Cốc cốc cốc...
Trong lúc bên ngoài đang làm cho túi bụi, thảo luận về lần sóng gió này.
Lão Tống cầm một phần bảng báo cáo, gõ vang cửa phòng làm việc của Trần Lâm.
- Vào đi.
Nghe thấy câu trả lời, lão Tống đẩy cửa đi vào, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.
- Sao vậy? Gặp chuyện tốt gì à?
Trần Lâm liếc mắt một cái đã nhìn ra sự thay đổi trong ánh mắt của anh.
- Đúng là một chuyện tốt.
Lão Tống gật đầu, đưa bảng báo cáo lên trên bàn:
- Ngay vừa rồi, bên phía Xbox truyền đến tin tức, tổng cộng lượng tiêu thụ của Đại Phiêu Khách trên bình đài máy chủ đã bán được 10 triệu bản, cộng thêm lượng tiêu thụ của bình đài PC nữa là đã đạt tới 40 triệu bản!
40 triệu lượng tiêu thụ!
Cho dù đến bây giờ lão cũng còn không thể tin được, tay cầm bảng báo cáo cũng hơi run lên.
Dù sao thì trò chơi đạt đến lượng tiêu thụ này trên toàn cầu cũng chỉ có hơn mười trò chơi mà thôi.
- Còn có.
Sau khi hít sâu một hơi, lão lại tiếp tục nói:
- Lượng tiêu thụ của Hai Người Thành Hàng cũng đạt tới 10 triệu vào đầu tuần, bây giờ chúng ta đã có 4 trò chơi cấp bậc 10 triệu.
- 4 trò à?
Hai mắt Trần Lâm sáng ngời.
Cứ như vậy, anh chỉ cần một trò chơi đạt đến lượng tiêu thụ 10 triệu nữa là có thể hoàn thành nhiệm vụ giai đoạn thứ tám rồi.
Anh vẫn vô cùng tò mò đối với nhiệm vụ giai đoạn này.
Bởi vì nó không có ghi rõ phần thưởng, hoàn toàn khác biệt so với bảy giai đoạn trước.
Nếu như anh đoán không sai.
Sau khi hoàn thành giai đoạn thứ tám này.
Chắc là sẽ xuất hiện một số thay đổi khác thường, hoặc là phần thưởng mới?
Tóm lại chính là Trần Lâm vẫn rất chờ mong.
Nghĩ tới đây, anh ta lập tức mở miệng nói:
- Số 4 không dễ nghe, dứt khoát làm tròn một chút đi, dưới cờ của chúng ta còn có trò chơi nào tương đối tiếp cận 10 triệu lượng tiêu thụ không?
- Làm tròn một chút à?
Lão Tống nghe vậy thì vẻ mặt quái dị.
Người khác có một trò chơi đạt đến 10 triệu lượng tiêu thụ đã thắp hương bái Phật, sao anh lại giống như tiền lẻ, nói góp thì góp?
Nhưng nói đi thì nói lại.
Hình như bọn họ thật sự có một trò chơi có lượng tiêu thụ tới gần 10 triệu.
- Nhân loại thất bại thảm hại, đã 9 triệu, hay là giảm giá một chút để xông lên một lần nữa làm gì?
- Cũng được, trực tiếp giảm 50% đi, vừa vặn tuyên truyền cho World of Warcraft.
- OK.
Lão Tống đồng ý.
Tiếp theo.
Lại thương lượng một chút về công việc liên quan đến trận đấu, lúc này anh mới xoay người rời đi.
Trần Lâm thì bật máy tính lên, tiếp tục bổ sung phương án tiếp theo của World of Warcraft.
...
Một bên khác.
Trong trò chơi.
Các người chơi vẫn như cũ lửa nóng chỉ lên trời làm phó bản nhiệm vụ rơi xuống, mạo hiểm khắp đại lục Azeroth.
Đương nhiên.
PK cũng không ít.
Gần như mỗi cuối tuần đều sẽ xảy ra một lần đại chiến trận doanh, tập hợp mấy chục ngàn người chơi.
Cảnh tượng kia thật sự là quá nóng nảy.
Quả thực có thể so với chiến tranh.
Thậm chí có một lần.
Bộ lạc dẫn người chạy đến trong liên minh tiến hành đồ sát thành Bạo Phong, giết đến mức gọi là một cái thây ngang khắp đồng, mộ bia đầy đất.
Liên minh bên này tức giận, ngày hôm sau đã triệu tập nhân thủ, đi xông vào chủ thành Orgrimmar của bộ lạc.
Không ít công hội và người chơi có thực lực cường đại cũng nổi danh trong trận đại chiến này, trở thành nhân vật phong vân trong trò chơi, có thể nói là quần hùng cùng nổi lên.
Mà loại tình huống này.
Vẫn tiếp tục đến ngày 28 tháng 4, khi quân tiên phong nhao nhao đạt cấp tối đa mới rốt cục bị một tin tức cắt đứt.
Đó chính là lòng chờ mong của đoàn đội đã lâu, đổi mới từ trong lửa!
- Đến, đoàn chiến 40 người!
- Đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng có cập nhật!
- May mà vừa vặn đuổi kịp ngày cuối cùng.
- BOSS độ khó Anh Hùng có tỷ lệ rơi ra trang bị tím cao nhất, mà còn có tỷ lệ lớn rơi trang bị màu xanh?
- Mẹ nó! Như vậy cũng quá thoải mái rồi chứ?
- Lên lên lên! Hôm nay nhất định phải đánh bạo!
Sau khi trải qua mấy tuần đại chiến này, sự khao khát của các người chơi đối với trang bị manh mẽ đã đạt tới mức không có tiền khoáng hậu.
Mà Dung Hỏa Chi Tâm vốn là một phó bản cấp tối đa duy nhất hiện nay, có thể rơi ra trang bị cấp 60, đương nhiên là thánh địa mà tất cả người chơi đều đang mong đợi hướng tới, đã sớm triệu tập nhân thủ, chuẩn bị lập tức tiến hành khai hoang.
Nếu như vận khí tốt rơi ra một trang bị tím.
Cho dù không được chia thì ông chủ cũng sẽ đưa tất cả cho bọn họ vàng, đến lúc đó còn có thể kiếm một khoản tiền.
- Tôi xem thử... Bây giờ giá cả vàng thế nào.
Trong ký túc xá.
Hứa Chú nhận được tin tức vừa nhập được thông báo cập nhật xong thì lập tức ấn mở khu vực giao dịch, muốn thu một chút vàng, đến lúc đó dùng để cạnh tranh trang bị.
Nhưng mà...
Sau khi anh gõ vào phần tìm kiếm mấy chữ World of Warcraft thì ánh mắt lại bỗng nhiên trừng lớn.
- Mẹ nó! Tỉ lệ 1:5! Là 5 tệ 1 vàng? Giá vàng này là nghiêm túc à?
Hứa Chú bị giá vàng trước mắt dọa sợ.
Anh nhớ lại lúc mới bắt đầu thì cao nhất cũng chỉ 1:1 mà thôi, cũng chính là một tệ đổi một vàng.
Chỉ riêng điều này đã là giá trên trời mà anh không dám tưởng tượng.
Nhưng bây giờ lại trực tiếp tăng lên đến 1:5, mà phàm là mua bán có tỷ lệ thấp hơn thì mới xuất hiện sẽ bị mua ngay lập tức, căn bản không có bất kỳ cơ hội phản ứng nào!
- Phát đạt, phát đạt, lại tăng lên nhiều như vậy!
- Nếu như bán hết vàng thì kiếm được bao nhiêu tiền đây chứ?
Mấy người bạn cùng phòng bên cạnh lúc này cũng nhìn thấy giá vàng tăng lên, cả đám hưng phấn lên.
Bởi vì trong túi của mỗi bọn họ đều có ít nhất 1000 vàng, đều là bọn họ dành được từ việc cày phó bản làm nhiệm vụ bán trang bị, chuyển đổi thành tiền mặt chính là 5000 tệ!
Đối với một sinh viên đại học thì đây là một con số không nhỏ.
Càng đừng nhắc đến Thợ Săn Lão Giang, bỗng nhiên đứng lên giống như là bị hóa điên, hồi hộp nhìn trái nhìn phải, sau đó gắt gao nhìn chằm chằm vào máy tính.
- Nhanh, các người mau tới giúp tôi xem thử, tôi... Tôi đây là bao nhiêu tiền?
Giọng nói của anh run rẩy, hai tay đều có chút run rẩy.