Bảo Ngươi Làm Trò Chơi Ngươi Lại Làm Video Cg? (Dịch)

Chương 459 - Chương 459: Nhỏ, Cách Cục Nhỏ (1)

Chương 459: Nhỏ, Cách Cục Nhỏ (1) Chương 459: Nhỏ, Cách Cục Nhỏ (1)

- Tới rồi! 8 giờ!

Khi mọi người suy đoán cách chơi mới của Hồng Hoang thì 8h tối yên tĩnh đã đến.

Trong ánh mắt của mọi người, màn hình vốn đang đen kịt bỗng nhiên sáng lên, biểu tượng to lớn của Hồng Hoang xuất hiện ở trên đó.

Không có nhân viên công tác mở màn giới thiệu, cũng không có quảng cáo của sách La Lý đi ngang qua sân khấu, mà là hình tượng vừa chuyển, trực tiếp chuyển đến trên một quảng trường rách nát.

Gần trăm bóng người tụ tập trên quảng trường, tất cả đều mặc áo màu xám trong ngục giam.

Bên cạnh lưới sắt, từng hàng binh sĩ cầm súng ống đứng thẳng tắp, bao vây những người này lại, giống như là tù phạm sắp bị áp giải đi pháp trường.

Khí tức kiềm chế lạnh lẽo làm cho người xem trong phòng livestream lập tức yên tĩnh lại, chăm chú nhìn hình ảnh.

[ Tiếp theo mặc kệ xảy ra chuyện gì thì cũng đừng cách xa tôi.]

Trong một góc đám người, một người đàn ông to con trên mặt mang sẹo, đầu trọc bảo vệ hai mẹ con đang run rẩy ở sau lưng, giương mắt lạnh lẽo nhìn xung quanh.

Nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc kia, đám người đầu tiên là sững sờ, tiếp theo đột nhiên bộc phát một mảng lớn mưa đạn.

- Hình như đây là... Đại Chùy Ca?

- Mẹ nó! Thật sự là Đại Chùy Ca!

- Chẳng lẽ CG này là do anh ta làm diễn viên chính à?

- Không phải chứ, Hồng Hoang thật sự không mời một ngôi sao nào à?

- Chẳng lẽ những người này sắp bị đưa đi xử bắn à?

- Chẳng lẽ, thoạt nhìn giống như là tội phạm, hoặc là tù binh?

Nhân vật lão Lý xuất hiện, thoáng cái đã làm cho khán giả kích động.

Đồng thời trong lòng càng tò mò, CG này rốt cuộc có ý gì, sao lại không liên quan đến trò chơi?

Nhưng rất nhanh chóng.

Sự nghi ngờ của bọn họ đã được giải đáp.

Sĩ quan trên đài cao ra lệnh một tiếng, tất cả mọi người trên quảng trường đều bị áp giải đến trên phi cơ bên cạnh.

Một trăm người, tất cả đều chen chúc trong một chiếc máy bay.

Mỗi người đều cúi đầu thấp xuống, không nói một lời, không khí ngột ngạt tới cực điểm.

Lão Lý ở một góc hẻo lánh ngẩng đầu lên, xuyên qua ánh mắt của lão quét về phía các nơi, có thể nhìn thấy từng khuôn mặt hoảng sợ giật mình, cùng với hận ý lửa giận ngập trời.

Hoặc là hai mắt trống rỗng, ngồi liệt ở đó.

Giống như là tù phạm chờ đợi thẩm phán tử vong.

Chỉ là hình ảnh hơi lướt qua một chút đã làm cho phòng mưa đạn lại lần nữa tăng vọt.

- Ha ha, mau nhìn kìa, thanh niên sợ đến muốn chết kia là tôi!

- Tôi cũng nhìn thấy mình! Tay áo kia bị rách một nửa.

- Hả? Tôi cũng xuất hiện rồi, ở ngay bên cạnh Đại Chùy Ca!

- Oa, lão nương cũng xuấn hiện rồi!

- Hai con điêu lông kia là tôi, ha ha.

- Mẹ nó, tôi lên TV rồi!

Những mưa đạn này xuất hiện có thể nói là một thạch kích thích ngàn tầng sóng.

Mặc dù bọn họ đã sớm nghe nói CG Hồng Hoang lần này là để người chơi quay, nhưng sau khi thật sự có nhiều người chơi như vậy xuất hiện vạch trần nhân vật thì vẫn gây ra chấn động không nhỏ.

Người vừa mới ngồi trong máy bay.

Ngoại trừ nhân viên của Hồng Hoang ra.

Có hơn một nửa đều là do người chơi biểu diễn!

Ngay cả tôi cũng có loại ảo giác là tôi lên đó, nhưng lại làm cho bọn họ hâm mộ muốn chết, hối hận lúc trước không báo danh sớm một chút.

Mà tin tức này cũng rất nhanh đã được truyền ra trên mạng.

Nghe xong còn có chuyện thú vị như vậy, lập tức hứng thú, nhao nhao tràn vào trong phòng livestream, ngay cả những trò chơi không chơi kia cũng đều chạy tới tham gia náo nhiệt.

Dù sao thì đây vẫn là lần đầu tiên bọn họ gặp loại chuyện này.

Bỏ qua nhưng lại không có.

[ Tiểu tử, đừng nhìn nữa, không phải cậu cho rằng mình có thể còn sống rời khỏi nơi này chứ? ]

Trong màn hình.

Lão Lý đang quan sát xung quanh thì đột nhiên bị một giọng nói già nua cắt đứt.

Theo tiếng kêu nhìn lại, rõ ràng là một ông lão tóc trắng ngồi ở đối diện đang dùng ánh mắt tràn ngập thú vị nhìn lão.

- Trần lão gia tử?

Người chơi tham gia quay phim lập tức nhận ra nhân vật này là do Trần lão gia tử diễn.

So với hiện trường thì nó còn phách lối và ngạo khí hơn nhiều.

Toàn thân tản ra một luồng khí tức giang hồ già đời.

Nhất là mấy người đồng đội đang biểu diễn kia, tinh thần càng phấn chấn, không ngừng tìm kiếm bóng dáng của mình ở bên cạnh.

[ Ông nói lời này là có ý gì? ]

Lão Lý nhướng mày, làm cho vết sẹo trên mặt trở nên dữ tợn hơn mấy phần, lại mang theo một tia cảnh giác.

Hai mẹ con bên cạnh thì co quắp bên cạnh anh, được anh âm thầm bảo vệ.

[ Người mới vừa bị bắt tới à? ]

Lão gia tử nhìn lướt qua hai mẹ con, cười lạnh một tiếng.

[ Tôi khuyên anh vẫn là nhanh chóng ném các cô ấy đi, nếu không sẽ chỉ bị các cô ấy hại chết. ]

Lời này vừa nói ra, mấy người bên cạnh lão gia tử cũng đều lộ ra vẻ mặt tàn nhẫn, một mặt cười gian nhìn chằm chằm vào mẹ con.

[ Hừ! ]

Lão Lý hừ lạnh một tiếng, ánh mắt sắc bén giống như có thể giết người.

[ Tôi không cần biết ông là ai, nếu dám có chủ ý với các cô ấy thì đừng trách tôi không khách khí. ]

[ Không khách khí? ]

Ánh mắt lão gia tử nheo lại, chăm chú đánh giá lão Lý một hồi, cuối cùng lại cười.

[ Người trẻ tuổi có dũng khí là chuyện tốt, chắc cậu cũng đã biết, chúng ta sẽ bị đưa đi đâu chứ? ]

[ Đảo Khắc Lý Mễ Á! Hòn đảo virus còn có tên gọi là đảo Ma Quỷ kia! ]

[ Bọn họ sẽ không lập tức giết chết chúng ta, mà là để cho chúng ta tự giết lẫn nhau ở trên đảo. ]

[ Một trăm người, cuối cùng chỉ có thể sống sót một người, chỉ có người còn sống sót mới có thể rời khỏi nơi này. ]

Nói xong, lão Lý lại có ý riêng nhìn về phía hai mẹ con bên cạnh lão Lý.

Lão Lý nghe vậy thì biến sắc, quét mắt nhìn xung quanh, phát hiện những người nghe thấy bọn họ nói chuyện đều cúi đầu, ánh mắt xám xịt.

Hiển nhiên là đã sớm biết chuyện này.

- Chờ đã, một trăm người chỉ có thể sống một người?

- Cho nên những người này muốn sống sót thì nhất định phải giết chết 99 người còn lại à?

- Tôi đã dự cảm được cảnh tượng nhân tính ghê tởm này...

- Không thích hợp, không phải trò chơi mới của Hồng Hoang chính là loại cách chơi này chứ?

- Ý là một trăm người chơi bị đưa lên đảo, cuối cùng chỉ có thể sống sót một người?

- Woooooow….

- Trăm người cùng đài thi đấu! Thủ bút thật lớn!

Bình Luận (0)
Comment