Nhưng chỉ là ngây người trong phút chốc, cô đã hơi nhíu mày lại.
- Kỳ quái, sao tôi lại ngửi thấy một mùi khét vậy? Có gì đó cháy à? Thơm quá.
Cô vừa ngửi ngửi vừa tìm kiếm khắp nơi xung quanh, đột nhiên phát hiện trong thùng máy bên cạnh truyền đến tiếng gào thét của quạt tản nhiệt.
Xích lại gần xem xét, một con gió nóng đập vào mặt.
Thậm chí hình ảnh trên máy tính cũng bắt đầu xuất hiện độ trễ, FPS nhanh chóng giảm xuống, trực tiếp trở thành PPT.
Âu Dương Hiểu đầu tiên là sững sờ, sau đó mới phản ứng lại.
- Hả? Card màn hình của tôi!
Trong tiếng kêu sợ hãi, cô vội vàng nắm lấy con chuột đóng trò chơi lại, bộ dáng luống cuống tay chân.
Khán giả nhìn thấy cảnh này cũng đều cười điên dại.
- Ha ha ha, Tú Nhi là cô à?
- Lại có thể làm cháy card màn hình.
- Đây là điều mà tôi không ngờ tới.
- Cách màn hình còn có thể ngửi được mùi cháy khét của card màn hình.
- Mùi thơm nức mũi, thì ra đây chính là mùi thơm của hơn mười ngàn tệ.
- Card màn hình: Nhìn đẹp không? Là tôi dùng mạng đổi đấy. "
- Tôi thu cũ 50 tệ.
- Cái này thật là quá thảm rồi, ha ha ha...
Ai cũng không ngờ rằng cuối cùng lại có kết quả như vậy.
Phải biết rằng 3080ti đã là card màn hình hàng đầu hiện tại rồi, thế mà mới chống đỡ không đến một phút đã trực tiếp báo hỏng, hình ảnh đó phải khủng bố đến mức độ nào chứ?
Trong lúc khiếp sợ, bọn họ lại càng khen ngợi hình ảnh của trò chơi này.
Mặc dù chỉ có một phút ngắn ngủi, nhưng bọn họ lại may mắn nhận được hình ảnh cực hạn.
Chỉ nhìn thôi mà đã như vậy rồi, lúc mình chơi còn đến mức nào chứ?
Không cần phải nói, chỉ riêng chất lượng hình ảnh đỉnh cấp này cũng đã đủ để hoàn toàn nghiền áp tất cả trò chơi khác, có thể xưng là cấp bậc điện ảnh sử thi rồi!
- Trò chơi này nhất định phải mua một phần để đó.
- Đã trả tiền, chờ tôi nâng cấp PC xong nhất định sẽ thể nghiệm một chút.
- Quả nhiên 2 tỷ 5 không phải là lãng phí.
- Chỉ có giá hơn 300 tệ, trò chơi này quá thơm.
Trong lúc nghị luận, không ít khán giả trực tiếp mở ra bình đài Steam ra, mua lại trò chơi trước, sau đó lại trở về tiếp tục xem livestream.
Sau khi luống cuống mấy phút, Âu Dương Hiểu cuối cùng cũng chuẩn bị xong máy tính, lòng còn sợ hãi ngồi trở lại trên chỗ ngồi.
- Phù...
- May mà không bị đốt hỏng, bằng không thì PC tôi vừa lắp đã phải hy sinh một cách vinh quang rồi.
Mặc dù bây giờ cô có 2 triệu fan hâm mộ, một máy tính mấy chục ngàn tệ là có thể mua, nhưng nhiều tiền như vậy tóm lại sẽ có một chút đau lòng.
Dù sao thì cô cũng là từ một tiểu nghệ sĩ bò lên từng bước một.
Biết được cực khổ của cuộc sống.
- Được rồi, chúng ta tiếp tục thôi.
Điều chỉnh tâm tính tốt hơn, cô lại bắt đầu trò chơi, lại bắt đầu từ kịch bản vừa rồi.
Nhưng lần này, cô không còn dám mở hình ảnh chất lượng siêu cao, một lần nữa chỉnh về mức độ cao.
Mặc dù có chút chênh lệch, nhưng cũng là cấp cao nhất trong tất cả trò chơi, lại dần dần đưa cô và người xem vào trong trò chơi.
...
Chương 3: Kịch Bản
Có chút khác biệt so với hai chương trước đó.
Bởi vì [Chương 2: Phần Cuối] Thân phận bại lộ, cho nên sau khi đổi mới doanh địa và tiểu trấn, bọn họ dự định dùng thân phận người tốt để dung nhập vào trong tiểu trấn.
Trên đường đi.
Giúp cảnh sát trưởng tiểu trấn bắt được phạm nhân đào thoát, đuổi kịp lái xe lửa đi, quét qua một đợt thiện cảm của cảnh sát trưởng, cũng thuận tiện làm quen với hoàn cảnh xung quanh.
Lúc trở về, 3 người ngồi trên thuyền nhỏ, vừa chèo thuyền chạy về doanh địa, vừa hát dân dao phía tây, cười cười nói nói, bầu không khí thoải mái vui sướng.
- Thật ra cuộc sống như vậy cũng rất tốt, tự do tự tại, hoàn toàn không cần thiết phải tiếp tục sống trong lưu vong nữa.
Nhìn thấy bầu không khí hoà thuận của 3 người, trong lòng Âu Dương Hiểu sinh xúc động, lại không khỏi nhớ lại câu nói của người được nhân vật chính coi là lão cha, Hosea kia.
- Kiếm được thật nhiều tiền, sau đó đi đến một nơi không có người quen để sống cuộc sống mới.
Nguyện vọng vô cùng mộc mạc và đơn giản.
Nhưng ở thời đại hỗn loạn này cũng không dễ thực hiện.
Cho nên Âu Dương Hiểu vẫn luôn có một sự tưởng niệm, hy vọng cuối cùng những người này có thể sống một cuộc sống như mong muốn.
Dù sao thì đoạn đường này tới đây là hợp tác đào vong, cùng nhau trải qua nguy hiểm, cùng nhau nói chuyện trời đất, cô đã sớm dung nhập vào trong tiểu đoàn thể lang bạt kỳ hồ này.
Chính là bởi vì sự tưởng niệm này đã thúc đẩy cô tiếp tục chơi trò chơi này, coi mình là một phần tử của đoàn thể.
Đây cũng là chỗ tinh diệu của Hoang Dã Đại Phiêu Khác.
Cũng là nguyên nhân các người chơi chăm chỉ không có cách nào bỏ qua nó.
Rất nhanh chóng.
Cô lập tức chạy về doanh trại, tiếp tục thúc đẩy kịch bản.
Đi cứu thành viên bang phái bị đánh cướp gần đây, để lão Đại lên làm phó cảnh sát trưởng đi phá hủy nhà máy cất rượu, nông trường bắn nhau của Đại gia tộc, lẻn vào cứ điểm súng ống đạn được, tìm vợ của người thiếu nợ đòi nợ...
Toàn bộ quá trình đều tiến hành vây quanh việc tăng danh tiếng và kiếm tiền.
Nhưng dùng biện pháp lại không phải rất tốt chính là.
Ví dụ như ngăn cản xe vận chuyển hàng và cướp thương hội, chính là thuần khiết vì kiếm một món lớn.
- Tôi sớm muộn gì cũng bị đám người này làm hỏng.
Âu Dương Hiểu gia nập vào trong đoàn đội không nhịn được chửi thề, thua thiệt cô vừa rồi còn buồn lo vô cớ.
Mặc dù làm xằng làm bậy trong trò chơi rất thoải mái, nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên chơi đùa với góc nhìn của người xấu, làm chuyện xấu tóm lại vẫn có chút chột dạ.
Cho nên gặp phải tình huống có thể lựa chọn, cô cơ bản đều là chọn phương hướng tốt, có thể không giết người thì tận lực không giết người.
Mấy vòng kịch bản xuống.
Cô phát hiện giá trị vinh dự của mình lại còn rất cao, đi cửa hàng cũng có thể được giảm giá.
- Nói về tầm quan trọng của việc làm chuyện xấu che mặt.
- Đây chính là điều mà Carnival đã nói về vinh dự à?
- Tôi vừa rồi xem livestream của Vương Lão Cúc, điểm vinh dự của anh ta là đỏ, ngay cả tiểu trấn cũng không thể vào được, vừa đi vào đã trực tiếp bị đuổi giết.