- Hả? Lúc này thật sự không có người tranh giành với chúng ta à?
Trên bầu trời, Tiểu Thiến vui mừng nói.
- Nơi này chỉ có đỉnh núi trụi lủi, vừa nhìn đã biết vật tư không nhiều, có thể có người đến mới là lạ.
Âu Dương Hiểu đã có chút hối hận vì nhảy sang bên này.
Nhưng nếu đã nhảy rồi thì đương nhiên cũng không có lý do gì để lui lại.
Chỉ đành vừa cầu nguyện vừa mở dù nhảy ra, hạ xuống vị trí đánh dấu trên bản đồ.
Quả nhiên.
Ở nơi đó phát hiện một cửa hang thông xuống dưới mặt đất.
Nhưng sau khi hai người đi vào trong thì lại bị chỗ tránh nạn dưới mặt đất thông suốt tứ phương làm cho sợ đến ngây người.
- Nơi này thật là lớn!
Tiểu Thiến lập tức ngây người tại chỗ.
Cô vốn cho rằng hầm trú ẩn này chỉ là một bảo thổ đơn sơ, nhưng không ngờ dưới đáy lại có động thiên khác, liên thông với mấy không gian tị nạn rộng lớn.
Trong này chồng chất các loại vật tư.
Hai cô gái suýt chút nữa thì lóe mù mắt chó của mình.
Đơn giản còn khoa trương hơn so với một ván trước đó, mà lại không cần lo lắng có người đến cướp.
- Phát tài rồi, lại có nhiều vật tư như vậy!
Ánh mắt Âu Dương Hiểu sáng rực, xông lên bắt đầu một trận vơ vét.
Tiểu Thiến nào đánh qua ai giàu có như vậy, cũng thuận đường đi qua đó vơ vét.
Kết quả không được bao lâu đã bỗng nhiên truyền đến một tiếng kêu sợ hãi.
- A! Hiểu Hiểu, chị mau đến đây xem! Súng ngắm! Tôi tìm được một khẩu súng ngắm 98K!
98K?
Trong lòng Âu Dương Hiểu chấn động.
Sau khi nhặt lên mấy vật tư mấu chốt, cô lập tức chạy về phía căn phòng của Thiến Thiến, quả nhiên thấy trên tay cô cầm một khẩu súng ngắm quen thuộc.
- Cái hầm trú ẩn này cũng quá giàu rồi! Đến thừa dịp trước khi bọn họ phát hiện thì nhiều hơn mấy lần.
- Tôi cũng nghĩ như vậy.
Nói xong, hai người lại phân đầu hành động, tiếp tục vơ vét.
Sau đó các cô phát hiện.
Nơi này còn tốt hơn so với trong tưởng tượng của mình.
Không chỉ tìm được súng ngắm, mà còn thu được một ống ngắm x2, lắp đặt cho Tiểu Thiến.
Âu Dương Hiểu càng nhận được một cái ba lô cấp hai có thêm dung lượng ba lô, một cái mũ và áo chống đạn cấp hai có phòng thủ cao hơn.
Đồ tiếp tế như đạn và đồ uống, năng lượng, băng vải thì càng không cần nói, hoàn toàn đủ để chèo chống cho các cô tiêu hao điểm kế tiếp.
Điều này làm cho khán giả không khỏi kinh ngạc.
Cũng âm thầm ghi lại vị trí này, tính toán chờ khi mình về nhà chơi thì lại thử một chút.
- Lần này cuối cùng cũng đổi được súng xịn, có thể đi cướp đồ của những người khác.
- Lên lên lên! Chiếm lĩnh nhà máy điện!
Trang bị vật tư sung túc, hai người lập tức hừng hực khí thế hơn rất nhiều, thuận đường đi ra bên ngoài, chuẩn bị tìm một chiếc xe hơi đi chặn những người nhảy vào nhà máy điện kia.
Nhưng không ngờ.
Lúc này, một thông báo nhắc nhở thoáng hiện lên.
[ Khoảng cách khu vực an toàn thu nhỏ còn 5 phút. ]
- Khí độc bắt đầu thu lại!
Âu Dương Hiểu biến sắc, vội vàng mở bản đồ ra xem xét.
Trước đó các cô cũng là bởi vì chạy độc mới nôn ra rắm, lúc này cũng không thể nháo ra con rồng đen như vậy nữa.
- Hình như vị trí của khu an toàn cũng thay đổi, nhưng vẫn đi về phía nam đến hòn đảo kia.
Tiểu Thiến cũng xem xét bản đồ trước.
Bây giờ các cô cách hòn đảo phía nam không xa.
Nhưng để chạy qua thì nhất định phải tốn không ít thời gian.
Cho nên tốt nhất là khởi hành sớm, tránh nửa đường bị thứ gì đó ngăn cản.
- Nếu như vậy, nhà máy điện kia coi như thôi đi, chạy vào khu an toàn trước rồi nói sau.
Nói xong, hai người thay đổi phương hướng, tìm một chiếc xe hơi ven đường, đi thẳng về phía hòn đảo phía nam.
Nhưng mà trên đường đi lại không quá thuận lợi.
Bởi vì phía nam chính là phạm vi của Mạch Thành.
Vừa mới lái ra ngoài không bao xa đã bị người chơi khác chặn đường, trốn ở dốc núi hoặc là trên lầu chót tiến hành bắn súng về phía các cô.
Hoặc là chính là không cẩn thận xông vào khu vực giao chiến của những tiểu đội khác.
May mắn là các cô đã trang bị đầy đủ, dựa vào thương pháp tinh xảo của Âu Dương Hiểu và Tiểu Thiến đại thư, hai người hữu kinh vô hiểm xuyên qua đường lớn, khi khí độc bắt đầu co vào thì đã đi vào trong khu vực an toàn.
- Có thể, trận này lại có thể chạy kịp trước khi khí độc thu vào.
- Nếu không phải có mũ cấp hai thì vừa rồi đã sớm bị bể đầu rồi.
- Có tiến bộ, nhưng không nhiều.
- Đoạn đường này tới quả thật kích thích, vận khí kém chút có lẽ cũng phải bàn giao tại chỗ.
- Tất cả mọi người bị khí độc ép đến một chỗ đại loạn đấu, đây cũng quá sướng rồi.
- Chơi chính là nhịp tim.
Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên nhìn thấy khí độc co vào.
Nhưng khán giả vẫn bị cảnh tượng một đám người chơi kịch chiến, liều mạng chạy trốn tán loạn làm chấn động.
Muốn sống sót trong vòng xoáy đại đào sát này không chỉ cần kỹ thuật cứng rắn, mà còn cần đủ can đảm và vận khí.
Loại cảm giác kích thích kinh hiểm này.
Thật sự là làm cho người ta chơi càng vượt lên đầu, đắm chìm trong trò chơi này không cách nào tự kềm chế, thể nghiệm hoàn toàn khác với Vương Bài Chiến Trường của Chim Cánh Cụt.
- Mau nhìn kìa, phía trước có cây cầu!
Trong lúc hai người Âu Dương Hiểu đang chạy bỗng nhiên chú ý tới một cây cầu lớn phía trước.
Dựa theo vị trí đánh dấu trên bản đồ, cây cầu kia hẳn là đến phía nam của phó đảo, cũng là chiến trường cuối cùng của trận đối cục này.
Các cô nhất định phải chiếm được một khối địa bàn trước mới được.
- Ngồi vững vàng, tôi muốn lái qua!
Âu Dương Hiểu đạp chân ga, trực tiếp lái xe xông lên cầu lớn, đi thẳng đến hòn đảo đối diện.
Nhưng mà đúng vào lúc này, dị biến lại đột nhiên xảy ra!
Hai bóng người bỗng nhiên thoát ra từ hai đầu cầu, điên cuồng bắn về phía ghế lái của các cô.
Thậm chí anh cũng không kịp phản ứng.
Số lượng máu của các cô lập tức bị quét sạch, màn hình lập tức xám xịt.
[ Lão Âm Bỉ 1 dùng súng tiểu liên UMP9 để giết chết bạn. ]
[ Lão Âm Bỉ 2 dùng súng trường M16A4 giết chết bạn. ]
Khán Giả:???
Âu Dương Hiểu:???
Tiểu Thiến:???
- Không phải chứ, hai tên này là chó à? Lại trốn ở nơi như vậy!