Chương 565 - Thế Giới Này Quá Hung Hiểm (2)
Âu Dương Hiểu cũng mặc kệ những dân mạng ngu xuẩn này.
Nhìn thấy trong vật phẩm xanh có thêm khối thịt và lông vũ, lập tức kích động lên.
- Tôi tìm được rồi! Những động vật nhỏ này có thể rơi ra thịt, hơn nữa còn có thể tăng kinh nghiệm!
- Nơi nào nơi nào? Nơi nào có đồ ăn?
- Thì ra những động vật nhỏ này sẽ rơi ra thịt à?
Ba người Huân Nhi và Tiểu Thiến vội vàng đụng vào, quan sát miếng thịt trên tay Âu Dương Hiểu.
Đối với những cô gái vừa tiến vào trò chơi thì tất cả đều là mới lạ, muốn nhìn một chút hoặc là sờ một chút.
Cuối cùng, trong mắt các cô.
Âu Dương Hiểu ăn một khối thịt.
Quả nhiên đúng như cô dự đoán, khôi phục được mấy phần giá trị đói.
Chỉ là...
- Kỳ quái, sao thân thể của tôi lại xanh rồi?
- Hiểu nhi tỷ tỷ xanh!
Mấy người nhìn thân thể Âu Dương Hiểu đổi màu xanh, còn có đầu lâu màu xanh và bong bóng xuất hiện trên đỉnh đầu, tràn đầy nghi ngờ.
Tiếp theo, Âu Dương Hiểu chú ý tới lượng máu của mình đang giảm xuống từng đoạn, lập tức cả người đều có màu xanh.
- Mẹ nó! Thịt này có độc! Tôi mất máu!
Trong nháy mắt, mấy người đều rơi vào trong lúc bối rối, hô to gọi nhỏ một trận.
May mắn là hiệu quả trúng độc cũng không kéo dài bao lâu, dần dần ngừng lại.
Lúc này mới giúp cô bảo vệ được một mạng nhỏ.
- Quá hung hiểm, thế giới này thật sự quá hung hiểm.
Trong lòng Âu Dương Hiểu vẫn còn sợ hãi, nhìn những con gà con khác còn đang lang thang ở xung quanh.
Đây không phải là gà con.
Rõ ràng chính là độc dược di động!
Chỉ có Huân Nhi phát hiện cái gì, vẻ mặt quái dị.
- Tôi nói, có thể nào do cô ăn thịt tươi hay không? Phải nướng chín mới được?
Phốc!
Người xem đang uống nước trực tiếp phun ra ngoài.
- Mẹ nó, xem trò chơi này thật sự không thể uống nước.
- Nhất là nhìn Thái Kê chơi.
- Thiếu chút nữa làm tôi sặc chết.
- Ăn thịt tươi sẽ bị tiêu chảy, không có bệnh lý.
- Tôi càng ngày càng cảm thấy trò chơi này có ý tứ.
Không thể không nói, trò chơi này sinh tồn thật đủ cứng hạch.
Vừa phải đảm bảo không bị quái vật tấn công, vừa phải đảm bảo không bị chết đói, mà giá trị đào đất nhanh thì đói còn giảm xuống.
Rõ ràng là một trò chơi pixel.
Nhưng lại có cảm giác nhập vai rất mạnh mẽ.
Làm cho rất nhiều người đều có cách nghĩ mới.
- Kỳ quái, Huân Nhi, sao em biết thịt tươi phải nấu chín ăn?
Âu Dương Hiểu nghi ngờ hỏi.
Hai người khác cũng có chút không hiểu.
- Các người ấn mở thanh vật phẩm, phía trên có một phối phương hợp thành, tôi vừa rồi nhìn thấy nó gọi là lò luyện, chắc là dùng để nướng, hơn nữa còn có rất nhiều đạo cụ có thể hợp thành, cần vật liệu chỉ định mới được.
Vừa rồi Huân Nhi đứng nguyên tại chỗ hồi lâu, chính là phát hiện bảng biểu thần kỳ này hợp thành, cho nên một mực lật xem.
Các cô gái Âu Dương Hiểu nghe vậy cũng nhao nhao mở ra thanh vật phẩm, quả nhiên chú ý tới có một phương pháp điều chế hợp thành.
Mở ra xem xét, tấm ván gỗ, bó đuốc, bàn làm việc, cuốc chim, trang bị... Đủ loại đạo cụ sinh tồn cái gì cần có đều có, ước chừng mấy chục trên trăm loại, giống như mở ra đại môn sinh tồn hoàn toàn mới cho bọn họ.
- Thì ra là vậy, là muốn chúng ta thu thập vật liệu lập phương để kiến tạo căn cứ sinh tồn!
- Có nhiều đồ như vậy, còn sợ sống không nổi à?
- Vậy còn chờ gì nữa? Hôm nay chúng ta nhất định phải xây dựng một căn cứ sinh tồn lợi hại, đến lúc đó lại đi thám hiểm dưới lòng đất.
- Cố gắng, cố gắng!
Ánh mắt bốn người sáng ngời, trong đầu miêu tả ra một kế hoạch lớn lao.
Trò chơi này cho các cô rất nhiều kinh hỉ.
Không chỉ có vật phẩm phong phú, ngay cả cách chơi cũng thay đổi nhiều như vậy.
Rõ ràng chỉ là thu thập vật liệu để tạo phòng đơn giản, nhưng lại có một niềm vui thú vô cùng mộc mạc.
Loại mọi người cùng nhau hợp lực, bắt đầu thu thập vật phẩm từ một khối vuông nhỏ từng giờ từng phút, tạo ra cảm giác gia viên thuộc về mình, làm cho các cô muốn ngừng mà không được, đắm chìm trong đó.
Gần như đạt tới tình trạng vong ngã.
Mà ban đêm.
Cũng lặng yên đi tới trong lúc các cô bận rộn.
- Kỳ quái, sao trời lại tối như vậy?
- Lại còn có hệ thống thời tiết à?
Âu Dương Hiểu nghi ngờ nhìn lên trời, quả nhiên mặt trời đã bất tri bất giác rơi xuống, bốn phía cũng bắt đầu trở nên một mảnh u ám.
Mới đầu các cô cũng không để ý nữa, tiếp tục chặt cây đào đất.
Không bao lâu sau, các cô đã cảm thấy có gì đó không đúng.
Bởi vì trong màn đêm xa xa giống như có một mảng bóng đen đang gần lại gần về phía các cô.
Bối cảnh dương cầm vui vẻ và thoải mái vốn có cũng biến thành gấp rút âm trầm.
Sau đó.
Âu Dương Hiểu thấy rõ hình dạng của những bóng đen kia, sắc mặt đột nhiên biến đổi.
- Cương thi! Đó là cương thi! Có cương thi đang bao vây lại!
Không sai.
Bóng đen xuất hiện ở xung quanh.
Chính là cương thi mà các cô lo lắng nhất!
Sau khi màn đêm buông xuống, cảnh tượng lại thay đổi rất nhiều, bao vây các cô.
Trong nháy mắt, tiếng kinh hô nổi lên bốn phía.
- A a a! Bên tôi cũng có cương thi!
- Sao lại có nhiều cương thi như vậy?
- Bọn chúng đuổi theo! Tiểu Thiến và Nha Nha chạy mau!
Hoảng hốt.
Lần này bốn người hoàn toàn hoảng sợ.
Lúc ban ngày các cô vẫn luôn thu thập vật liệu, căn bản không có biện pháp xây dựng phòng hộ.
Sau khi bị cương thi đuổi kịp, chỉ có thể liều mạng vung cái cuốc chim dùng đầu gỗ và tảng đá hợp thành trước đó, đánh lui cương thi xông lên.
Bên tai không ngừng vang lên tiếng gầm khàn khàn của bầy cương thi, trải rộng khắp nơi, làm cho các cô sợ đến sắc mặt trắng bệch.
Cuối cùng song quyền khó địch tứ thủ, bị bầy cương thi bao phủ, chết bất đắc kỳ tử tại chỗ.
[ Bạn đã chết! ]
[ Bạn bị cương thi nhỏ giết chết. ]
[ Sống lại ] [ Về menu chính ]
Bốn cô gái nhìn hình ảnh trở nên tối tăm, lâm vào trong sự đờ đẫn thật lâu.
Một ngày.
Các cô chỉ sống sót một ngày...
Thế giới này quá hung hiểm, tôi muốn về nhà...
A a a! Đáng ghét, lão nương là Chiến Thần của Kinh Cức cốc, chưa từng nhận qua khuất nhục bực này, tôi không phục!
Âu Dương Hiểu phản ứng lại, lập tức tức giận không có chỗ phát tiết.