Bảo Ngươi Làm Trò Chơi Ngươi Lại Làm Video Cg? (Dịch)

Chương 409 - Chương 409: Mở Ra Cánh Cửa Khoa Huyễn Trong Nước (1)

Chương 409: Mở Ra Cánh Cửa Khoa Huyễn Trong Nước (1) Chương 409: Mở Ra Cánh Cửa Khoa Huyễn Trong Nước (1)

- A?

Đột nhiên, anh khẽ a một tiếng, dần dần đắm chìm trong phần văn án này.

Ánh mắt vốn dĩ mang theo tia chất vấn cũng không ngừng biến đổi theo thời gian, cuối cùng đã biến thành vẻ cực kỳ chấn động.

- Đây... Đây là kịch bản do các người biên soạn ra à?

Từ Kiến bỗng nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt khó có thể tin được, thậm chí có chút kích động.

Đúng như lời Trần Lâm nói, kịch bản mà văn án này miêu tả chính là cố sự nối tiếp thế giới quan trong phim điện ảnh của bọn họ.

Hơn nữa cũng không phải là kế tiếp, mà là tiền truyện!

Thiết kế tinh diệu, cảnh tượng hùng vĩ, quả thực chưa từng nghe thấy.

- Đúng vậy, tôi cũng rất thích quyển sách Lưu Lạc Địa Cầu này, đáng tiếc bản quyền đã bị các người giành trước.

Trần Lâm nói với giọng điệu đùa giỡn.

- Nhưng mà cái này cũng quá lớn mật rồi, thang máy vũ trụ, căn cứ vào miêu tả phía trên, loại cảnh tượng này cũng không quá dễ làm.

Chân mày của Từ Kiến cau lại.

- Không cần lo lắng về hiệu ứng cảnh tượng hoành tráng, việc này do Hồng Hoang giải quyết, các người chỉ cần an bài người quay phim là được.

- Nếu thật sự như vậy, thế thì chúng tôi phải sửa đổi kế hoạch phát hành một chút mới được.

Từ Kiến hít sâu một hơi.

Anh vẫn vô cùng tin tưởng vào kỹ thuật đặc hiệu VFX của Hồng Hoang.

Dù sao thì chất lượng khủng bố của Hoang Dã Đại Phiêu Khách vẫn còn đó, có tác dụng hơn nhiều so với rất nhiều chiêu bài đặc hiệu nào khác.

Chủ yếu nhất là anh thật sự rất thích phần kịch bản này, thậm chí còn kinh diễm hơn bộ phim này của bọn họ.

Đến lúc đó, hai bộ phim điện ảnh được công chiếu, cộng thêm trò chơi của Hồng Hoang nâng lên, tuyệt đối sẽ gây nên phản ứng cực lớn.

Mặc dù thời gian có chút eo hẹp, nhưng giảm bớt thời gian biên soạn kịch bản và chọn lựa diễn viên, lại thêm hai công ty hợp lực chế tác, hẳn là có thể kịp.

- Được, tôi quyết định sẽ phát hành bộ phim mà chúng tôi sắp sửa hoàn thành này là phần một!

Suy nghĩ thật lâu, cuối cùng Từ Kiến bỗng nhiên vỗ bàn một cái.

Vốn dĩ bộ phim của bọn họ là dự định chiếu lên trong khoảng thời gian phóng ra hỏa tiễn kia, cọ một chút nhiệt độ, cũng coi như là lên tiếng ủng hộ cho quốc gia.

Nhưng hôm nay nhìn thấy kịch bản phần hai này, anh lập tức thay đổi chủ ý, chiếu bộ thứ nhất sớm hơn thời gian, xem như là đoạn quảng cáo!

Sự quyết đoán này, ngay cả Trần Lâm cũng không khỏi động dung.

Khó trách Ảnh Nghiệp Thiên Hợp có thể trở thành công ty điện ảnh và truyền hình số một, số hai trong nước.

- Nếu đã như thế, vậy chúng ta bàn bạc một chút về chi tiết hợp tác đi.

- Rất vui lòng.

Nói xong, hai người bắt đầu thương lượng.

Trần Lâm có hệ thống hỗ trợ, đương nhiên sẽ không lo lắng thời gian không kịp, chỉ có điều không thể bại lộ quá nhiều điều khiến người hoài nghi mà thôi.

Cho nên anh chủ yếu vẫn là cung cấp đặc hiệu cảnh tượng hoành tráng, hết khả năng giảm bớt thời gian chế tác.

Còn về diễn viên thì trực tiếp dùng bộ thứ nhất là được.

Đây chính là vấn đề mà bên phía Thiên Hợp nên quan tâm.

....

Mãi cho đến buổi chiều.

Cuộc thương lượng của hai người mới thuận lợi kết thúc.

Cửa phòng tiếp khách đóng chặt mở ra, Từ Kiến đầy mặt tươi cười đi ra từ bên trong.

- Tổng giám đốc Trần, chiêu đãi không chu đáo, còn xin rộng lòng tha thứ.

- Nơi nào, đó là tôi làm phiền mới đúng, hôm nay đến đây trước đi, tổng giám đốc Từ dừng bước.

- Được, sau này có gì cần thì cứ liên hệ.

Hai người ở thượng vị đã lâu, lời khách sáo đó là một bộ tiếp một bộ.

Nhưng nụ cười trên mặt lại rất thật, dù sao thì bọn họ vừa đàm phán thành công một hạng mục lớn.

- Đúng rồi.

Lúc gần đi, Trần Lâm bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đó, nói:

- Tôi muốn hỏi một chút, gần đây có phải các người từng có hợp tác với một công ty tên là Thị Giác Dị Sắc hay không?

- Thị Giác Dị Sắc?

Từ Kiến nhìn về phía thư ký bên cạnh.

Thư ký lại gần, ghé vào tai anh thì thầm vài câu, lúc này mới chợt hiểu ra.

- Quả thật là có, bọn họ chuyên nhận gia công đặc hiệu bên ngoài cho chúng tôi, sao tổng giám đốc Trần lại đột nhiên hỏi chuyện này?

- Không có gì, công ty kia là do mấy người bạn của tôi mở, nếu như có thể thì còn phiền phức tổng giám đốc Từ hơi dìu dắt một chút.

- Thì ra là vậy, tôi cho rằng đó là chuyện lớn lao gì, giao cho tôi là được rồi.

Từ Kiến bừng tỉnh đại ngộ, đồng thời đưa cho thư ký một ánh mắt.

Trong lòng thư ký hiểu rõ, lập tức rời đi, đến bên cạnh gọi điện thoại.

Mà Từ Kiến lại tiếp tục tiễn biệt Trần Lâm, cùng đi chung thang máy với anh rời đi.

.....

Một bên khác.

Một góc khu làm việc.

Đám người Vương Viễn, Dương Long đang khẩn trương ngồi tại chỗ, nhìn quản lý cấp cao Thiên Hợp vừa mới đứng dậy đến bên cạnh nghe điện thoại.

- Dương Long, anh nói chúng ta có thể nói thành hạng mục này không?

Vương Viễn không nhịn được thấp giọng hỏi.

- Tôi không rõ lắm.

Dương Long lắc đầu:

- Tôi cũng chỉ là dựa vào có chút quan hệ với nhân viên nơi này cầm tới tiến cử mà thôi, được hay không còn phải xem vận khí.

- Nhưng nếu thật sự không thành thì tiền của chúng ta sẽ không chống đỡ được bao lâu nữa.

- Đúng vậy, sắp hai tháng rồi mà còn chưa nhận được hạng mục nào, nếu cứ tiếp tục như vậy thì tiền thuê phòng làm việc cũng không giao nổi.

Nói xong, trong mắt mấy người hiện ra vẻ sầu lo.

Mặc dù vừa rồi trên đường tới đây nói rất nhẹ nhàng, nhưng chỉ có chính bọn họ biết lập nghiệp thành công sẽ gian nan cỡ nào.

Tiền thuê nhà, điện nước, internet, thiết bị... đủ loại đều phải chi trả, cũng chỉ có nhân lực bọn họ là rẻ nhất, bởi vì cũng là thân phận đối tác, cho nên tiền lương cũng không phải trả.

Nếu lại không nhận được hợp đồng nào thì sợ là sẽ giải thể.

- Được, được, tôi hiểu rồi.

Lúc này, quản lý cấp cao của Thiên Hợp vừa vặn nói chuyện điện thoại xong, lại trở về chỗ ngồi lần nữa.

Mấy người thấy thế lập tức im lặng, từng người thần kinh căng thẳng.

Nhưng mà điều khiến cho bọn họ không ngờ tới là.

Người đàn ông vốn đang lộ ra khuôn mặt băng bó lại thay đổi thành một khuôn mặt tươi cười, lấy văn kiện hạng mục trước mặt bọn họ đi, đổi thành một phần mới.

Bình Luận (0)
Comment