Với số lượng người chơi của Hồng Hoang bây giờ, tuy đã không cần phải e ngại Chim Cánh Cụt nữa, nhưng lại không thể coi thường lượng người khổng lồ sử dụng Chim Cánh Cụt.
Một khi thật sự lấy ra so sánh, ai thua ai thắng thật sự là không xác định được.
Nếu như tiến vào đánh giằng co kéo dài thì càng bất lợi đối với những công ty tư bản yếu như bọn họ, đến lúc đó chỉ có thể làm áo cưới cho người khác mặc.
Cho nên bây giờ còn không phải là thời cơ tốt nhất.
- Loại trò chơi này đúng là gần đây nhiệt độ không tệ, nhưng mà đã có quá nhiều người làm, vì vậy không tính là lựa chọn quá tốt.
Giống như nhìn ra sự chần chờ của Trần Lâm, lão Tống lên tiếng.
Hai vị đại lão nói xong, những người khác cũng nhao nhao bày tỏ ý kiến của mình.
- Chiến kỳ (battle flag) thật ra cũng là một loại diễn sinh của thẻ bài, chúng ta đã có Sát Lục Tiêm Tháp, lại vừa tuyên bố game Vua Trò Chơi, nếu làm tiếp loại trò chơi này sẽ không tốt lắm đâu?
- Tôi cảm thấy bảo thủ một chút vẫn tốt hơn, làm rồi thì thế nào? Ít nhất là có sẵn quần thể người chơi, chỉ cần cách chơi không giống nhau là được.
- Làm một trò chơi tương tự chẳng phải sẽ ảnh hưởng đến lượng tiêu thụ của trò chơi khác à?
- Loại lo lắng này hoàn toàn là dư thừa, hai trò chơi cộng lại thì số lượng người chơi cuối cùng vẫn luôn vượt qua một cái, các game sẽ luôn có những nhóm đối tượng khác nhau.
- Chúng ta...
Trong nháy mắt, toàn bộ phòng họp trở nên náo nhiệt.
Các nhân viên nêu ra đủ loại ý kiến.
Tiếp tục cọ nhiệt độ của game thẻ bài và thế giới mở.
Đi theo lộ tuyến chủ lưu là nhập vai, FPS.
Thậm chí các thể loại trò chơi ít được chú ý đến như yêu nhau, trò chơi trinh sát hình sự cũng có.
Tóm lại chính là có đủ thể loại, Trần Lâm nghe xong không khỏi nở nụ cười.
Anh thích loại hoàn cảnh mà mọi người nêu ra ý kiến của mình, vừa có thể tạo ra bầu không khí sinh động, lại có thể tiếp thu ý kiến của quần chúng.
- Tiểu Lệ thì sao, hay là cô cũng nói ra ý kiến của mình đi?
Lúc này, lão Tống đột nhiên chú ý tới tiểu Lệ đang cắm đầu viết lách, cô phụ trách việc ghi chép nội dung của hội nghị.
- Hả? Tôi cũng có thể đưa ra ý kiến à?
Tiểu Lệ sửng sốt, vô ý thức nhìn về phía Trần Lâm.
- Mọi người đều tham gia hội nghị, có gì mà không thể nói? Nếu có ý tưởng hay, cho dù không phải là tổ chế tác thì cũng có thể nói.
Trần Lâm mỉm cười đáp.
- Ách, cái này... Thật ra tôi cũng không có ý tưởng gì.
Tiểu Lệ lúng túng cầm bút gãi đầu:
- Nhưng mà... Vừa rồi tôi nghe có người nói tới trò chơi trinh sát hình sự, tôi cảm thấy không tệ, loại trò chơi này chủ yếu là đốt não, độ khó chế tác hẳn là sẽ không lớn, đúng không?
Trò chơi trinh sát hình sự?
Mọi người nghe vậy đều sửng sốt.
Nhất là vị tổ trưởng vừa đề xuất loại trò chơi này, trên mặt hiện ra vẻ bối rối.
Vừa rồi anh chỉ là nhất thời nhanh miệng nói ra mà thôi, chẳng lẽ thật sự có người đi làm loại trò chơi này à?
Phải biết rằng trên thị trường ngay cả một trò chơi loại này cũng không có.
Đúng vậy.
Không có một cái nào cả!
Hoặc là đã lạnh, hoặc là không có người làm.
Cho dù làm được tốt, thiết kế vụ án hay đến đâu thì cũng không có tác dụng.
Bởi vì người chơi thật sự quá nhỏ!
Ngược lại loại trò chơi anh em là giải đố và tìm tòi lại kéo dài không ngừng, rất nhiều trò chơi phát hỏa.
Thể loại game trinh sát hình sự thuần túy này đã lạnh như Bắc Băng Dương, trừ phi có sự đổi mới cực lớn, bằng không căn bản không có cách nào khiến nó phát hỏa.
- Lệ tỷ, cô muốn hại tôi phải không? Vừa rồi tôi chỉ là nói đùa thôi...
Khuôn mặt của vị tổ trưởng kia trở nên suy sụp.
Những người khác thấy thế đều bật cười.
- Nói ra mới thấy, tuy phân loại này lạnh một chút, nhưng đúng là không có đối thủ cạnh tranh.
- Người khác không có hot, không có nghĩa là chúng ta không hot.
- Đúng thế, phải có lòng tin với chính mình!
- Nếu muốn mang đến thay đổi cho thị trường thì phải lớn mật chút, trực tiếp làm thể loại game ít được lưu ý nhất!
- Ha ha ha, mọi người đừng đùa anh ta nữa.
Tiếng cười không ngừng quanh quẩn trong phòng họp, tràn đầy ý vị trêu chọc.
Nhưng nói vui một hồi, bọn họ lại không cười nữa.
Nhớ lại lời nói mà bản thân chợt thốt lên.
Làm những điều mà người bình thường không thể làm, mở ra chân trời mới.
Không phải là tôn chỉ của Hồng Hoang bọn họ à?
Hơn nữa ngay trước đó không lâu.
Bọn họ vừa mới nói muốn mang đến thay đổi cho thị trường.
Những lời nói phấn chấn lòng người kia đến bây giờ vẫn còn quanh quẩn trong đầu bọn họ, làm cho bọn họ dần dần sinh ra một ý tưởng to gan.
- Tổng giám đốc Trần.
Đột nhiên, một tổ trưởng nhìn về phía Trần Lâm:
- Hay là... Chúng ta thử xem?
Lời này vừa ra, không có ai lên tiếng phản đối.
Giống như là có sự ăn ý nào đó, tất cả đều nhìn về phía Trần Lâm, trong mắt mang theo sự chờ mong.
Đúng vậy.
Chuyện mà người khác không làm được, nếu như bọn họ làm được.
Chẳng phải là nói rõ bọn họ mạnh hơn người khác à?
Chỉ riêng điểm này thôi cũng đủ để bọn họ động lòng rồi.
Dù sao thì đây cũng chỉ là một sản phẩm quá độ, tài chính đầu tư sẽ không quá nhiều, dùng để làm loại thử nghiệm sáng tạo cái mới này là không thể thích hợp hơn.
Ngay cả lão Tống phái bảo thủ lần này cũng không lên tiếng phản bác, mà là phân tích:
- Khiến một phân loại phát hỏa đúng là thích hợp để tạo dựng danh tiếng của chúng ta, chỉ là sẽ có mạo hiểm hơi cao.
- Ừm…
Trần Lâm gật đầu:
- Đây cũng là một ý tưởng hay, có đôi khi ít được chú ý chỉ là một loại thuyết pháp mà thôi, nếu thay đổi phương hướng có lẽ sẽ có thể đi thông.
Khó được nhân viên cấp dưới có suy nghĩ của riêng mình, anh đương nhiên không hy vọng đi bác bỏ sức sáng tạo độc lập của bọn họ.
Dù sao thì bọn họ cũng không có ý định làm trò chơi quá lớn, cho dù lỗ lã thì cũng không lỗ được bao nhiêu.
Nếu như thành công, bọn họ còn có thể biến thành công ty đầu tiên khiến phân loại này phát hoả.
Kiếm bộn không lỗ.