Vốn cho rằng Mộc Lô Tinh đã đi xa lại xuất hiện lần nữa, kéo anh trở về.
- Hả? Chờ đã! Tôi đang bị sức hút của quê nhà kéo trở về!
Giọng nói kinh ngạc của lão E vang lên, anh cũng theo phi thuyền bị lực hút của Mộc Lô Tinh bắt được, rơi xuống mặt đất.
Giống như lần đầu tiên tiến vào trò chơi này, đập mạnh xuống đất.
Nhưng lần này lại không có hùng hổ như lần trước, sau khi đờ đẫn một lát, anh lại thở dài một hơi.
- Được rồi, ít nhất thì đến cuối cùng tôi... không phải chết trong cô độc.
Ánh mắt đảo qua năng lượng đang nhanh chóng bành trướng kia, cuối cùng màn hình hoàn toàn trắng đi, lại một lần nữa kết thúc thời gian luân hồi.
Khán giả nhìn thấy cảnh này cũng đều bị xúc động sâu đậm.
- Cuối cùng lại bị lực hút của quê quán kéo trở về.
- Thật tốt, ít nhất cuối cùng cũng không phải là một người chết ở bên ngoài.
- Tôi nhớ tiếng huýt sáo kia là do người trong thôn thổi.
- Mẹ nó, một trò chơi khoa huyễn lại có thể làm ra tình cảm như vậy, gạt nước mắt của tôi.
- Khóc chết, chào mừng về nhà.
- Trò chơi này thật đẹp.
Giờ khắc này.
Tất cả mọi người đều hoàn toàn khuất phục bởi hình thức nghệ thuật vũ trụ lãng mạn này.
Ít nhất về phương diện tinh thần nội hạch thì trò chơi này đã hoàn toàn nghiền ép những sản phẩm còn lại khác.
Không có sự tồn tại nào có thể cạnh tranh được với nó.
- Được rồi, tiếp tục thôi, hôm nay nhất định phải tìm ra biện pháp thoát khỏi hệ Mặt Trời mới được!
Sau cảnh tượng giống như thời gian quay lại trôi qua, lão E điều chỉnh tốt tâm tình, xuất hiện bên cạnh đống lửa lần nữa.
Hơn nữa hứng thú rõ ràng cao hơn rất nhiều so với lúc đầu, ngồi thang máy điều khiển phi thuyền bay thẳng ra ngoài không gian, sau đó ấn mở bản đồ các hành tinh.
- Mặt trời, Mặt Trăng, Thâm Cự Tinh đều tìm kiếm qua, lần này chúng ta đi... Hành tinh ở xa nhất kia đi!
Rất nhanh, ánh mắt của anh đã rơi xuống trên một hành tinh tên là Hắc Cức Tinh nằm ngoài cùng toàn bộ hệ mặt trời, mấu chốt là ra bài không theo quy luật.
Chọn xong mục tiêu, trực tiếp khóa chặt quỹ đạo xa nhất, mở ra lái tự động kéo tốc độ lên mức tối đa.
Sau khi tiêu phí mấy phút, một đường vượt qua mấy hành tinh, cuối cùng đi tới chỗ sâu thẳm nhất trong vũ trụ, nhìn thấy thiên thể cực lớn trôi nổi ở trong bóng tối kia.
- Hả? Ngoại hình của hành tinh này thật kỳ quái, đây thật sự là một trong những hành tinh à?
Lão E đeo kính VR lộ ra vẻ mặt nghi ngờ nhìn về phía hành tinh đã bị vỡ nát thành vô số khối ở phía trước.
Nói là hành tinh còn không bằng nói là thực vật.
Bởi vì trung tâm của toàn bộ Hắc Cức Tinh đã hoàn toàn bị một loại dây leo kỳ quái chiếm cứ.
Đi dọc theo dây leo khổng lồ trải dài, chống đỡ bề mặt vốn có của hành tinh, kéo dài đến bên ngoài không gian.
Nhìn giống như là một con bạch tuộc đang giương nanh múa vuốt.
- Thiết kế thật là kỳ lạ.
- Thực vật to bằng hành tinh, ý tưởng này không tệ.
- Lại là một hành tinh được thiết kế độc lập.
- Quả nhiên mỗi hành tinh đều không giống nhau.
- Nhìn trên đó hình như không có gì.
Một gốc thực vật quỷ dị có thể làm nổ tung hành tinh và lơ lửng ở trong vũ trụ, thoạt nhìn vẫn là vô cùng khủng bố.
Chỉ sợ sau khi tới gần thì những dây leo khổng lồ kia lại đột nhiên cuốn lấy phi thuyền, lão E không khỏi giảm tốc độ, cẩn thận chậm rãi tiến lên.
Nhưng mà điều khiến cho anh bất ngờ chính là.
Xuyên qua dây leo bên ngoài hành tinh, đi vào dải đất trung tâm nhưng không bị bất kỳ công kích nào.
Ngược lại mượn cơ hội này nhìn rõ trung tâm hành tinh, một thứ giống như là bướu thịt của thực vật.
Trên bướu thịt còn có từng cái cửa hang, bên trong hoàn toàn bị sương mù màu trắng bao phủ, không thấy rõ tình huống cụ thể.
- Chẳng lẽ phải tiến vào trong xem à?
Chần chờ một chút, cuối cùng anh cũng cả gan điều khiển phi thuyền bay vào trong một cửa động.
Sau khi đi vào mới phát hiện bên trong lại có không gian khác.
Nhìn từ bên ngoài rõ ràng chỉ là một cái lỗ nhỏ mà thôi, nhưng bên trong lại vô cùng rộng lớn, hơn nữa hoàn toàn bị sương mù màu trắng bao phủ, tầm nhìn chỉ có mấy chục mét.
Một loạt dây leo khổng lồ giăng đan xen lẫn nhau, còn có những đốm sáng màu trắng đứng yên tại các nơi, không nhìn ra là cái gì.
- Mẹ nó, nơi này có chút đáng sợ, chẳng lẽ chúng ta đi vào âm phủ rồi à?
Trước ống kính, lão E nắm thật chặt vòng tay điều khiển VR, toàn thân trong tư thế khom lưng, không dám thở mạnh một chút.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều bị sương mù ngăn cản, chỉ có bên tai vang gnBJyxKWUEṶ fmAWHJYuMớ một hồi âm nhạc trống trải, giống như là tiếng gió thổi vào bên tai, làm cho người ta rùng mình.
Người xem trước màn hình cũng không khỏi rụt cổ một cái.
Theo bản năng, lão E khoá chặt một điểm trắng trong đó, cẩn thận tiến lên, muốn nhìn xem những nguồn sáng này rốt cuộc là cái gì.
- Nếu như tôi không đoán sai thì những điểm sáng này hẳn là có chỗ giấu đầu mối.
Giọng nói vừa dứt, điểm sáng xuất hiện ở trước mắt anh.
Lại là một bướu thịt cực lớn giống như trung tâm của hành tinh, phía trên cũng có mấy cửa hang và đều bị sương mù bao trùm.
- Đây là cái gì? Không gian trong không gian à?
Mọi người lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, hô to thần kỳ.
Kết cấu bên trong hành tinh này đơn giản đến bất ngờ, mỗi một bướu thịt của thực vật, hoặc còn gọi là hạt giống, được nối liền với một không gian độc lập.
Hơn nữa trong không gian còn có bướu thịt, chồng lên lẫn nhau.
Đây chẳng phải là một khi đi vào thì đừng nghĩ đến việc đi ra ngoài à?
- Mẹ nó, bên trong không gian này lại là một đống điểm trắng, còn có điểm đỏ, không phải cũng là bướu thịt thực vật chứ?
Đi qua cửa vào mới, lão E phát hiện trước mắt lại xuất hiện đủ loại điểm sáng, trong lòng càng sợ hãi.
Cuối cùng.
Anh không nhịn được phóng ra một cái máy điều tra.
Góc trên bên phải của phi thuyền cũng xuất hiện cảnh tượng dọc đường, không phải dây leo thì chính là dây leo, còn có sương mù vô biên vô hạn.
Nhưng mà.
Ngay khi máy điều tra sắp mất tín hiệu.
Trong phần cuối của màn sương trắng trên màn hình bỗng nhiên xuất hiện một bóng đen to lớn, gần như ngăn cản hơn phân nửa cửa hang, sau đó màn hình tối sầm lại.