- Trong phó bản hình như không chỉ có một BOSS, có thể đánh thông quan ít nhất cũng có một hai kiện trang bị.
- Đang lo không có nơi tăng lên trang bị, tôi đến phó bản!
Trong liên minh và bộ lạc, rất nhiều người chơi đạt đến yêu cầu, bắt đầu tổ đội công lược phó bản của mình.
Bởi vì bọn họ đều rõ ràng.
Sau này còn có cách chơi PK càng nặng cân hơn.
Đến lúc đó liên minh và bộ lạc gặp nhau, chính là lúc thực lực chân chính so đấu, nhất định phải nhanh chóng tăng thực lực lên!
Cũng chính là bởi vì phó bản xuất hiện.
Càng ngày càng nhiều người bắt đầu hiểu rõ cách chơi chiến pháp của trò chơi này.
Đội ngũ có năm người, phân công chức năng.
Thích xông pha chiến đấu có thể chơi tanker.
Thích đánh quái gây sát thương lớn thì có thể chơi sát thương chủ lực.
Cả hai đều không làm được, thích bày mưu nghĩ kế ở phía sau, có thể lựa chọn trị liệu phụ trợ.
Tanker, sát thương chủ lực, phụ trợ, mỗi người đều có thể từ đó tìm được vị trí thích hợp, phát huy ưu thế của mình.
Càng hiểu rõ sâu sắc thì bọn họ càng kinh ngạc phát hiện, loại hệ thống nghề nghiệp này rất cường đại.
Không chỉ có thể thông qua phối hợp với nhau, khiêu chiến quái vật có độ khó cao hơn.
Càng làm cho mình có loại cảm giác được coi trọng.
Ừm!
Cho tới nay.
Trong các trò chơi MMO trước giờ, chỉ có mấy người có sát thương chủ lực cao nhất mới được coi trọng, những người khác là có cũng được mà không có cũng không sao.
Nhưng sau khi nghề nghiệp này định vị cách chơi xuất hiện, bọn họ bỗng nhiên biến thành tồn tại không thể thiếu trong đội ngũ.
Loại cảm giác được coi trọng này.
Thật là vô cùng mỹ diệu.
Làm cho bọn họ dần dần yêu trò chơi này.
Đối với trang bị và tăng cấp cũng càng khát cầu hơn.
Điểm này.
Cho dù là Âu Dương Hiểu đang livestream thì cũng không thể ngoại lệ.
...
Lên đi, số 2 heo, cắn mông nó!
Trong phòng livestream, từng tiếng la hét không ngừng quanh quẩn.
Vẻ mặt Âu Dương Hiểu tràn đầy phấn chấn, vừa bắn về phía BOSS, vừa chỉ huy sủng vật của mình là heo phát động tấn công.
Cô chơi chính là một thợ săn Cự Ma tộc trong bộ lạc.
Lúc này, cô đang cùng với mấy người bạn của mình chơi game lớn tổ đội khai hoang, công lược một phó bản tên là Hang Động Kêu Rên.
Độ khó của phó bản này còn trên cả Giếng Mỏ Tử Vong.
Không chỉ có rất nhiều quái vật cấp cao, mà đường đi càng khúc chiết uốn lượn, trải rộng chênh lệch cao thấp, rất dễ dàng sẽ lạc đường.
May mắn.
Bốn đồng đội của Âu Dương Hiểu đều là tuyển thủ chuyên nghiệp.
Cấp độ của đa số đều ở cấp 18 trở lên.
Mang theo cô một chủ lực nhắm gà sát thương cấp 15 coi như không tốn chút sức lực, không bao lâu đã giải quyết BOSS thứ hai là Vua Răng Độc, còn rơi ra một bộ giáp áo da màu xanh lục.
- Mẹ nó, lại giả vờ nữa.
- Vẫn là giáp da mà thợ săn có thể sử dụng!
- Chủ phòng cô là chó à?
- Tiểu đội chúng ta đánh phó bản cấp 10 ba lần, ngay cả một trang bị tôi dùng được cũng không có.
- Chẳng lẽ tỷ lệ rơi đồ ở Hang Động Kêu Rên này cao hơn à?
- Đúng, tuyệt đối là như vậy!
Trong nháy mắt trang bị này xuất hiện, mưa đạn trong phòng livestream gần như nổ tung.
Chỉ có mình chơi qua mới biết được tỷ lệ rơi đồ của trò chơi này thấp bao nhiêu.
Rất nhiều người cấp 10, trên người còn chưa có một món nào.
- Hắc hắc, đó là bởi vì bình thường tôi làm việc thiện tích đức nên mới có vận may như thế này.
Trước ống kính, Âu Dương Hiểu mừng rỡ nhận lấy trang bị, đặt ở trong bọc.
Sau đó hỏi kênh chat đội ngũ:
- Được rồi, chia đồ xong, tiếp theo nên đi đâu?
Lúc này, bọn họ đang ở trên một đài cao, cách mặt đất cao mười mấy mét, vừa vặn ở trên BOSS thứ nhất.
- Bên này có một tảng đá nổi lên, hẳn là có thể nhảy xuống.
Rất nhanh, một đồng đội trong đó đã phát hiện một khối nhô lên ở bên bờ vực, khoảng cách giữa cao vừa vặn đủ để bọn họ nhảy xuống mà không chết.
Thiết kế này lập tức làm cho hai mắt Âu Dương Hiểu sáng ngời.
- Có thể à... tôi còn tưởng rằng phải trở về đường cũ chạy xa như vậy, thì ra nơi này thiết kế gần hơn.
Dưới sự mừng rỡ, cô và mấy đồng đội cũng không chần chờ, thông qua nhảy xuống đài cao, thuận theo bản đồ đi thẳng đến vị trí BOSS số 3.
Nhưng cô lại không chú ý tới.
Sủng vật của cô cũng không nhảy xuống cùng bọn họ.
Mà là lo lắng đi vài vòng bên cạnh đài cao, sau đó theo đường cũ trở về.
Thông qua phương thức tự động tìm đường, lựa chọn con đường có khoảng cách ngắn nhất với đội ngũ, biến mất ở chỗ sâu trong phó bản.
- Hả? Sủng vật của tôi đâu?
Đi được một khoảng cách, lúc chuẩn bị bắt đầu đánh quái, Âu Dương Hiểu bỗng nhiên phản ứng lại, nghi ngờ nhìn xung quanh.
Vốn sủng vật heo nên đi theo bên cạnh cô lại không biết biến mất khi nào, chỉ còn lại mỗi một thợ săn là cô.
- Kỳ lạ, vừa rồi khi đánh BOSS xong nó còn ở bên cạnh tôi, chẳng lẽ còn ở trên đó à?
Âu Dương Hiểu quay đầu nhìn về phía đài cao đã cách rất xa, lại không nhìn thấy sủng vật heo của mình, lập tức triệu hoán kỹ năng sủng vật mấy lần.
[ Số lượng sủng vật đã đạt đến hạn mức cao nhất. ]
[ Số lượng sủng vật đã đạt đến hạn mức cao nhất. ]
[ Số lượng sủng vật... ]
Liên tiếp nhắc nhở được bắn ra, biểu hiện sủng vật của cô còn sống, không có cách nào triệu hoán con thứ hai.
- Có BUG à?
Giọng nói của đồng đội vang lên.
- Cũng có thể là thẻ địa hình, không nhảy xuống cùng chúng ta.
- Phát hiện BUG trong trò chơi của Hồng Hoang thật đúng là hiếm thấy.
- Vừa Open Beta xuất hiện một chút vấn đề cũng là bình thường, lâu như vậy mới xuất hiện một vấn đề đã rất tốt rồi.
- Hay là cô thử triệu hoán một lần nữa xem?
Đúng vậy!
Phân phát ra giá trị lớn!
Nhận được nhắc nhở của bọn họ, hai mắt Âu Dương Hiểu sáng lên, chuẩn bị phân phát sủng vật.
Nhưng mà lại vào lúc này.
Một bóng dáng màu đỏ phấn xuất hiện ở phía xa, bước chân vui mừng thoát móng, hì hục chạy về phía bọn họ.
Âu Dương Hiểu tập trung nhìn vào.
Không phải đây chính là sủng vật mà mình đã mất à?
Cô lập tức mừng rỡ.