Chương 606 - Hồng Hoang, Cái Gì Anh Cũng Có Thể Bán Được Đúng Không? (1)
Chương 606 - Hồng Hoang, Cái Gì Anh Cũng Có Thể Bán Được Đúng Không? (1)
Suy nghĩ một chút, Trần Lâm cầm điện thoại lên, bấm dãy số của giải trí Giang Hải.
Đồng thời, tổng giám đốc công ty giải trí Giang Hải cũng nhận được tin nhắn của nhân viên truyền đạt.
- Chu Đổng, có một người tên là Trần Lâm gọi điện thoại đến tìm ngài, muốn chuyển tiếp không?
- Trần Lâm?
Đám người vừa rồi còn đang thương thảo làm thế nào để tiến vào thị trường giả lập đều sững sờ.
Sau đó, Chu Phú Hải đang ngồi tại chỗ bỗng nhiên đứng dậy.
- Nhanh, lập tức chuyển tiếp cho tôi!
Nói xong, anh cầm điện thoại lên đặt ở bên tai.
Bộ dáng vội vàng kia lập tức làm cho mấy ngôi sao bên cạnh lộ ra vẻ mặt nghi ngờ.
- Trần Lâm là ai? Hình như đã nghe nói ở đâu đó rồi?
- Trần Lâm mà anh cũng không biết à, đó là ông chủ của công ty Hồng Hoang!
- Là người đang nắm giả lập Hồng Hoang trong tay!
Người đại diện cùng đi vội vàng giải thích, hô hấp cũng trở nên có chút gấp rút.
Từ sau khi kỹ thuật giả lập được công bố, tất cả công ty giải trí trong nước đều vắt hết óc, muốn lập tức gia nhập thị trường giả lập, chế tạo nghệ nhân dưới cờ thành một ngôi sao mới.
Mà bây giờ.
Một nhà bình đài giả lập duy nhất chính là Hồng Hoang.
Đủ để thấy năng lượng trong tay ông chủ Hồng Hoang này khủng bố cỡ nào.
Thậm chí có thể không khoa trương chút nào.
Hiện tại đối phương nắm giữ tài nguyên trong tay, muốn nâng một người lên cũng dễ như ăn cháo.
Ít nhất trước khi đối thủ cạnh tranh khác xuất hiện thì không ai có thể rung chuyển!
- Đó chính là vị kia à?
Mấy vị ngôi sao phản ứng lại, cũng kích động lên một chút.
Lúc này gọi điện thoại tới, chẳng lẽ là muốn tuyển diễn viên từ bọn họ à?
- Alo, chủ tịch Chu, đã lâu không gặp.
Điện thoại kết nối, giọng nói của Trần Lâm vang lên.
Trong đại sảnh, trong lòng mọi người chấn động, tất cả đều có một bộ tư thái nín thở ngưng thần.
Chu Phú Hải nở nụ cười:
- Thì ra là Tổng giám đốc Trần, đã lâu không gặp, đã trôi qua một hai năm từ lần hợp tác trước rồi đúng không?
Lần hợp tác cuối cùng của bọn họ vẫn là mời Anna diễn Tây Bộ Thế Giới.
Bây giờ Anna đã thành công tấn thăng lên tuyến một, các loại tiết mục đại ngôn tiếp nhận nương tay, mỗi ngày vội vàng quay phim, nhiệt độ lui tới cũng dần dần ít đi rất nhiều.
Có ai nghĩ đến chứ?
Hồng Hoang trực tiếp mở rộng, làm ra thiết bị giả lập, hoàn thành lập bình đài, lại trở thành tiêu điểm của vô số công ty giải trí và công ty điện ảnh.
Đều muốn lập tức đi vào chuyến đi xe tốc này.
Loại sản nghiệp giả lập này có lưu lượng khủng bố.
- Đúng là đã trôi qua hơn một năm, bây giờ chủ tịch Chu có thuận tiện nói chuyện với tôi hay không?
Trần Lâm hỏi.
- Thuận tiện, đương nhiên là thuận tiện.
Chu Phú Hải liên tục gật đầu:
- Tổng giám đốc Trần muốn tìm diễn viên quay phim à?
Lời này vừa nói ra.
Minh tinh và người đại diện bên cạnh lập tức ngừng thở, nghiêng tai lắng nghe.
Cho dù hai người trong đó đang cùng nhau lên sàn thì cũng đều trở nên vô cùng khẩn trương, hy vọng có thể chọn trúng mình.
- Ừm, muốn tìm hai diễn viên, quay một bộ phim CG hôn lễ giả lập, các người có diễn viên phù hợp không?
CG hôn lễ giả lập!
Chu Phú Hải vui mừng, vội vàng trả lời:
- Có! Diễn viên gì của chúng tôi cũng có, diễn qua vợ chồng cũng có! Còn có yêu cầu cụ thể khác không?
- Yêu cầu à... Đó chính là một đôi vợ chồng trung niên cứu giúp trong hoạn nạn, và một đôi vợ chồng trẻ tuổi mới cưới đi, không có quá nhiều drama, không có vấn đề gì chứ?
- Không thành vấn đề, hôm nay sẽ cho anh câu trả lời chính xác!
- Được, vậy thì chờ tin tức của chủ tịch Chu.
Răng rắc...
Điện thoại bị cúp máy.
Trần Lâm bắt đầu viết bản thảo quay phim CG, làm việc lu bù với máy vi tính.
Động tác của Chu Phú Hải rất nhanh.
Xế chiều hôm đó.
Bốn vị trí diễn viên được định xuống.
Đồng thời sáng ngày hôm sau anh cũng ngồi máy bay đến tổng bộ Hồng Hoang, trực tiếp bắt đầu quay phim.
Mà sự xuất hiện của bốn diễn viên kia cũng làm cho toàn bộ nhân viên trong khu làm việc đều trở nên kích động.
- Oa, hai người đó là diễn viên chính của tình yêu của cha mẹ!
- Hình như còn thật sự là! Tôi thường xuyên xem phim điện ảnh của bọn họ!
- Sao bọn họ lại xuất hiện ở công ty chúng ta?
- Chẳng lẽ muốn quay CG mới à?
- Không biết lát nữa có thể đi qua xin một chữ ký hay không, cha mẹ tôi đặc biệt thích hai người bọn họ.
Mặc kệ ở đâu, đối với người bình thường thì ngôi sao này đều thuộc về loại động vật khan hiếm.
Nhất là khi nhìn thấy diễn viên chính mà mình thích thì loại cảm giác này càng khó nói lên lời, muốn đụng vào xem một chút.
Mà trong lúc các công nhân viên đang kinh ngạc thốt lên nghị luận thì cũng chú ý tới một bóng người đang lén lút theo sau, trong tay còn cầm một cây bút và một phần bàn vẽ.
- Chị Tiểu Lệ, chị muốn làm gì vậy?
Có người không nhịn được hỏi, lập tức tập trung ánh mắt của người khác vào nó.
Sau khi nhìn thấy những thứ trên tay tiểu Lệ, tất cả đều lộ ra biểu cảm cổ quái.
- Cái kia, tôi chỉ đi qua tùy tiện xem thử.
Tiểu Lệ xấu hổ thu hồi bàn vẽ, xoay người bỏ chạy.
Kết quả đi chưa được mấy bước đã đụng phải lão Lý cũng cầm bàn vẽ ở đối diện.
Hai người ngơ ngác một lát, bỗng nhiên đồng thời mở miệng:
- Tôi chuẩn bị đưa bàn vẽ cho tổ mỹ thuật.
Các nhân viên:...
Khá lắm.
Lấy việc công làm việc tư va thẳng vào nhau.
Hai người còn có thể rõ ràng hơn một chút không?
Nhìn hai người giằng co, các công nhân viên cũng không biết nên nhường nhịn như thế nào.
Nhưng không ngờ.
Lúc này, lão Tống cũng từ đằng xa vô cùng lo lắng đi tới, trong tay cũng cầm một phần bàn vẽ.
- Hả? Các người cũng muốn tìm hai vị lão sư kia ký tên à? Đi đi, cùng đi.
Khác với hai người, lão Tống coi như là trực tiếp hơn, một chút ý nghĩ che giấu cũng không có.
Người giống như bọn họ, rất nhiều người đều vô cùng thích bộ phim truyền hình này, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội muốn kí tên.
Vừa dứt lời.
Lão lập tức bừng bừng hứng thú đi thẳng đến phòng quay phim.
- Khụ khụ...
- Vậy... Lão Lý, chúng ta cũng đi qua đó à?