Lúc học đại học, anh vẫn luôn cố gắng học tập kỹ thuật trò chơi tương quan, đồng thời chế tác trò chơi đầu tiên của mình, thời gian ở chung với bạn học cũng không nhiều.
Thậm chí có thể nói là một kẻ dị loại.
Nhưng mà rất may mắn.
Bọn họ học ngành này thường xuyên sẽ có trao đổi các đề tài.
Mặc dù không quá quen thuộc với mấy người kia, nhưng cũng miễn cưỡng xem như là quen biết.
Bây giờ gặp lại sau mấy năm, nhìn thấy từng khuôn mặt đã rút đi sự ngây ngô, đương nhiên là bùi ngùi mãi thôi.
- Đúng là gần ba năm rồi.
- Gần đây mọi người cũng rất ít liên lạc, đều đang bận rộn chuyện của mình.
- Trần Lâm, sao anh lại ở đây? Chẳng lẽ anh là nhân viên của nơi này?
- Tôi còn tưởng rằng anh đến thành phố khác để phát triển rồi chứ.
Mấy người lao nhao hỏi thăm tình hình gần đây.
Bình thường bọn họ rất ít liên hệ, chớ nói chi là biết đối phương đang làm gì, hiếm khi gặp mặt đương nhiên khó tránh khỏi hỏi lung tung.
- Tôi à? Tới đây làm việc thôi, chẳng lẽ mọi người cũng vậy à?
Trần Lâm hỏi.
- Đúng vậy.
Vương Viễn gật đầu đáp:
- Mấy người chúng tôi góp vốn mở một công ty riêng, vừa nhận được đơn đặt hàng của Ảnh Nghiệp Thiên Hợp, cho nên mới tới đây.
- Ảnh Nghiệp Thiên Hợp?
Trần Lâm hơi khựng lại, đây không phải là công ty mà hôm nay anh muốn tìm à?
Cũng không suy nghĩ nhiều, anh nói tiếp:
- Vừa vặn, tôi cũng đến tìm Ảnh Nghiệp Thiên Hợp, hay là chúng ta cùng vào đi?
- Thì ra là anh đến tìm Thiên Hợp, đúng dịp, vậy thì cùng vào thôi, vừa vặn dẫn anh gặp Dương Long, tên kia bây giờ đang ở trên đó.
Đoàn người vừa đi về phía cao ốc vừa chia sẻ những gì mình đã gặp mấy năm qua, vừa cảm thán nghề thiết kế khó lăn lộn.
Thỉnh thoảng còn có thể nói ra tin tức của những bạn học khác.
Trong đó, ngoại trừ Vương Viễn thì còn có hai cô gái khác hỏi thăm Trần Lâm nhiều nhất.
- Trần Lâm, nhìn bộ dạng này của anh, hai năm này hẳn là cuộc sống mấy năm này không tệ phải không?
- Thật sự không nhìn ra, tên học viên giỏi cả ngày chỉ biết vùi đầu học tập trước đây, thế mà bây giờ lại trở nên đẹp trai như vậy.
Trong lúc học đại học, Trần Lâm vẫn luôn là người không được chú ý nhất, cũng không thể nào thích Zqfdṋ mwBczVVjỻ hiện sự tồn tại của mình.
Anh như thế, đối với tiểu nữ sinh yêu thích sự kích thích mới mẻ thì không thể nghi ngờ là không có bao nhiêu sức hấp dẫn, cho nên phần lớn đánh giá đối với anh cũng thuộc về loại nửa vời, trung dung.
Càng không thể nào sẽ cẩn thận lưu ý đến anh.
Nhưng mấy năm nay trôi qua, sau khi trải qua đòn hiểm của xã hội.
Các cô lại phát hiện, anh chàng tên Trần Lâm này ngược lại thuận mắt hơn rất nhiều.
Hơn nữa toàn thân tản ra một luồng khí tức mà những bạn học nam khác không có, hoặc có lẽ là khí tràng, có loại cảm giác đạm nhiên như thường.
- Còn tốt, tôi tiết kiệm được một ít tiền rồi mở một công ty trò chơi nhỏ, mỗi ngày bận rộn từ sáng sớm đến tối.
- Công ty trò chơi?
Nhóm nam nghe vậy thì kinh ngạc.
- Tôi nghe nói gần đây ngành trò chơi phát triển vô cùng nhanh chóng, cạnh tranh cũng không nhỏ.
- Cơ hội cạnh tranh cũng có rất nhiều, hình như mấy người lão Ngô cũng thành lập một công ty trò chơi.
- Không chỉ vậy thôi đâu, trước đó tôi đã liên lạc với mấy bạn học, hiện tại cũng đổi nghề đi làm thiết kế trò chơi rồi.
Cho dù không làm nghề trò chơi thì bọn họ cũng có nghe nói đến sự thay đổi của thị trường trong hai năm gần đây.
Cho nên nghe thấy Trần Lâm thành lập công ty, bọn họ thật sự không quá kinh ngạc, dù sao thì lấy thế của nghề nghiệp trò chơi bây giờ, nếu vận khí tốt thì vẫn có cơ hội làm lên.
Không nói làm lớn làm mạnh, kiếm miếng cơm ăn ít nhất không có vấn đề.
Giống như bọn họ bây giờ, chỉ cần cầm được đơn đặt hàng của Ảnh Nghiệp Thiên Hợp là có thể quật khởi trong một buổi sáng.
- Xin chào, xin hỏi mấy vị tới tìm ai?
Đang nghĩ ngợi, một tiếng hỏi thăm lễ phép vang lên.
Trong bất tri bất giác, bọn họ đã đi tới trước đài đăng ký của đại sảnh, làm cho mấy người đều là cả kinh.
Bầu không khí vốn đang thoải mái cũng lập tức trở nên khẩn trương.
- Chúng tôi là Thị Giác Dị Sắc, hôm nay tới đàm phán hạng mục gia công đặc hiệu.
Vương Viễn hít sâu một hơi nói.
- Được rồi, mời anh đăng ký một chút, Dương Long tiên sinh của quý công ty cũng ở trên đó, một lúc nữa sẽ có chuyên gia dẫn mọi người đi qua.
Cô gái ở quầy lễ tân liếc mắt nhìn hồ sơ trên máy tính, lễ phép nói.
Công ty lớn như bọn họ, các chuyến thăm hỏi bình thường đều phải tiến hành đăng ký, quy chế xí nghiệp hoàn thiện hơn công ty nhỏ rất nhiều.
Sau khi đăng ký xong, mấy người Vương Viễn quay lại.
- Trần Lâm, chúng tôi còn có việc phải làm, sau này có cơ hội sẽ liên hệ nhiều hơn.
Đơn đặt hàng này đối với bọn họ mà nói là cực kỳ quan trọng.
Mặc dù còn muốn tâm sự nhiều hơn với bạn học cũ, nhưng lại không thể không tách ra, chỉ có thể chờ đợi sau này tìm thời gian lại ôn chuyện.
- Được, làm chính sự quan trọng hơn.
Trần Lâm gật đầu đáp lại, đưa mắt nhìn bọn họ rời đi.
Đợi đến khi đám người biến mất ở trong thang máy, anh mới nhìn về phía quầy lễ tân.
- Tôi đến tìm đổng sự của các người, có hẹn trước.
....
Cộp cộp cộp…
Không đến 5 phút.
Một hồi tiếng bước chân dồn dập vang lên ở đại sảnh lầu một.
Một ông lão tóc hoa râm từ trên lầu vội vàng chạy đến, bên cạnh còn có một thư ký đi theo.
- Tổng giám đốc Trần, không tiếp đón từ xa, mong được tha thứ.
Nhìn thấy Trần Lâm đứng trước quầy lễ tân, lão giả lập tức cười đầy mặt tiến lên đón.
- Tổng giám đốc Từ nói gì thế, là tôi tới làm phiền ông mới đúng.
Ông lão trước mắt này chính là CEO của Ảnh Nghiệp Thiên Hợp, Từ Kiến.
Hai người đơn giản khen tặng vài câu, sau đó dưới sự dẫn dắt của thư ký đi thang máy lên lầu, vừa thương lượng chuyện hợp tác.
- Hôm nay tổng giám đốc Trần gọi điện thoại tới, nói muốn hợp tác với chúng tôi, không biết chuyện này có thật hay không?
Trong thang máy, Từ Kiến hỏi thẳng vào vấn đề.
Sáng nay nhận được điện thoại của Trần Lâm, anh vô cùng bất ngờ, gần đây công ty Hồng Hoang đang nổi danh trong ngành trò chơi lại đưa ra đề nghị muốn hợp tác với bọn họ.