Chương 616 - Cảm Giác Đẩy Cõng Đáng Chết Này (2)
Trong tiếng gầm rống tức giận, tám người bỗng nhiên một cước đạp chân ga xuống, muốn hất người khác ra trong giai đoạn cấp bách.
Ngay khi bàn chân của các cô rơi xuống.
- Ầm một tiếng, tên lửa đẩy phía sau xe ba tầng phun ra lửa hừng hực.
Xe ba gác vốn đang đứng yên giống như là vọt hiếm, trong nháy mắt từ hàng bắt đầu vọt ra ngoài, ngay cả cảnh vật xung quanh cũng bắt đầu trở nên mơ hồ.
- A a a a!
- Mẹ nó!
- Cái này là tốc độ gì chứ?
- Đừng! Sắp đụng vào rồi!
- Mau dừng lại!
Tiếng kêu thảm thiết thê lương không ngừng truyền ra từ trong miệng tám người.
Vừa mới di chuyển không đến hai giây, bởi vì tốc độ quá nhanh nên không điều khiển được, tất cả đều bị đâm đến thất linh bát lạc, xảy ra tai nạn giao thông nghiêm trọng.
Mấy người Âu Dương Hiểu càng là trực tiếp va vào trên tường bên cạnh đường đua, bị cưỡng chế ép ngừng lại, thiếu chút nữa làm cho hồn bay mất.
Chỉ có Tiểu Thiến là vận khí tương đối tốt, hoặc là có thiên phú về phương diện này, đúng là như ngựa hoang thoát cương, lập tức xông ra hỗn loạn nghênh ngang rời đi.
- Ha ha, so đua xe với tôi, các người còn non lắm, Vu Hồ ~ Xe này thật nhanh thật kích thích! Tôi đi trước đây!
Người xem phòng livestream vốn vừa định cười cợt thì thấy được tốc độ khoa trương kia, cùng với cảnh vật lướt qua hai bên thì cũng đều kinh ngạc theo.
- Tốc độ di chuyển thật nhanh.
- Cái xe nhỏ này lại mạnh như vậy?
- Xem ra không dễ điều khiển lắm.
- Nhưng nhìn qua đã quen.
- Dưới đáy còn có thanh năng lượng, không phải còn có thể tăng tốc đấy chứ?
- WOOO? Kích thích như thế à?
Không sai!
Bọn họ đoán đúng.
Ngay khi đám người Âu Dương Hiểu đang chỉnh lại cờ trống, đuổi theo Tiểu Thiến thì Tiểu Thiến vừa mới vượt qua ngã rẽ dừng lại đạp phanh đã tích lũy hơn phân nửa năng lượng.
- Đáng ghét, tiểu Thiến, cậu đừng chạy nữa!
- Đến đây, đến đây, đuổi theo cho tôi, quán quân là của tôi.
Đối mặt với sự truy kích của mấy người phía sau, Tiểu Thiến dương dương đắc ý, lại thuận lợi bẻ cua, cuối cùng tích luỹ đầy năng lượng, góc trên bên phải xuất hiện một dấu hiệu khí N2O.
- Hả? Đây không phải là đẩy tên lửa thật chứ?
Tiểu Thiến lộ ra vẻ mặt nghi ngờ, nhấn nút đẩy tên lửa theo nhắc nhở.
Ầm...
Một tiếng động rất lớn vang lên.
Tên lửa ở phía sau xe ba gác của cô quả nhiên phun ra ngọn lửa mãnh liệt.
Theo đó là một cảm giác đẩy cõng mạnh mẽ, cùng với hiệu quả hư hóa của cảnh vật xung quanh.
- Mẹ nó, đây là hoả tiễn à?
Tiểu Thiến bị giật nảy mình.
Vội vàng nắm chặt tay lái, gắt gao nhìn chằm chằm phía trước, sợ một cái không tốt trực tiếp va vào trên tường.
Nhưng sau khi thích ứng lại thì lại cảm thấy vô cùng kích thích.
- Thú vị, trò chơi này thật sự rất thú vị.
Tiểu Thiến kích động đến mức oa oa gọi bậy.
Đám người Âu Dương Hiểu đuổi theo phía sau thì lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, thì ra khí N2O tích lũy năng lượng khi đạp phanh là để kích hoạt tên lửa đẩy à?
Tự mình thử một chút, tích luỹ một ống năng lượng, sau đó khởi động đẩy tên lửa.
Tốc độ của gió lốc kia thật sự là giống như tên lửa đang phát ra, làm cho các cô đang sợ hãi lại cảm nhận được một niềm vui thú khác, chơi lấy chơi để.
Mãi cho đến khi chạy xong hai vòng, cuộc thi đấu mới kết thúc.
Các cô cũng còn chưa thoả mãn, thảo luận kịch liệt trong đại sảnh trò chơi.
- Nếu không thì thử thi đấu đạo cụ một chút, tôi cảm thấy như vậy sẽ càng thú vị hơn.
Huân Nhi đề nghị.
- Được được được, thử thi đấu đạo cụ một chút.
- Lần này trực tiếp đổi sang hình thức chơi khác!
- Chúng tôi không có vấn đề.
- Lại đến, tôi muốn rửa sạch nhục nhã!
Trong một trận ồn ào, tiểu Thiến cầm lấy giao diện trở thành chủ phòng số 1 gọi ra, đổi phòng thành hình thức đạo cụ, sau đó trực tiếp bắt đầu.
Bạch!
Hình ảnh thay đổi.
Lần này bọn họ tới một sân bãi bị băng tuyết bao trùm.
[ Băng Sơn Cực Tốc: 3 sao ]
- Lại là hai đường đua khác nhau!
Nhìn cảnh tượng xung quanh, hai mắt Âu Dương Hiểu sáng ngời.
Cô phát hiện đường đua của trò chơi này không chỉ phong phú đa dạng mà còn phong cách khó lường, không đơn giản giới hạn ở loại cảnh tượng như đường phố thành thị.
Hơn nữa khác biệt với thi đấu tốc độ.
Dưới đáy của thi đấu đạo cụ là không có thanh năng lượng.
- Cho nên, không phải nói là thi đấu đạo cụ à? Đạo cụ của tôi đâu?
Một người nghi ngờ nói.
Người khác nghe vậy cũng nghi ngờ nhìn quanh.
Cuối cùng.
Ánh mắt khoá chặt ở phía trước cách mười mấy mét, một loạt khối ma phương màu xanh lam bay lơ lửng giữa không trung, mang theo dấu chấm hỏi.
- Tôi hiểu rồi! Đạo cụ hẳn là ở trong những ma phương kia, dấu chấm hỏi chính là cổ vật xuất hiện ngẫu nhiên!
- Thú vị, ở giữa cùng là tôi, ai cũng đừng tranh với tôi.
- Cô nói cũng không tính, ai cướp được thì coi như là của người đó.
Trận đấu còn chưa bắt đầu, mùi thuốc súng đã nồng nặc.
Mà trong lúc nói chuyện, cuộc thi đếm ngược xuất hiện làm cho sắc mặt của bọn họ run lên.
[ 3... 2... 1... ]
[ GO! ]
Ánh đèn xanh sáng lên.
Âu Dương Hiểu đạp chân ga một phát, đi thẳng đến chỗ ma phương ở giữa cùng.
Bởi vì có kinh nghiệm thứ nhất, lần này bước đi của cô đã ổn định hơn rất nhiều, cũng không xảy ra tai nạn giao thông nữa.
Nhưng mà...
Ngay khi cô đang nhìn mòn con mắt, chuẩn bị vọt tới phương hướng ma kia.
Một chiếc xe ba gác bỗng nhiên vượt qua trước người cô, mạnh mẽ sáp nhập vào.
- Hắc hắc, Hiểu Hiểu, đạo cụ này của cô, tôi muốn.
Giọng nói tiện thể vang lên, vẻ mặt Âu Dương Hiểu nhất thời tối sầm lại.
- Tiểu Thiến chết tiệt! Cô dừng xe lại cho tôi, cô vi phạm luật giao thông! Mau buông đạo cụ của tôi xuống!
Nhưng mặc kệ cô mắng như thế nào, Tiểu Thiến đã phá tan ma phương, lấy ra đạo cụ bên trong.
Âu Dương Hiểu tức đến ngứa răng, lại không có cách nào làm gì được cô, chỉ có thể chậm tốc độ thay đổi phương hướng, đi lấy những đạo cụ còn lại khác.
Vải Linh ~
Giọng nhắc nhở êm tai vang lên.
Trong cột đạo cụ của cô có thêm một đạo cụ giống như lựu đạn màu xanh lam.
- Đây là cái gì?
Âu Dương Hiểu sửng sốt một chút:
- Được rồi, mặc kệ, dùng trước rồi nói sau.
Không suy nghĩ nhiều, cô trực tiếp lựa chọn sử dụng đạo cụ.