Giống như là phát hiện đại lục mới, tầm mắt vốn đang bế tắc cũng theo đó mà trở nên trống trải.
Lão Tống bên cạnh nghe thấy vậy cũng tấm tắc lấy làm kỳ lạ, có loại cảm giác thông thoáng sáng sủa.
Cho tới nay, bọn họ đều chui vào ngõ cụt.
Cho rằng trò chơi bắn súng phải là đối chọi trận doanh hai bên, hoặc là chém giết trên chiến trường, quét sạch quái vật, tư duy hoàn toàn bị hạn chế.
Đây là một loại khác biệt về nhận thức.
Giống như người xưa vĩnh viễn không cách nào tưởng tượng được lá sắt bay trên trời sẽ như thế nào.
Nhưng trải qua một hồi chỉ điểm của Trần Lâm, bọn họ đã lập tức tỉnh ngộ.
Thậm chí, cách chơi này có thể sử dụng đến loại game khác, tuyệt đối coi như là khai sáng ra một cách chơi hoàn toàn mới!
- Tôi cảm thấy cách chơi này rất có triển vọng.
Lão Tống mở miệng nói trước:
- Nhưng còn có mấy vấn đề, ví dụ như sân bãi quá lớn người chơi tản ra bất lợi cho việc cạnh tranh, sân bãi quá nhỏ lại có vẻ nội dung thiếu thốn, còn có phân phối vị trí ban đầu của người chơi như thế nào mới có thể làm được công bằng, trình độ ảnh hưởng của vật tư đến cường độ của nhân vật...
Anh không hổ là lão giang hồ về phương diện trò chơi, mặc dù không chơi trò chơi bắn súng nhiều nhưng vẫn có thể một hơi nói ra những chỗ khó trong phương diện thiết kế.
Bởi vì đối với người chơi mà nói.
Trò chơi loại thi đấu quan trọng nhất chính là tính công bằng.
Nếu như không có chỗ vừa ý thì tùy thời có khả năng dẫn phát thủy triều rời game, thậm chí dẫn phát phản ứng dây chuyền.
Nhất là loại cách chơi trăm người hoàn toàn mới thi đấu này.
Vậy càng không thể qua loa được.
- Kích thước sân bãi và vị trí ban đầu à? Cái này đơn giản thôi.
Trần Lâm sờ cằm một cái, lại cầm bút lên vẽ một vòng tròn trong vòng tròn.
- Các người xem, nếu như chúng ta thêm khu vực virus ở bên ngoài vòng tròn, cứ cách một đoạn thời gian khu vực virus ngẫu nhiên co vào một phương hướng, không cần trực tiếp hạ độc chết người chơi, chỉ cần kéo dài thời gian mất máu là được, như vậy không phải có thể làm cho người chơi tập hợp về cùng một phương hướng sao?
- Diệu quá!
Lão Lý lại gần liếc mắt nhìn, lập tức lên tiếng tán thưởng:
- Như vậy, chờ sau khi vòng độc co lại vài lần, cho dù người chơi không muốn đánh thì cũng phải đánh, hơn nữa thời gian của mỗi một ván cơ bản đều là cố định, bản đồ muốn làm lớn cỡ nào cũng được!
Lão Tống không nói chuyện.
Nhưng có thể nhìn ra sự sợ hãi thán phục từ trong mắt anh.
- Vậy vị trí ban đầu thì sao? Giải quyết như thế nào, dùng phương thức ngẫu nhiên à?
Anh lại mở miệng hỏi.
Ngẫu nhiên thì tốt, nhưng tóm lại là có chứa thành phần vận khí.
Được phân đến chỗ vật tư dư thừa còn tốt, nếu như được phân đến chỗ khỉ ho cò gáy thì các người chơi có lẽ sẽ mắng mẹ nó rồi.
Cách làm quét ra cục này ảnh hưởng nghiêm trọng đến trải nghiệm trò chơi của những người khác, hơn nữa sẽ làm suy yếu rất lớn tính chất thi đấu của trò chơi.
- Cần ngẫu nhiên làm gì? Chúng ta để cho người chơi lựa chọn không phải được rồi à?
Trần Lâm hỏi ngược lại.
- Hả, để cho người chơi lựa chọn? Cái này đồ đần cũng biết chọn chỗ phong phú vật tư chứ?
Lão Lý bĩu môi.
Đổi lại là anh thì chắc chắn sẽ chạy thẳng đến chỗ súng ống đạn dược rồi.
- Vậy anh có nghĩ tới chuyện suy nghĩ của người chơi khác cũng giống như anh không?
Trần Lâm cười nói.
Vừa nghe được lời này, ánh mắt của lão Tống khẽ nhúc nhích:
- Ý của anh là nguy hiểm đầu tư quá lớn?
- Không sai, anh có thể dự đoán được những điều này, những người khác đương nhiên cũng có thể nghĩ đến, đến lúc đó một đám người tụ tập lại một chỗ, tỷ lệ tử vong sẽ tăng lên rất nhiều, chỉ cần không ngốc thì đều sẽ cố ý trốn tránh những vật tư này, không được nữa thì lại chết thêm mấy lần là sẽ hiểu thôi.
- Thì ra là vậy.
Hai người nghe vậy thì bừng tỉnh đại ngộ.
Bị suy nghĩ tinh diệu của Trần Lâm làm cho chấn động.
Tiếp theo, Trần Lâm lại cầm bút vẽ lên mấy đường gạch ngang trên vòng tròn, nói:
- Hơn nữa chúng ta có thể thiết lập thêm mấy điểm vật tư trong khu vực này, có lớn có nhỏ, bắt đầu để tất cả người chơi ngồi cùng một chiếc máy bay từ phương hướng ngẫu nhiên tiến vào sân đấu, có thể nhảy dù xuống khu vực chỉ định bất cứ lúc nào.
- Muốn thu được càng nhiều vật tư thì sẽ phải gặp càng nhiều cạnh tranh, trong đó chọn lựa cũng là mấu chốt quyết định trận đấu thắng bại, toàn bằng người chơi tự mình lựa chọn.
Lý niệm và thiết kế hoàn toàn mới khiến trong lòng hai người lão Tống lão Lý chấn động, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm tờ giấy trắng kia.
Nếu như nói vạn vật đều có.
Như vậy tờ giấy trắng trước mắt này tuyệt đối có giá trị liên thành, nặng như ngàn vàng!
Bởi vì rất có thể nó sẽ mang đến cho toàn bộ ngành trò chơi một cách chơi hoàn toàn mới, thậm chí là một hướng gió mới!
Mà bọn họ.
Chính là người tận mắt nhìn thấy thời khắc mấu chốt có tính lịch sử, trở thành hai người đầu tiên biết được tin tức trọng đại này!
Lão Lý ngồi yên rất lâu, lúc này mới nuốt nước miếng một cái, hỏi:
- Tổng giám đốc Trần, cậu định đặt tên cho trò chơi này là gì?
- Tên? Vừa rồi tôi đã nói rồi mà.
- Tên của trò chơi này... Hãy gọi là “Tuyệt Địa Cầu Sinh: Cuộc Chiến Sống Còn (*)”.
(*) Tuyệt Địa Cầu Sinh: Cuộc Chiến Sống Còn: game PUBG Battlegrounds
Tuyệt Địa Cầu Sinh!
Tinh thần của lão Tống và lão Lý chấn động.
Trong thoáng chốc, dường như trăm người đều tụ tập một chỗ, đau khổ giãy giụa vì cầu sinh, chém giết lẫn nhau.
…
- Đây chính là hạng mục chính tiếp theo của chúng ta à?
Trong đoàn đội của Bình Minh và Ánh Sáng, một đám tổ trưởng tiểu tổ đều tụ tập một chỗ, chấn động nhìn việc làm được phân công.
Đã qua hơn một năm, rốt cuộc bọn họ cũng làm Game Online thứ hai của Hồng Hoang.
Hơn nữa còn là trò chơi kinh thế hãi tục như thế.
Một trăm người cùng thi đấu với nhau, sau cùng chỉ lấy một người.
Đây cần phải là cảnh tượng như thế nào chứ?
- Đây là lần đầu tiên tôi thấy qua cách chơi như vậy.
- Thật là khéo! Tính chất thi đấu đơn giản không có chỗ chê!
- Hơn nữa còn tránh đi vấn đề công bằng một cách hoàn mỹ.
- Phương án này dù lấy được giải thưởng thiết kế lớn thì cũng không phải là nói chơi đâu.