Một giây sau, một cái lỗ đen xuất hiện.
Nuốt chửng cô và phi thuyền trong nháy mắt.
Đợi đến khi hình ảnh lại sáng lên, phi thuyền đã đi tới một bầu trời đêm tối tăm, khúc nhạc tử hình mặt trời bên tai cũng biến mất.
Theo lý thuyết thì cô đã thành công trốn ra khỏi hệ Mặt Trời!
Nhưng cô còn chưa kịp kích động thì đã lập tức bị cảnh tượng trước phi thuyền làm cho sững sờ.
- Đây là... Vũ Trụ Chi Nhãn?
Trước mặt phi thuyền là một mảnh lôi vân màu tím không ngừng lóe lên, rõ ràng là một quả cầu thâm thúy đen tối có hình dạng giống như một con mắt.
Đây không phải là Vũ Trụ Chi Nhãn mà bọn họ đau khổ tìm kiếm lâu như vậy à?
Thậm chí nơi xa hơn còn có thể nhìn thấy một nhóm ánh sáng đỏ nhỏ vừa mới nổ tung, hẳn là hệ mặt trời nơi người chơi ở trước đó.
- Cái này ý là chúng ta đã trốn ra được rồi à?
Mạc Tử Ngôn sững sờ nhìn chăm chú vào hệ Mặt Trời cách mình không biết bao nhiêu năm ánh sáng, bỗng nhiên tinh thần chấn động.
- Thành công rồi!
- Thật sự thành công rồi!
Tiếng la hưng phấn quanh quẩn trong phòng livestream.
Một lượng lớn mưa đạn điên cuồng hiện lên, hô bằng gọi hữu chạy tới quan sát thời khắc mấu chốt nhất này.
Dưới vô số ánh mắt chăm chú, Mạc Tử Ngôn thông qua trang bị phi thuyền truyền tống đến trên Vũ Trụ Chi Nhãn.
Cuối cùng.
Toàn bộ Vũ Trụ Chi Nhãn, thậm chí vị trí vũ trụ mà cô đang thu nhỏ lại, ống kính nhanh chóng kéo ra xa.
Trong màn hình cũng xuất hiện lượng lớn siêu tân tinh phát nổ, hết cái này đến cái khác, đến cuối cùng thậm chí toàn bộ hệ hành tinh cũng dần dần biến mất ở trong bầu trời đêm.
Cô đang xem từ góc nhìn người thứ ba.
Chính mắt thấy toàn bộ hệ hành tinh tiêu vong!
- Điều gì sẽ xảy ra khi một người quan sát có ý thức xuất hiện trên Vũ Trụ Chi Nhãn?
Lúc này, mọi người không khỏi nhớ lại câu nói đã từng nhìn thấy trong tháp tri thức lượng tử kia, thì ra là ý này.
Khi người chơi xuất hiện trên Vũ Trụ Chi Nhãn với tư cách là người quan sát, ý thức của anh ta sẽ lên cao đến toàn bộ cấp độ vũ trụ, dùng góc nhìn của người đứng xem quan sát vũ trụ này.
Tục xưng thứ nguyên thăng duy!
Mà đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
Đợi đến khi hệ hành tinh biến mất gần hết, ánh mắt tiếp tục nhìn ra xa, trước mắt lại lập tức xuất hiện từng điểm sáng, hơn nữa càng đặc biệt sáng tỏ trong vũ trụ đen như mực này.
Mạc Tử Ngôn điều khiển nhân vật nhích tới gần, phát hiện đã đi tới một mảnh rừng rậm, vô số điểm trắng phiêu phù ở các nơi trong rừng rậm.
Mới đầu cô và người xem còn không biết là có ý gì, còn tưởng rằng là đom đóm.
Nhưng sau khi nhìn thấy điểm trắng liên tiếp nổ tung, cả đám lập tức giật mình.
- Đậu má! Những điểm trắng này không phải đom đóm, mà là hệ hành tinh!
- Thật sự là hệ hành tinh, hơn nữa toàn bộ đều nổ tung!
- Cho nên vùng rừng rậm này chính là bản thân vũ trụ à?
- Thế mà lại trực tiếp thăng duy đến cấp độ vũ trụ!
- Trò chơi này cũng quá trâu bò rồi....
Trong phòng livestream, các khán giả rung động không thôi, bị kinh diễm bởi hình thức biểu hiện vượt quá quy định này.
Bọn họ vẫn cho rằng kết thúc của trò chơi này nhiều lắm chỉ là cưỡi phi thuyền nhảy vọt đến hệ Mặt Trời khác rồi tiếp tục sinh hoạt.
Nhưng bây giờ lại phát hiện mình sai rồi.
Hơn nữa còn là vô cùng sai lầm!
Khẩu vị của Hồng Hoang còn lớn hơn so với bọn họ nghĩ.
Trực tiếp cho bọn họ một cái thứ nguyên thăng duy, đồng thời thông qua loại phương thức rõ ràng dễ hiểu này để cho bọn họ thể nghiệm được sự rung động khi vượt qua các chiều không gian và thời gian.
- Thần tác! Trò chơi này quả thực chính là thần tác!
Đôi mắt của những người yêu thích khoa huyễn sáng rực, giống như đang thưởng thức một khối ngọc thô tuyệt thế.
Trong mắt bọn họ, giờ đây trò chơi này đã không đơn giản là một trò chơi nữa, mà là một kiệt tác!
Lấy nó để đi so sánh với các trò chơi khoa huyễn khác.
Hoàn toàn chính là vũ nhục nó!
- Cuối cùng thế mà lại là thứ nguyên thăng duy.
- Trò chơi này thật sự quá trâu bò!
Trong phòng livestream, lão E đã trải qua mấy ngày thăm dò cũng thu thập được tất cả manh mối, ý thức thăng vĩ đến cùng một cấp độ với vũ trụ.
Thấy hệ hành tinh như bầu trời đầy sao liên tiếp nổ tung, cuối cùng toàn bộ rừng rậm đại biểu vũ trụ trở nên tối xuống, trong lòng của anh nổi lên sóng gió kịch liệt.
Đây chính là toàn bộ quá trình vũ trụ biến mất.
Trong rừng rậm, mỗi một chùm sáng hẳn là vô số sinh mệnh sinh hoạt, nhưng lại đều bị chôn vùi trong khoảnh khắc, không có chút sức phản kháng nào.
Ở trước mặt vĩ độ cao, nhân loại thật sự quá nhỏ bé.
Nó nhỏ đến mức ngay cả một hạt cát cũng không bằng.
- Đến đây hẳn là kết cục rồi phải không?
Trong rừng rậm vũ trụ đen như mực, lão E khống chế nhân vật tiếp tục tiến lên.
Không bao lâu sau, anh tìm được một đống lửa, một đống lửa giống như trên quê nhà Mộc Lô Tinh.
Ánh lửa chiếu sáng bầu trời đêm, giống như ngọn lửa hi vọng không ngừng sinh sôi.
Tiếp theo, anh lại tìm được nhạc khí của các đội viên trong vũ trụ hàng không ở khắp mọi nơi.
Lúc trở lại bên cạnh đống lửa, từng khuôn mặt quen thuộc đã sớm ngồi quanh bên cạnh đống lửa.
Lão E không biết đó là đội viên còn sống hay là một dạng hình thái lượng tử sau khi chết, thậm chí chỉ là nhân vật cụ thể trong tâm trí anh với tư cách là người quan sát tạo ra.
Những điều này đã không còn quan trọng nữa.
Quan trọng là bọn họ có thể tụ tập lại sau khi vũ trụ tiêu vong, sóng vai tiến lên trong năm tháng dài lâu cô độc, đồng thời cuối cùng tụ tập ở trong mảnh hắc ám vô biên này.
Sau khi đối thoại với tất cả mọi người.
Bên tai cũng bắt đầu vang lên khúc nhạc quê hương du dương, cũng chính là âm nhạc quen thuộc mà mỗi lần người chơi tỉnh lại đều có thể nghe được.
Rõ ràng là nhạc khí hợp tấu vô cùng đơn giản nhưng lại khiến cho mọi người trong phòng livestream hoảng hốt, không khỏi nhớ lại mấy ngày khám phá vừa qua.
Cuối cùng.
Một đoàn sương mù màu trắng chậm rãi dâng lên trên đống lửa, hội tụ thành một quả cầu.
Quả cầu càng lúc càng lớn, càng ngày càng ngưng thực.
Khi hợp tấu kết thúc, toàn bộ hình cầu kịch liệt lóe lên, hiện ra trạng thái không ổn định, cảm giác như có thể nổ tung bất cứ lúc nào.