Ngay khi tất cả mọi người đang nghị luận về lượng tiêu thụ của Ma Sói thì bên phía Hồng Hoang, Trần Lâm cũng nhận được điện thoại của Tô Bằng gọi tới.
- Tổng giám đốc Trần, tôi thấy các người sắp cập nhật một bộ anime có tên là Thám Tử Lừng Danh Conan, không biết anh có muốn cân nhắc việc đăng bán trên Bilibili chúng tôi hay không?
Sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, gia hỏa Tô Bằng này đã trở nên tinh ranh hơn rất nhiều.
Chỉ cần là CG tuyên truyền do Hồng Hoang ra tay thì không quan tâm nó tốt hay xấu, tóm lại trước tiên cầm lấy rồi nói sau.
Với kinh nghiệm hợp tác lâu như vậy giữa anh và Hồng Hoang, bộ phim hoạt hình này có thể đặt ở trên công cáo, tuyệt đối không đơn giản.
Ít nhất cũng phải là một bộ phim dài tập kéo dài nửa năm!
- Động tác của anh rất nhanh.
Trần Lâm vừa cười vừa nói, không ngờ rằng gia hỏa này lại liên hệ với mình nhanh như vậy, anh còn chưa kịp nghĩ kỹ phương thức phát hành của bộ anime này đâu.
- Hắc hắc, làm ăn mà, xem trọng nhất chính là phải kịp thời.
Mặc dù Tô Bằng xem như là quản lý, đã không cần tự mình kéo tài nguyên góp công trạng nữa, nhưng với một vài tài nguyên mà anh cho rằng có tiềm lực cực lớn thì vẫn sẽ tự mình liên hệ.
Nhất là bây giờ Hồng Hoang đang nổi tiếng bởi vì đẩy ra Hoang Dã Đại Phiêu Khách, chính là thời cơ tốt để rèn sắt khi còn nóng cọ nhiệt độ.
Một bộ anime kéo dài nửa năm đủ để cho anh ra tay rồi.
Nghĩ tới đây, anh lại hỏi:
- Không biết tổng giám đốc Trần có tính toán gì không?
Trần Lâm:
- Tính toán à, tìm bình đài có thể nuốt trôi bộ anime này, thám tử lừng danh Conan tương đối đặc biệt, bình đài vừa và nhỏ thì không thể mua được.
Tê!
Bình đài vừa và nhỏ không thể bắt được?
Trong lòng Tô Bằng cả kinh.
Trước đó, cho dù là anime Vua Trò Chơi thì Trần Lâm cũng chưa từng nói như vậy.
Chẳng lẽ bộ phim thám tử lừng danh Conan này cũng kéo dài một năm à?
Nhưng mà dù kéo dài một năm thì giá cả bình thường đều trên dưới 10 triệu, độc quyền thì gấp đôi mà thôi, những đài truyền hình cỡ trung kia triệu tập một chút tài chính vẫn có thể mua được.
- Chẳng lẽ Tổng giám đốc Trần muốn làm anime siêu dài đăng nhiều kỳ à?
- Cũng gần như vậy, cho nên giá cả sẽ có hơi cao hơn.
- Đại khái là bao nhiêu?
- Độc quyền 160 triệu, nhiều bình đài thì hơn 80 triệu.
Giọng nói của Trần Lâm bình tĩnh, trực tiếp báo ra giá cả cụ thể.
Sau khi nghe xong, Tô Bằng không khỏi hít hà một hơi.
Độc quyền hơn một trăm triệu, không có gì khác ngoài bản quyền một năm, đừng nói là bình đài cỡ trung, cho dù là Bilibili bọn họ cũng phải cẩn thận cân nhắc mới dám ra tay.
Cái giá này không phải cmn hơi cao!
Đơn giản chính là đang ăn thịt người!
Thời gian một năm kiếm lời trở về hơn một trăm triệu, ngay cả The Titanic và Nguy Cơ Sinh Hóa trước đó bọn họ cầm xuống cũng không dám thở mạnh nói ra.
Nhưng phí bản quyền của phim điện ảnh không giống với anime.
Căn bản không thể quơ đũa cả nắm được!
- Tổng... Tổng giám đốc Trần, anh xác định là giá tiền này à?
Tô Bằng có chút khó có thể tin hỏi.
- Đúng, chính là cái giá này, cho nên tôi mới nói không phải là người nào cũng có thể ăn được.
Trong lời nói của Trần Lâm mang theo trêu chọc.
- Giá cao như vậy, số tập hẳn là rất nhiều phải không?
- Quả thật là rất nhiều, có lẽ hơn một ngàn tập.
- Phốc!... Bao nhiêu? Một ngàn tập?
Tô Bằng vốn muốn uống miếng nước để bình tĩnh lại, kết quả vừa uống xong đã lập tức phun ra.
Bộ dáng chật vật kia lập tức dẫn tới một đám nhân viên xung quanh nhìn chăm chú, trên mặt lộ ra vẻ tò mò.
- Khụ khụ khụ...
Tô Bằng ho khan kịch liệt, đứng dậy đỡ bàn làm việc, nhưng cũng không để ý đến hình tượng của mình, trong lòng nhanh chóng tính toán.
Một ngàn tập, 160 triệu, cũng chính là một tập 160 ngàn.
So với những anime đang hot kia thì cũng không tính là quá bất hợp lý.
Nhưng không chịu nổi số lượng khổng lồ của nó, một lần mua là một ngàn tập, trực tiếp đẩy phí tổn lên cao đến mức khoa trương như vậy.
Cho dù là anh thì cũng không dám dễ dàng đưa ra quyết định.
Nhưng để anh buông tha độc quyền thì anh lại có chút không cam lòng, bởi vì anh biết Trần Lâm không phải loại người tùy tiện ra giá.
Nếu dám báo ra giá 160 triệu, vậy đã nói rõ bộ anime này thật sự có giá trị nhiều như vậy!
Anh không tin vào ánh mắt của mình.
Nhưng lại không thể không tin tưởng ánh mắt của ông chủ Hồng Hoang.
Chính là bởi vì có ánh mắt độc đáo này mà Hồng Hoang mới có thể đi đến tình trạng hôm nay, trở thành công ty trò chơi số một số hai trong nước.
Cuối cùng.
Sau một hồi do dự.
Tô Bằng quyết định, trầm giọng nói:
- Được! Tôi đặt trước độc quyền phát hành bộ anime này, đến lúc đó tôi sẽ tự mình đến Hồng Hoang đàm phán, thuận tiện hiểu biết tình huống cụ thể.
Hạng mục hơn một trăm triệu, đương nhiên không thể nào bằng vào mấy câu đã định đoạt xuống.
Anh còn phải tự mình đi qua xác nhận nội dung anime một lần, xem có đáng giá đầu tư hay không mới được.
- Anh chắc chắn không cần thương lượng với người phía trên một chút à?
- Không cần, thân là quản lý thị trường, trên tay của tôi vẫn có danh ngạch mấy hạng mục lớn, chỉ cần đừng hao tổn quá nghiêm trọng là được.
- Vậy được rồi, lúc nào anh tới thì nói một tiếng, tôi còn có việc phải làm, trước tiên nói tới đây thôi.
Răng rắc...
Cúp điện thoại, Tô Bằng thở phào một hơi.
Anh biết rằng mình tùy tiện lấy ra hạng mục lớn như vậy, phía trên nhất định sẽ hỏi thăm.
Đến lúc đó nếu như không thể hồi vốn, mặc dù không đến mức sẽ làm cho anh vứt bỏ vị trí này, nhưng họp phê bình là không thể thiếu được.
- Ai, kế tiếp lại có chuyện phải làm rồi.
Trong tiếng nỉ non, anh để điện thoại xuống xoay người rời đi, vội vàng chạy về phía văn phòng của chủ tịch.
...
Một tuần sau.
Trang đầu của Bilibili.
Một banner thông báo to lớn xuất hiện trên màn hình quảng cáo.
[ Chân tướng chỉ có một! ]
Dưới phụ đề màu đỏ nổi bật, một cậu bé mặc vest xanh, quần ngắn, mang giày chơi bóng và đeo kính gọng kính lớn chỉ tay về phía màn hình.
Sau lưng còn có một bóng người giống như là hư ảnh sau khi cậu bé lớn lên, cũng bày ra tư thế giống vậy, giống như hung thủ giết người chính là khán giả.