ăn cướp.
- Bang!
- Bang!
Nam chính tức giận nổ súng, miểu sát hai người kia khi còn chưa kịp phản ứng, máu tươi trộn lẫn với sữa bò trên mặt đất.
[ Ba ba! ]
[ Không! ]
Nữ chính đuổi theo, la lên một tiếng bi thiết rồi nhảy xuống ngựa, chạy tới liều mạng lay động thi thể của cha mình.
Nhưng cô vừa ngẩng đầu lên đã phát hiện một người đàn ông mặc áo đen, trang phục có chút không giống bọn họ đang đứng trước mặt, giống như là đồng bọn của hai tên cường đạo kia may mắn còn sống sót.
Dưới sự hoảng loạn và phẫn nộ, nữ chính nhặt súng ngắn từ thi thể bên cạnh lên nhắm ngay người đàn ông này, nhưng lại bị anh ta tát một cái bay xa.
Tiếng "bốp" vang dội kia....
Khán giả nhìn thấy vậy trong lòng chấn động thật sâu.
- Má ơi, Anna cũng quá liều mạng rồi.
- Một cái tát vang dội như vậy, nếu như bị fan hâm mộ của cô ấy nhìn thấy thì còn không được mắng chửi om sòm à?
- Ngay từ đầu đã ngược nữ chính, kích thích như vậy à?
- Hiểu rồi, tôi hiểu rồi! Nhất định là chương trình gặp lỗi trong lúc bị ngược đãi, nữ chính trực tiếp mở ra chế độ phản sát vô song!
- Ha ha, thiên sứ đọa lạt phá hủy thế giới đúng không?