Bảo Ngươi Làm Trò Chơi Ngươi Lại Làm Video Cg? (Dịch)

Chương 596 - Chương 596 - Đao Quang Đều Kéo Chỉ Hại Anh (1)

Chương 596 - Đao Quang Đều Kéo Chỉ Hại Anh (1)
Chương 596 - Đao Quang Đều Kéo Chỉ Hại Anh (1)

- Đã như vậy, đã học được hoán đổi phụ trách bên trong vòng, người khác sẽ tìm cơ hội tấn công ở bên ngoài!

Có thể trở thành quân tiên phong đến đây đều không phải là người chơi bình thường.

Chỉ trong chốc lát sau, bọn họ đã phân tích ra mối quan hệ lợi hại, một lần nữa bài bố đội ngũ người chơi, hình thành hai vòng vây trong và ngoài.

Thế cục khẩn trương như gặp phải đại địch, làm cho khán giả thấy nhiệt huyết sôi trào.

Đây mới là trận chiến BOSS trong tưởng tượng của bọn họ.

Hôm nay xem như là mở rộng tầm mắt một lần.

Còn về Âu Dương Hiểu và các nữ binh sĩ thì liếc mắt nhìn nhau, tự động đi lên phía trước, gia nhập vào trong vòng, đồng thời nắm chặt vũ khí.

- Rống... "

Nhìn thấy mình bị vây, thân thể của Cẩu Đầu Nhân lãnh chúa trùng xuống, đại đao đồ tể thu ở bên hông, toát ra ánh đao loá mắt.

- Ra tay!

Theo đó hét lớn một tiếng, tư thế của mấy người chơi phía trước cũng hiện ra, trên vũ khí cũng sáng lên ánh sáng trắng chói mắt.

Giọng nói hội tụ năng lượng vang lên bên tai, giống như là có một luồng năng lượng sắp phun ra ngoài.

Ầm!

Lòng bàn chân của Lãnh Chúa Cẩu Đầu Nhân nổ tung, đại đao đồ tể hóa thành một đạo tàn ảnh màu trắng lướt về phía đám người.

Tốc độ nhanh đến mức mắt thường khó nhìn thấy.

Mấy người cả kinh nhao nhao ra tay, vũ khí đột nhiên vung ra ở trong một chùm hào quang.

- Đang!

Tiếng va chạm nổ vang màng tai, làm cho không khí trong cung điện cũng chấn động.

Mấy người chơi bị đẩy lui trở về, thế công của lãnh chúa Cẩu Đầu Nhân cũng bị hất bay, thân thể cao lớn hơi ngửa ra sau.

- Hoán đổi!

Bọn người Âu Dương Hiểu sớm đã chờ đã lâu nhanh chóng xông ra, một mảnh đao quang kiếm ảnh lập tức bao phủ lãnh chúa Cẩu Đầu Nhân, mang theo vô số vết thương.

Nhưng mà...

Lần đầu tiên bọn họ đoàn chiến.

Hiển nhiên là còn thiếu một chút kinh nghiệm.

Vừa mới rơi xuống tấn công, lãnh chúa Cẩu Đầu Nhân đã ổn định thân hình.

Trong một tiếng gào thét phẫn nộ, nó trực tiếp chém ngang một hình bán nguyệt, giết chết mấy người chơi gần nhất.

Trong lúc nhất thời.

Cảnh tượng lại lâm vào hỗn loạn.

Các người chơi gà bay chó chạy, gà mờ chém lung tung.

Khán giả âm thầm líu lưỡi, BOSS sau khi chuyển giai đoạn này cũng quá mạnh mẽ rồi, nếu như đổi lại là bọn họ thì có lẽ đã sớm chết rồi.

May mắn.

Mặc dù cảnh tượng đã mất khống chế.

Nhưng dù sao thì cũng có ưu thế về số lượng.

Dưới sự ủng hộ của mấy người chơi đại lão.

Mọi người nắm lấy cơ hội khởi xướng một vòng tấn công mạnh mẽ, lấy một nửa giá trị thương vong, làm cạn một tia HP cuối cùng của BOSS.

Trong toàn bộ cung điện.

Cuối cùng cũng bộc phát ra một mảnh hoan hô rung trời.

[ Thông quan tầng thứ nhất! ]

Chữ thông quan to lớn trôi nổi ở ngay trên cung điện.

Người chơi sống sót kích động ôm nhau, lệ nóng tràn đầy.

Những người vừa mới sống lại chạy tới cũng hưng phấn không thôi.

Cũng không phải là BOSS này trâu bò cỡ nào, mà là ý nghĩa khắc sâu ẩn chứa trong đó.

Bởi vì đây là lần đầu tiên của bọn họ, cũng là lần đầu tiên tất cả người chơi đánh bại BOSS thứ nhất trong thế giới giả lập!

Chỉ là cái này.

Cũng đủ để cho bọn họ ghi nhớ cả đời.

Dưới sự kích động, cũng bắt đầu túm năm tụm ba tập hợp một chỗ, thảo luận chiến đấu mới vừa rồi.

- Mẹ nó! Vừa rồi quên quay phim!

Đột nhiên, có người phản ứng lại, phát ra một tiếng kêu rên.

Lời này vừa nói ra, mọi người cũng đều chậm rãi lại sức, không khỏi hiểu ý cười một tiếng.

- May mà tôi cơ trí, vừa mới vào cửa mở video ghi lại.

- Tôi cũng vậy, ghi lại hình ảnh mình chống đỡ BOSS kia.

- Có thấy hình ảnh tập kích giai đoạn chuyển giai đoạn vừa rồi không? Cầu chia sẻ. "

- Hắc hắc, chờ lần chơi thử này kết thúc, tôi muốn lên mạng khoe khoang một chút.

- Vừa vặn còn có chút thời gian, hay là chờ xem hết hoàn cảnh của tầng thứ hai, mọi người trở về quán rượu Tolbana ở tiểu trấn chúc mừng một chút?

- Tán thành!

Mắt thấy chỉ còn mấy giờ nữa là kết thúc chơi thử, bọn họ cũng không định làm gì khác.

Thông qua cầu thang sau lưng boss, leo lên tầng hai, đi dạo một vòng hoàn cảnh quen thuộc bên ngoài, sau đó truyền tống về tiểu trấn mê cung ở tầng 1, Tolbana.

Vào lúc ban đêm.

Trong quán rượu đèn đuốc sáng trưng.

Vô số người chơi tụ tập trên quảng trường, cầm đạo cụ thu thập thiết lập tiệc tối, thưởng thức rượu ngon và đồ ăn trong trò chơi.

Toàn bộ trên quảng trường vừa múa vừa hát, tràn ngập tiếng cười vui vẻ, không nỡ từ biệt.

Mặc dù bọn họ chỉ mới đi tới thế giới này có bảy ngày.

Nhưng lại yêu nơi này thật sâu.

Bây giờ sắp kết thúc chơi thử.

Những chiến hữu đến từ thiên nam địa bắc, từng mạo hiểm chiến đấu với nhau cũng muốn trở về hiện thực, không hiểu lại có một cảm giác hoảng hốt.

- Phải kết thúc rồi.

Bên cạnh Âu Dương Hiểu, cô vừa kết bạn với nữ thương binh tựa vào trên đại thụ, tay cầm ly thủy tinh hiếm thấy của quái vật rơi xuống, yên lặng nhìn chăm chú vào cảnh tượng náo nhiệt xung quanh đống lửa.

- Đúng vậy, thật sự là có chút không nỡ.

Âu Dương Hiểu lau sạch trường kiếm màu xanh trong tay, trên mặt nhiều hơn mấy phần phiền muộn.

Mặc dù cô biết đây chỉ là một trò chơi.

Nhưng những ngày mạo hiểm này, gặp phải người và vật, thậm chí bị quái nhỏ truy sát làm cho quẫn bách, đều là chân thật như vậy, làm cho người lưu luyến.

Đây là trò chơi khác không cho được.

Cũng là thế giới hiện thực không cho phép.

- Đúng rồi, tôi thấy lúc cô đánh BOSS thì chơi rất điên rồ, trước kia cô chơi cũng như vậy à?

Vì làm dịu cảm xúc, Âu Dương Hiểu nói sang chuyện khác.

Nhưng không ngờ, ánh mắt của nữ thương binh nghe vậy lại tối sầm lại.

- Không có, tôi không có cơ hội điên như vậy trong hiện thực...

Nói xong, cô chỉ yên lặng cúi đầu, cảm xúc dường như có chút giảm xuống.

Cho dù Âu Dương Hiểu thô lỗ như vậy thì cũng có thể cảm nhận được sự thay đổi của cô, không khỏi hỏi:

- Chẳng lẽ người nhà cô quản rất nghiêm à?

- Không phải.

Nữ thương binh lắc đầu.

Có lẽ là bởi vì hôm nay cùng nhau hỗ trợ, sau khi trầm mặc một lát, cô rốt cục thấp giọng nói:

- Tôi ở trong hiện thực... Chỉ có thể ngồi trên xe lăn.

- Ngồi xe lăn à? Chẳng lẽ cô...

Âu Dương Hiểu biến sắc, lập tức ngậm miệng lại.

- Ừm, không có gì có thể che giấu.

Nữ thương binh nhoẻn miệng cười:

- Nói đến còn may là trò chơi này làm cho tôi có thể tự do tự tại phóng túng một lần, tôi đã rất thoả mãn rồi.

Lời nói nhẹ nhàng truyền ra.

Lại làm cho toàn bộ người xem trong phòng livestream đều trầm mặc xuống.
Bình Luận (0)
Comment