Bảo Ngươi Làm Trò Chơi Ngươi Lại Làm Video Cg? (Dịch)

Chương 47 - Chương 47: Khó Khăn Mở Rộng

Chương 47: Khó Khăn Mở Rộng Chương 47: Khó Khăn Mở Rộng

- Tăng! Lại tăng!

Trong công ty Hồng Hoang, bên trong khu làm việc.

Nhìn số lượng tiêu thụ tăng lên, các nhân viên kích động hô to lên.

Bọn họ cũng không ngờ lần tuyên truyền này sẽ có hiệu quả tốt như vậy, trò chơi vừa mới công bố một giờ mà đã bán hơn 1000 bản.

Hơn nữa giá mỗi bản còn là 32 tệ!

Giá cả này là do Trần Lâm dựa theo trình độ thị trường trò chơi để quyết định.

Vốn đã cho rằng đã hơi cao, nhưng không ngờ đám người chơi này lại điên cuồng như vậy, ngay cả mắt cũng không chớp lấy một cái đã trực tiếp mua, hơn nữa còn có xu thế ngày càng tăng.

Nếu cứ theo tốc độ này.

Thậm chí, tình hình tăng trưởng lượng tiêu thụ thậm chí còn nhanh hơn cả Sát Lục Tiêm Tháp, trở thành trò chơi có lượng tiêu thụ đứng đầu của công ty Hồng Hoang bọn họ.

- Quả nhiên có tài nguyên mở rộng thật là tốt.

Trần Lâm không nhịn được cảm khái.

Theo anhthấy, chiều sâu của trò chơi Siêu Cấp Thỏ Nhân này còn kém xa Sát Lục Tiêm Tháp.

Nhưng chính là bởi vì nắm giữ tài nguyên mở rộng mà Trang đầu của Hoán Hải giành được nên mới làm cho nó có thành tích khủng bố như vậy.

Đủ để chứng minh tầm quan trọng của việc mở rộng tài nguyên.

Nghĩ tới đây.

Trần Lâm gọi lão Tống tới, hỏi:

- Chuyện trước đó tôi nhờ anh làm thế nào rồi?

- Không có tiến triển gì.

Lão Tống than nhẹ một tiếng, trong mắt lóe lên một tia bất đắc dĩ:

- Những thương hội bình thường đều cảm thấy công ty chúng ta vừa mới thành lập không có danh tiếng, chỉ nguyện ý mở rộng hợp đồng cấp thấp nhất.

- Trừ phi giống như tập đoàn Hoán Hải đã đưa ra thị trường thì bọn họ mới có thể cân nhắc cho tài nguyên tốt nhất.

- Quả nhiên là như vậy.

Chân mày Trần Lâm hơi nhíu lại:

- Nếu không muốn thì thôi, mở rộng tài nguyên cấp thấp nhất đuổi ăn mày còn được, nhưng không xứng với trò Thợ Săn Quái Vật này.

- Hơn nữa... Tôi đã nghĩ ra biện pháp mở rộng tốt hơn rồi.

Trần Lâm ngẩng đầu nhìn về phía giá trị tài phú đang từng bước tăng lên của mình, một kế hoạch to gan dần dần hiện lên trong đầu anh.

Thời gian trôi qua rất nhanh.

Đảo mắt đã là tháng sáu.

Cho dù là một trong mấy tháng nóng nhất trong năm, nhưng tháng sáu cũng nhiệt tình như lửa, giống như ấn tượng của mọi người đối với nó.

Cùng nhiệt tình như lửa còn có các thành phố lớn thông báo tuyển dụng thị trường.

Khi kỳ thi cấp ba và đại học lần lượt kết thúc thì cũng đến lúc tốt nghiệp đại học.

Sau khi tốt nghiệp, anh bắt đầu tìm kiếm công việc đầu tiên trong cuộc đời của mình.

- Đánh ốc vít bao ăn ở... Tiền lương 5-8000 tệ?

- Tuyển dụng sinh viên tốt nghiệp khoá này, đãi ngộ 7000 tệ, cần 10 năm kinh nghiệm làm việc, có nhầm hay không?

- Vị trí bảo vệ, 12 giờ mới được nghỉ một chút, tiền lương mới 5000, ai lại đi làm loại công việc này chứ?

- Mình tốt nghiệp 911 điểm, ít nhất cũng phải được nghỉ hai ngày nghỉ cuối tuần, tiền lương hơn mười ngàn, đãi ngộ này còn muốn mình đi làm à?

Trong chợ thông báo tuyển dụng, tràn ngập đủ loại âm thanh của các sinh viên đại học.

Rất nhiều người đều ghét bỏ nhìn những thông báo tuyển dụng được đăng lên kia.

Đi dạo một vòng.

Hoặc là làm việc luôn cả cuối tuần, hoặc là tiền lương không đạt được như mong muốn.

Người có thể thuận lợi tìm được công việc thích hợp thì ít lại càng thêm ít, ngay cả sơ yếu lý lịch cũng không đưa ra ngoài mấy tấm.

Đương nhiên.

Cũng có một số người có mục tiêu vô cùng rõ ràng, trong lúc học đại học vẫn luôn nỗ lực tăng cường kỹ năng chuyên nghiệp của mình, sơ yếu lý lịch cũng dễ nhìn hơn so với người khác rất nhiều.

Vừa vào đã cẩn thận tìm kiếm việc làm đúng nghề của mình.

- Mau nhìn kìa, bên kia có một công ty đang tuyển nhân viên!

Vài sinh viên tốt nghiệp đại học kết bạn đi chúng, liếc mắt một cái đã nhìn thấy trong quảng cáo, một nhà tên là “Công ty Hồng Hoang” thông báo tuyển dụng.

Chần chờ giây lát, cuối cùng mấy người bọn họ cũng mang theo sự thấp thỏm đi tới.

- Chào... Chào chị, xin hỏi quý công ty đang tuyển lập trình viên đúng không?

Một người trong đó mở miệng trước, lại nhìn tin tức thông báo tuyển dụng xác nhận một lần.

Tiểu Vi đang chỉnh lý sơ yếu lý lịch trên bàn ngẩng đầu lên, nhìn thấy một đám sinh viên trẻ tuổi thì lập tức lộ ra nụ cười nhà nghề.

- Đúng vậy, ngoại trừ lập trình viên ra thì công ty chúng tôi còn tuyển nhận nhân tài có liên quan đến chế tạo trò chơi, thiết lập mô hình, marketing, chăm sóc khách hàng.

- Hơn nữa, bởi vì gần đây phải mở một trò chơi mới nên cần rất nhiều người, cũng có yêu cầu tương ứng đối với phương diện kỹ thuật.

- Đây... Đây là lý lịch của tôi, chị xem thử có được không?

Tiểu tử vội vàng đưa sơ yếu lý lịch của mình lên.

- Còn có tôi nữa!

- Tôi cũng muốn!

Người trẻ tuổi mới bước chân ra xã hội ai cũng đều ngại ngùng, bước ra bước đầu tiên đối với bọn họ mà nói tuyệt đối là một lần trải nghiệm vừa khẩn trương vừa kích động.

Cho nên trước khi xuất phát, Trần Lâm đã thông báo rằng khi đối mặt với bọn họ phải thân thiện một chút, tránh bỏ lỡ nhân tài nào đó.

Tiểu Vi ghi nhớ trong lòng, trên mặt từ đầu đến cuối đều treo nụ cười, cầm lấy sơ yếu lý lịch trên bàn lên nhìn.

Bình Luận (0)
Comment